Bá Võ

Chương 766: Gặp mặt (2)

Sợ hãi đến cực hạn, làm cho trái tim của hắn lạnh lẽo như băng.
Người này muốn nhân cơ hội này để giết hắn! Muốn dùng một đòn để đưa hắn vào chỗ chết!
Lâm Thạch vô thức vung kiếm lên, dùng toàn lực để vung kiếm, bện thành một mảnh ánh kiếm đầy trời ở trước người.
Tựa như một mặt tường kiếm, kín kẽ không lỗ hổng, gió thổi không lọt!
Lâm Thạch đã không giữ lại chút nào, thậm chí không tiếc tổn thương căn cơ, mà sử dụng tất cả Huyết nguyên, tất cả tiềm lực trong cơ thể.
Hắn dùng tất cả để tăng lực lượng và tốc độ kiếm của mình lên.
Hắn biết, nếu như bây giờ mình không chống đỡ được một đao này của Sở Hi Thanh, vậy thì không còn sau đó nữa rồi.
Ba người còn lại cũng sinh ra ý lạnh lẽo, tất cả đều tăng tốc độ lần nữa, lao thẳng về phía của Tùng Phong Kiếm – Lâm Thạch.
Lúc này, trong đầu của bọn họ chỉ có một ý nghĩ, nhất định phải dùng thời gian ngắn nhất để chạy đến bên cạnh Lâm Thạch, cứu viện Lâm Thạch!
Thật ra ba người này cũng không quá quan tâm đến tính mạng của vị bang chủ mới nhậm chức này.
Nhưng bọn họ cũng biết, một khi Lâm Thạch tử vong, thực lực của ba người bọn họ, tuyệt đối không thể đưa Sở Hi Thanh vào chỗ chết!
Hơn nữa, mục đích của Sở Hi Thanh ngày hôm nay, chính là vì Lâm Thạch.
Một khi Sở Hi Thanh giết chết Lâm Thạch, hắn có thể thích đánh thì đánh, thích lùi thì lùi.
Tuy nhiên, ngay khi Lâm Thạch đang dùng toàn lực để phòng ngự, ba người Long Hành dốc hết tốc độ để chạy đến.
Bóng người của Sở Hi Thanh đột nhiên lại biến ảo, ‘bồng’ một tiếng rồi hóa thành mây khói.
Thẻ cực chiêu Tần Mộc Ca thất phẩm thượng: Mị Ảnh Vân Tung – Yên Vân Thiên Túng!
Một đoàn khói xanh và mây mù lẫn vào hơi nước, bao trùm mười trượng, ngay khi bốn người đều dùng toàn bộ tinh thần để đề phòng.
Bóng người của Sở Hi Thanh đột nhiên lại xuất hiện ở trước người Long Hành.
“Cái gì?”
Con ngươi của Long Hành trợn trừng trừng, vẻ mặt khó mà tin nổi.
Hắn không ngờ Sở Hi Thanh sẽ bỏ qua Lâm Thạch, trái lại còn ra tay với mình trước.
Không đúng!
Ngay từ ban đầu, mục tiêu của Sở Hi Thanh đã là mình rồi!
Hắn là người ở sau cùng trong bốn người, cũng là người có tu vị yếu nhất trong bốn người!
Tất cả hành động kia của Sở Hi Thanh, đều là giương đông kích tây, đều là để mình và ba người kia tách ra!
Cái thằng con hoang đáng chém ngàn đao này!
“Giết!”
Sau khi căng thẳng và khó tin xong, Long Hành cũng lập tức trợn mắt lên, vào đúng lúc này, hắn chém ra một kiếm mạnh nhất của mình.
Cực chiêu – Tuyết Ngược Băng Thao!
Khoảnh khắc này, địa vực hai mươi trượng chung quanh bắt đầu ngưng tụ hàng băng! Vô số hoa tuyết ngậm lấy kiếm ý và khí lạnh bắt đầu rơi xuống.
Tuy nhiên, đao của Sở Hi Thanh lại càng nhanh hơn một đường!
Thẻ cực chiêu Tần Mộc Ca thất phẩm thượng: Thần Phong Minh Kính Đao – Tam Tương Thần Đao!
Thật ra thì giờ phút này, đao của Sở Hi Thanh đã nhanh hơn Long Hành tận ba đường!
Cách đây không lâu, khi hắn và Long Hành chiến đấu, đao của Sở Hi Thanh đã có thể chống đỡ chính diện với Long Hành rồi.
Mà thiên phú huyết mạch của hắn bây giờ, đã không phải lúc trước có thể so sánh.
Lúc này, dưới trạng thái Thần Chi Thương và Táng Thiên Chi Vũ, cũng không biết là đã tăng lên bao nhiêu nữa.
Có điều, Sở Hi Thanh vẫn đề phòng có chuyện bất ngờ xảy ra, hắn vẫn chém ra một đao có uy lực mạnh nhất, lớn nhất, không thể chống đỡ.
Hắn chỉ muốn dùng một chiêu để đưa Long Hành vào chỗ chết, không thể có bất cứ biến số nào.
Khuôn mặt như trăng tròn của Long Hành đã xanh lét, con ngươi thì trợn to đến cực hạn, lộ ra vẻ sợ hãi và tuyệt vọng đến cực điểm!
Sau đó, trên cổ hắn hiện lên một vết máu.
Chỉ vẻn vẹn một cái nháy mắt sau, đầu của hắn đã bị suối máu đẩy lên trời.
Đầu của Long Hành bay lên không, trong mắt tràn đầy tro tàn.
Hắn nghĩ đến đệ đệ Long Thắng của mình, còn có cảnh Long Nam Thư bị mất đầu, chắc hẳn cũng có tâm trạng như hắn bây giờ.
Sở Hi Thanh dùng một đao chém giết Long Hành xong, lại không dừng lại mà lao về phía sau.
Bạch Tiểu Chiêu đang giúp hắn ứng phó với Tùng Phong Kiếm – Lâm Thạch Lang Kiếm – Nhâm Trung, và Quang Đao – Ngô Chính Thần.
Hai trảo của nàng mang theo từng tia chớp giật, hoặc chụp hoặc đánh.
Đôi móng vuốt kia vỗ một cái, chính là năm đạo cương lực sắc bén, còn có đao gió xen lẫn bên trong, càn quét về phía trước!
Đối thủ của Bạch Tiểu Chiêu cũng không phải người thường, Lang Kiếm – Nhâm Trung là ngũ phẩm thượng, kiếm pháp hung ác như sói. Mà Quang Đao – Ngô Chính Thần thì lại sở trường về Bàn Đại Minh Quang Đao, trên mặt đất tuôn ra từng mảnh hàn quang tựa như khay bạc.
Bạch Tiểu Chiêu lấy một chọi ba, vẫn không thể chống lại, bị ba người hợp lực và liên thủ, khiến cho phải lùi lại từng bước.
Có điều, khi Sở Hi Thanh chém giết Long Hành xong, tình thế đã biến đổi.
Sắc mặt Ngô Chính Thần và Nhâm Trung thì âm trầm như nước, mà trong mắt Tùng Phong Kiếm – Lâm Thạch thì hiện lên vẻ kinh hoàng.
Hắn biết thế cục của song phương đã đổi chiều, công thủ đảo ngược.
Bạn cần đăng nhập để bình luận