Bá Võ

Chương 893: Cầu ban cho một bại (2)

Nhưng hai vị đại trưởng lão của Huyền Minh tông cũng không dám có chút bất mãn nào.
Doãn Phi Hồng có ý đồ ám sát Sở Hi Thanh là sự thật.
Hầu như tất cả mọi người đều nhìn thấy Cửu Dương Phá Nguyên châm bay ra từ trong tay áo của người này.
Người này âm thầm tính toán Sở Hi Thanh, rồi cố gắng sử dụng bí pháp để trốn đi.
Chứng cứ xác thực, không thể chối cãi.
Vô Tướng thần tông không giận chó đánh mèo sang Huyền Minh tông bọn họ, đó đã là vô cùng rộng lượng.
Truyền thừa Thần Ý Xúc Tử Đao có quan hệ với hưng suy của Vô Tướng thần tông, là vảy ngược mà người ngoài không thể chạm vào.
May mắn là hôm nay Doãn Phi Hồng không thể làm Sở Hi Thanh bị thương, bằng không thì Vô Tướng thần tông nhất định sẽ tức giận.
Huyền Minh tông cũng chắc chắn phải trả cái giá đắt mà bọn họ không chịu nổi.
Sau khi Sở Hi Thanh chém nát đầu Doãn Phi Hồng, hắn cũng không thèm nhìn người này nữa.
Hắn tiện tay vung đao, vẩy vết máu trên thân đao, sau đó cầm đao quét mắt nhìn mọi người ở đây.
Đặc biệt là các đệ tử của Thần Hoang Bất Lão thành và Bắc Thiên môn.
Hắn hai tay ôm quyền: “Tại hạ nội môn Vô Tướng thần tông ss1 Nghe tên và kính ngưỡng với truyền thừa võ học của các đại tông phái ở phương bắc từ lâu, luôn muốn lĩnh giáo phong thái của hào kiệt các nhà, kiến thức võ đạo của anh hùng các tông một phen, nhưng lại khổ vì không có cơ hội.”
“Hôm nay rất đúng dịp, nhân cơ hội bí cảnh thời gian còn chưa mở cửa, các anh kiệt của các nhà đều tụ tập ở đây, Sở mỗ muốn mời chiến với chư vị, cầu ban cho một bại.”
Hắn nở nụ cười: “Có tư cách tiến vào bí cảnh thời gian, đều là đệ tử tinh anh của các nhà, nói vậy thì sẽ không làm Sở mỗ thất vọng, đúng không?”
Lúc này, toàn bộ hẻm nói lại yên tĩnh như chết.
Tất cả mọi người đều hiện lên vẻ ngưng trọng, thậm chí còn không dám tin mà nhìn Sở Hi Thanh.
Sở Mính cũng ngây người như phỗng.
Nàng vốn đang cười trên sự đau khổ của người khác khi nhìn thấy Sở Hi Thanh bị Doãn Phi Hồng ám sát.
Họ Doãn kia, quả nhiên là không có ý tốt.
Sở Hi Thanh giết chết Doãn Phi Hồng, cũng coi như là giữ gìn mặt mũi của nàng.
Tốt xấu gì nàng cũng đỡ được bốn mươi bốn đao của Sở Hi Thanh, Doãn Phi Hồng lại chỉ vẻn vẻn hai đao là mất đầu.
Thậm chí nếu người này không có Cửu Dương Phá Nguyên châm, thì chỉ cần một đao là sẽ thua.
Tuy nhiên, khi nàng nghe thấy mấy lời này của Sở Hi Thanh, sắc mặt không khỏi tái mét.
So sánh với sự bá đạo và phóng khoáng này của Sở Hi Thanh, thì hành vi không dám ứng chiến của nàng quả thật là quá hèn nhát.
Người của Vô Tướng thần tông kinh ngạc xong thì nội tâm bắt đầu run lên.
Sở Hi Thanh lại không bị ảnh hưởng bởi ám sát, trái lại còn bắt đầu gây sự với năm tông phái khác.
Cầu ban cho một bại. . . đây là bá khí cỡ nào chứ?
Đây mới là Huyết Nhai dự bị, đây mới là phong độ của siêu thiên kiêu trên Thanh Vân Tổng Bảng!
Hắn đã nhặt lại mặt mũi cho Vô Tướng thần tông rồi.
Mà lúc này, đám đệ tử của Thần Hoang Bất Lão thành, Bắc Thiên môn, Huyền Minh tông, Tuyệt Bích kiếm phái và Vĩnh Hàn cũng đều lặng ngắt như tờ.
Sắc mặt bọn họ nghiêm túc, tâm tư lại khác nhau.
Lúc này, người có lòng tin đánh với Sở Hi Thanh một trận, đại đa số đều là người lớn tuổi, đã tầm hai mươi tuổi, cũng không có mặt mũi đánh với Sở Hi Thanh. Người cùng tuổi với Sở Hi Thanh, thì lại cảm thấy thực lực bản thân không đủ, không có tự tin, xông lên chiến đấu chỉ có thể mất mặt xấu hổ.
Nếu ngay cả một đao của Sở Hi Thanh mà cũng không đỡ được, vậy ngoại trừ mất mặt xấu hổ ra thì còn có cái gì?
Sở Hi Thanh đợi tận hai mươi cái hô hấp, thấy năm đội ngũ kia đều không có người đứng ra ứng chiến, hắn không khỏi nhướng mày lên.
Thần sắc hắn hàm chứa thất vọng, lắc đầu nói: “Xem ra là Sở mỗ mạo muội, chư vị không muốn nể mặt, nhất định là chư vị không lọt mắt đao pháp của SỞ mỗ. Như vậy lời nói vừa rồi sẽ hết hiệu lực, lời nói vừa rồi có chỗ nào đắc tội, xin chư vị bao dung.”
Lúc này, đã có mấy đệ tử lớn tuổi của Thần Hoang Bất Lão thành và Bắc Thiên môn chuẩn bị mặt dày ra trận.
Bị người chê cười là mặt dày, dù sao cũng tốt hơn là bị người nói hèn nhát không dám chiến, hơn nữa còn cười cả tông phái của mình.
Bọn họ nghe lời nói của Sở Hi Thanh, không khỏi cảm thấy khó chịu.
Sở Hi Thanh này nói rất êm tai, như là bọn họ xem thường đao pháp của Sở Hi Thanh, không muốn ứng chiến vậy.
Nhưng chỉ cần chuyện ngày hôm nay truyền ra ngoài, ai cũng có thể đoán được là đã xảy ra chuyện gì.
Hôm nay, năm tông môn bọn đều mất sạch mặt mũi! Bị một cước của Sở Hi Thanh giẫm vào trong bùn.
Mấy người này đã quyết định ứng chiến, nhất định phải để Sở Hi Thanh trả giá đắt vì mấy lời nói kiêu ngạo kia.
Chỉ là Sở Hi Thanh rất quyết đoán, lập tức lùi về trong đội ngũ nhà mình, hơn nữa tốc độ còn rất nhanh.
Hắn vừa mới nói dứt lời, cũng đã lui vào trong đội ngũ của Vô Tướng thần tông, không còn thấy bóng dáng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận