Bá Võ

Chương 2605 - Bạn cũ

Sau một canh giờ, Sở Hi Thanh cẩn thận quan sát đứa bé vừa ra đời trong lòng bàn tay.
Hình thể của đứa bé này tương tự với nhân tộc, mập mạp trắng trẻo, nhiều nếp nhăn, chi là trên người có vài chi tiết hơi khác biệt.
Khuôn mặt của nàng tuy giống nhân tộc, nhưng khớp và xương vai, bụng đều có một ít giáp xác độc nhất của trùng tộc.
Nhưng giáp xác rất nhỏ, đặc biệt là giáp xác ở khớp, nhìn qua như là đường nét tô điểm trên đó.
Còn nữa, đứa bé này khi ở trong bụng Trang quý phi thì vẫn là nam tính, hiện giờ đã biến thành nữ.
Đây là Sở Hi Thanh dùng Như Ý chi pháp, mạnh mẽ kết hợp gen giữa Bạch Linh Hi và Nghĩ tộc, từ đó tạo ra được một quái thai, khiến nữ vương kiến này có cả huyết mạch của nhân tộc và Nghĩ tộc.
Sở Hi Thanh nghĩ thầm, nếu nhìn từ góc độ gen và huyết mạch, Thần Tịnh Ly xem như là phụ thân của vương nữ, Trang quý phi và toàn bộ Nghĩ tộc thì lại có thể coi như là mẹ nàng.
Cũng không đúng… thân xác của Bạch Linh Hi đã bị Trang quý phi thôn phệ và nghĩ hóa…
Nói chung là quan hệ rất loạn, khởi nguồn huyết mạch của đứa bé này cũng rất loạn.
Nhưng ánh mắt của Sở Hi Thanh đã không còn ác liệt như trước.
Trang quý phi thì lại đau đớn vạn phần.
Nàng đã không biết làm thế nào cho phải, hoàn toàn rơi vào ngốc trệ.
Sau khi vương nữ sinh ra, vốn nên là trạng thái trứng, chờ ấp thêm.
Sở Hi Thanh lại nhúng tay, làm cho vương nữ chuyển thanh thai sinh, có nửa huyết mạch nhân tộc, không còn là NGhĩ tộc thuần huyết.
Linh hồn của nàng cũng bị vị Thánh hoàng này giở trò, chỉ sợ ngày sau khó tránh khỏi bị người khống chế.
Ngoài ra, lực lượng Như Ý còn cải tạo cả Trang quý phi.
Hình thái nghĩ hóa này của nàng đã hoàn toàn hòa tan vào máu thịt của Kinh Hồng Kiếm Tiên - Bạch Linh Hi, không thể phân cách.
Toàn bộ quá trình, Trang quý phi căn bản là không có sức chống cự, cũng không dám chống cự.
Nhưng nàng không biết vương nữ này còn có ý nghĩa gì với Đại La Nghĩ tộc nữa?
Bắt đầu từ thời khắc này, bộ tộc của họ đã chính thức tuyệt duyệt, đã không thể nào sinh sôi Đại La Nghĩ tộc chân chính.
“Các ngươi dự định coi nàng thành kiến đực đúng không?”
Sở Hi Thanh biết được trạng thái của Trang quý phi cực kỳ gay go, không khỏi lắc đầu: “Không cần ủ rũ như vậy, loạn luân là không tốt, ta đang giúp ngươi.”
Trang quý phi không khỏi nghiến răng.
Bọn họ là Đại La Nghĩ tộc! Há có thể lấy đạo đức của nhân tộc để đối xử với việc truyền thừa huyết mạch của họ?
“Ngươi có vẻ rất ghét bỏ? Như vậy ngươi có muốn đứa bé này hay không? Không muốn thì cho ta.”
Sở Hi Thanh vừa nói chuyện vừa dùng thần lực áp chế sự trưởng thành của vương nữ.
Tốc độ sinh trưởng của đứa bé này rất nhanh, quả thực là lớn nhanh như gió.
Nếu không phải Sở Hi Thanh có ý khống chế, đứa bé trong tay hắn đã trưởng thành rồi.
Nhưng quá nhanh cũng không phải chuyện tốt, bất lợi cho Tiên Thiên Thần Thể của nàng.
“Sao có thể không muốn?”
Trang quý phi bỗng nhiên ngẩng đầu, ánh mắt đỏ thẫm nhìn Sở Hi Thanh: “Bệ hạ, ta biết Nghĩ tộc chúng ta nghiệp chướng nặng nề. Nhưng nàng là cốt nhục cuối cùng của Nghĩ tộc ta! Bệ hạ muốn ta làm gì cũng được, chỉ cầu bệ hạ giơ cao đánh khẽ, tha cho đứa nhỏ này!”
Nàng sở dĩ nhẫn nại đến nay, chính là vì bảo toàn con của mình.
Mặc kệ vương nữ đang ở trạng thái gì, cũng là thứ chui ra từ bụng nàng.
Vị Thánh hoàng nhân tộc này, là ép nàng cá chết lưới rách.
“Vậy ngươi càng phải giao nàng cho ta.” Sở Hi Thanh để đứa bé vào trong mảnh hư không trong tay áo: “Yên tâm, ta sẽ không giết nàng, trái lại còn tặng nàng một lợi ích khổng lồ, có lợi rất lớn cho tương lai của nàng. Nàng có long khí của ta đào tạo, chỉ sẽ trưởng thành tốt hơn, mẹ con đều là Long vệ, há không phải là giai thoại?”
Vương nữ kiến này có tiềm lực rất mạnh, mạnh đến mức đủ để thay thế Sở Mính, trở thành binh khí sắc bén nhất trong tay hắn.
Trang quý phi đầu tiên là chống cự.
Nhưng sau đó nàng liền nhíu mày, áp chế kích động muốn liều mạng.
Nàng biết mình không phải đối thủ của Sở Hi Thanh.
Trong cảnh nội Thần Châu, sức chiến đấu của người này dù không bằng Tổ thần, nhưng không kém nhiều.
Dù có ra tay, cũng chỉ là chết uổng.
Hơn nữa Sở Hi Thanh rất có uy tín, Trang quý phi chưa từng nghe nói Sở Hi Thanh nuốt lời.
Nếu vị này đã nói vậy, quá nửa là thật.
“Ngươi không phản đối, vậy ta coi như ngươi đồng ý.”
Sở Hi Thanh cất bước vào hư không: “Ngươi phòng dịch phòng tai ở Bắc Châu không tệ, ta rất hài lòng, nhưng vẫn phải không ngừng cố gắng.”
Trang quý phi là Tổng đốc Bắc Châu, đúng là rất xứng chức.
Từ khi đảm nhiệm Tổng đốc Bắc Châu đến nay, lập tức chiếm cứ đất đai màu mỡ, cung cấp nhân tộc cày cấy. Càng có ý thức chế tạo khủng hoảng, điều động lượng lớn dị tộc lên phía bắc, đi tới Trung Thổ.
Hành động này rất tuyệt, không cần giết chóc tàn sát, bảo toàn danh tiếng Thánh hoàng của Sở Hi Thanh, lại làm cho số lượng dị tộc Bắc Châu giảm một phần ba, chiếm tất cả thổ địa tươi tốt ở Bắc Châu, thu hoạch tất cả vị trí chiến lược.
Sau đó, Trang quý phi lại thay đàn đổi dây.
Nàng một mặt cưỡng chế các bộ tộc thi hành lệnh cấm tiêu, ban ngày cũng tận lực đóng cửa không ra, mà lại nghiêm ngặt phòng hỏa hoạn; một mặt lại khống chế mấy trăm khu vực, mỗi khu cách nhau khoảng trăm dặm, đảm bảo dù có phát sinh biến cố, cũng sẽ không khuếch tán ra ngoài.
Trang quý phi cũng xử lý tốt việc trị an.
Thần nghiệt và Hung thú do Cự linh thả vào, thường sẽ bị nàng giết chết ngay, là một châu làm cho Sở Hi Thanh bớt lo nhất.
Đây chính là lý do hôm nay Sở Hi Thanh buông tha cho nàng.
Vị kiến chúa dự bị này, là một người công cụ rất hợp cách.
Trang quý phi nhìn theo Sở Hi Thanh rời đi, không khỏi không nỡ.
Nhưng nàng lại nghĩ đến gì đó, truyền âm nói: “Bệ hạ cần cẩn thận! Thời gian gần đây, cảnh nội Bắc Châu không chỉ phát sinh hỏa hoạn, sông nước ngập lụt, còn xuất hiện manh mối của ôn dịch. Bọn họ muốn dùng tai ương thủy hỏa độc ôn dịch để phá hủy danh tiếng Thánh hoàng, làm hỏng vận nước của Đại Luật. Thần cho rằng bệ hạ nhất định phải ẩn nhẫn, ôn tai có thể trị thì trị, không thể trị thì lại nhẫn nại một hai. Bệ hạ vạn lần không thể trực tiếp đi tìm Kế Đô.”
Hiện giờ, mẹ con các nàng đã buộc chặt với Sở Hi Thanh, rất chó phân chia.
Vì vậy nàng rất sợ Sở Hi Thanh ngồi không yên, trực tiếp tiến vào tinh không, đi tìm Kế Đô.
Đó chính là cục diện các thần Bàn Cổ thích nhất.
Sở Hi Thanh đi xa ngoài vạn dặm, không khỏi nhếch miệng cười.
Người không biết mà nghe những câu nói này, có thể còn tưởng Trang quý phi là một đại thần trung tâm ái quốc.
Tuy nhiên… Vạn Tai chi chủ Kế Đô sao?
Sở Hi Thanh nheo mắt lại, trong con ngươi hiện ra một vệt hàn quang.
Ngày xưa, Sở Vân Vân sở dĩ ngã xuống, chính là do thuộc hạ của Kế Đô, đó là Vạn Độc chi chủ và Vạn Chú chi chủ điều chế thần độc và thần chú.
Cọc ân oán này, đến giờ hắn vẫn chưa tính toán với đám Kế Đô và thần Hỗn Độn kia đâu.
Cũng vào lúc này, vẻ mặt Sở Hi Thanh hơi động, lại nhìn được một tia kim quang từ Thần Phổ Chiếu.
“Bệ hạ, Thần Tịnh Ly đã thuyết phục được bạn tốt Thần Xích Tiêu. Thần Xích Tiêu đã nhận lời, đồng ý cho bệ hạ mượn thần khí bản mệnh Tụ Bảo Bồn ba ngày, nhưng bệ hạ nhất định phải đáp ứng họ 2 chuyện.”
Trong lời nói của Thần Phổ Chiếu còn hàm chứa ý mừng.
Bạn tốt của hắn, Thần Tịnh Ly tuy chưa quyết ngả về phía nhân tộc và Sở Hi Thanh, vẫn không muốn giao Bổ Thiên Thạch trong tay ra, nhưng cũng đã nghĩ biện pháp kiếm một đường sống cho tương lai.
Sở Hi Thanh cũng mừng rỡ không thôi.
“Chỉ có ba ngày? Thôi, chắc là đủ rồi. Nàng muốn cái gì?”
Nếu Thần Tịnh Ly có thể giúp hắn mượn Tụ Bảo Bồn, ý nghĩa này không thấp hơn Bổ Thiên Thạch.
Sở Hi Thanh lại nhìn đứa bé trong tay áo mình, nghĩ thầm hôm nay thật sự là song hỉ lâm môn.
Hắn lập tức gia tăng tốc độ, bay về phía Vân Hải tiên cung.
Trang quý phi không biết biến cố ngoài vạn dặm, nàng nói xong những câu kia, mày liễu lại nhíu chặt.
Nàng đang suy nghĩ, Sở Hi Thanh mang vương nữ đi, rốt cuộc là muốn làm gì?

Bạn cần đăng nhập để bình luận