Bá Võ

Chương 2537 - Tan tác

Trước quân trận của mạch Băng Thần, từng mảng từng mảng sương máu tràn ngập bốn phía.
Vố số mảnh vỡ chiến hạm và máu thịt nát vụn tung bay bốn phía.
Tất cả tướng sĩ thần quân và thần linh chung quanh đều mờ mịt và thất thần, vô cùng vô tận hoảng sợ và khủng bố đang bao phủ lấy tâm linh của họ.
Bọn họ sợ hãi khi nhìn thấy một chiếc chiến hạm rồi lại một vị thần linh Vĩnh Hằng nát vụn trong tay Táng Thiên.
Bọn họ bị Trảm Thiên và Đồ Thiên chi pháp khủng bố của Táng Thiên giết chết! Lại bị lực lượng Hủy Diệt và Phá Hư hủy diệt!
Dù mấy vị Vĩnh Hằng thượng vị trong mạch Băng Thần cũng không thể chịu nổi dù chỉ là một búa của Táng Thiên.
Những thần linh này tụ tập lực lượng huyết mạch của mấy chục vạn tướng sĩ thần quân, vốn phải cực kỳ mạnh mẽ và bá đạo, nhưng đều tan tác trước chiến phủ của Táng Thiên.
Những nhân vật cao quý và vĩ đạo trong mắt đám tướng sĩ này, lại giống như giun dế khi đứng trước mặt vị Ma thần kia.
Chiếc búa khủng bố kia quét ngang hư không, mỗi một búa đều mang theo sinh mệnh của mấy vạn người, giết chết mười mấy vị thần linh.
Hào quang màu đen bên ngoài cơ thể Táng Thiên còn bao trùm phạm vi mấy ngàn dặm hư không.
Tất cả chiến hạm nằm trong phạm vi này đều bị hủy diệt.
Điều khiến người ta sợ hãi nhất là, những thần linh Vĩnh Hằng đã chết kia, thậm chí còn mất cả hi vọng phục sinh.
Tất cả ấn ký nguyên thần trong thiên đạo của họ đều bị Ma thần Táng Thiên hủy diệt và phá hư.
Lúc này, tất cả mọi người đều có một ý nghĩ.
Thì ra đây chính là ‘Táng Thiên’, là Ma thần Táng Thiên đã từng chôn táng Thiên đế…
Khi mấy người Thủy Đức Tinh Quân và Thiên Sương Tinh Quân bay đến trước quân trận.
Thần khí hóa thể của Băng Thần – Huyền Đế đã bị ép phải ác chiến với táng Thiên.
Hắn cũng dùng ‘ngưng huyết tụ mạch’ để gia tăng lực lượng bản thân.
Nhưng thần khu của hắn vẫn bị chiến phủ của Táng Thiên đánh trọng thương!
Cái thần khí này ký thác một bộ phận nguyên thần và lực lượng của Băng Thần, nó đã xuất hiện mấy vết thương rất sâu.
Hầu như tất cả thần linh mạch Băng Thần đều không có sức nhúng tay, chỉ có Thiên Tuyết Nữ Thần – Thần Cô Xạ là có thể trợ giúp một chút, giúp phụ thần của nàng đỡ một phần lực lượng của Táng Thiên.
Nhưng vị đế quân duy nhất trong mạch Băng Thần này, cũng đã bắt đầu rơi vào suy yếu, khí tức tán loạn, sắc mặt cực kỳ ngưng trọng.
Nàng cũng há miệng thở dốc, cố gắng thổ nạp nguyên linh chung quanh, nhờ đó khôi phục thần lực bằng tốc độ nhanh nhất.
Đáng tiếc là thần lực của nàng vẫn bị tiêu hao sạch sẽ trong thời gian cực ngắn.
Tương ứng với đó, Táng Thiên lại hầu như không tiêu hao gì.
Hắn chỉ đánh chém bình thường, sử dụng sáu bảy phần sức mạnh, cũng đã giết vào trung tâm của quân trận, thế như chẻ tre, lao thẳng về phía tòa đảo băng kia.
Thủy Đức Tinh Quân nhíu mày, sắc mặt cực kỳ khó coi.
Bọn họ đã chiến đấu với Băng Thần hơn 30 cái hô hấp rồi, những Tổ thần và đế quân kia lại chậm chạp không đến, họ thậm chí còn không phái dù chỉ là một bộ thần khí hóa thể đến đây.
Trong đó, Hư Thần, Kim Thần và Mộc Thần ở xa nhất thì còn có thể hiểu được.
Nhưng Huyền Vũ và Phong Thần tọa trấn ở gần đây, thần khí hóa thể của họ chỉ cách đây mấy vạn dặm mà thôi.
Mấy người Thủy Đức Tinh Quân đều không chút do dự, bắt đầu sử dụng ‘Ngưng huyết tụ mạch’, gia tăng lực lượng huyết mạch đến cực hạn.
Nhưng mà vẫn không làm nên chuyện gì, mấy người đều không đỡ nổi một búa của Táng Thiên, tất cả đều là thần khu trọng thương, hầu như không có sức tái chiến.
Mạnh như Thủy Đức Tinh Quân và Thiên Sương Tinh Quân, thần khu đều 590 trượng, đã tiếp cận với cấp bậc đế quân, nhưng cũng không đỡ nổi một búa.
Họ bị một búa của Táng Thiên đánh bay ra ngoài ba ngàn dặm, tất cả đều thiếu khiếu chảy máu, thần lực tán loạn, không thể khống chế.
Cũng vào lúc này, thần khí hóa thể của Băng Thần – Huyền Đế cũng nổ tung, hóa thành vô số mảnh vỡ bay tán loạn.
Nơi những mảnh vỡ kia đi qua, từng mảng từng mảng không gian bị đóng băng, rồi vỡ nát.
“Phụ thần…”
Sắc mặt Thủy Đức Tinh Quân trắng bệch.
Bọn họ đã để phụ thần thất vọng rồi, bọn họ hợp lực của toàn bộ mạch Băng Thần, mà cũng không thể tiêu hao bao nhiêu lực lượng của Táng Thiên.
Điều đáng mừng duy nhất là, khi Thiên Tuyết Nữ Thần - Thần Cô Xạ quyết tử, phụ thần đã tranh thủ thời gian thu hồi nguyên thần trên thần khí Hàn Thiên Hồ.
Thủy Đức Tinh Quân lại nhìn về phía tinh không vô ngần với ánh mắt tràn đầy tức giận và thù hận.
Đám người kia… bọn họ muốn ngồi nhìn phụ thần bị thương trong tay Táng Thiên sao?
Nhất là Kim Thần và Hư Thần, hai vị này cũng xứng là minh chủ?
Ầm!
Lại một tiếng nổ rung trời, đó là chiến phủ của Táng Thiên nện nổ hậu phương của quân trận.
Một đường máu dài vạn dặm, mấy vạn thần quân tử thương.
Chung quanh Táng Thiên đã không còn kẻ địch, ý niệm của hắn vẫn khóa chặt bản thể của Băng Thần – Huyền Đế.
Sát niệm và chiến ý vô cùng vô tận đang dâng trào trong cơ thể hắn, kết hợp với khí huyết và thần lực của hắn, hóa thành huyết cương đỏ thắm, tràn ngập ngàn dặm tinh không.
Tất cả đều giống như Sở Hi Thanh dự đoán.
Từ khi bắt đầu đến nay, hầu như tất cả thần linh Bàn Cổ đều giữ sức.
Thần Bàn Nhược đã thu hồi phần lớn lực lượng của hắn.
Hôm nay đối thủ của hắn chỉ có Băng Thần – Huyền Đế, cùng với thần khí hóa thể của mười mấy vị Tổ thần và đế quân.
Sở Hi Thanh đã bố trí kỹ càng tất cả mọi thứ, như vậy thử hỏi Táng Thiên hắn có lý do gì để buông tha cho vị Bắc Phương Hắc Đế này?
“Táng Thiên!”
Băng Thần – Huyền Đế đã mặc chiến giáp, cầm thần binh làm bạn gần trăm vạn năm, đứng phía trước tòa đảo băng kia.
Băng Thần đã mất Thái Sơ Băng Luân, nhưng Băng Phách Thần Quang cũng có thần uy không kém gì Thái Sơ Băng Luân.
Ánh mắt hắn lạnh lẽo như băng, nhìn Táng Thiên càng ngày càng gần: “Ngươi tới đây, đã chuẩn bị sẵn sàng chết dưới đao của ta chưa?”
Khi hắn nói chuyện, một luồng thần uy hùng vĩ đã ép về phía Táng Thiên.
Còn cả uy áp bắt nguồn từ trực hệ huyết mạch đời đầu của Bàn Cổ đang bao trùm bốn phương tám hướng.
Thanh thế của Táng Thiên không giảm mà lại tăng.
‘Nghịch Thần chi hỏa’ màu đen bốc cháy quanh người hắn.
Táng Thiên là Thánh Giả của Đấu Chiến, Đồ Thiên, Hủy Diệt, Phá Hư và Bất Khuất, Dũng Khí.
Thần uy của Băng Thần – Huyền Đế không những không để hắn sợ hãi và thần phục, trái lại còn làm cho hắn sinh ra lực lượng lớn hơn.
Nhưng khi song phương sắp sửa tiếp cận nhau, một chiếc búa tạ màu đen chợt bay ra khỏi không gian trước mặt Táng Thiên.
Rầm!
Vùng không gian này lập tức nổ tung, ngàn dặm không gian chung quanh đều vỡ vụn.
Đó là thần khí hóa thể của Hư Thần – Xa Nguyên, hắn rốt cuộc cũng đến, ra tay ngăn cản Táng Thiên ở ngay trước mặt Băng Thần.
Nhưng cái thần khu này chung quy chỉ là thần khí hóa thể, chỉ chớp mắt đã bị chiến phủ của Táng Thiên đánh cho gần như tan vỡ.
Lực lượng không gian của Xa Nguyên bị Táng Thiên phá hủy như bẻ cành khô.
May mắn là hắn còn có Chướng Thiên, nằm giữ tất cả bích chướng trong thiên địa, từng tầng từng tầng vách ngăn không gian xuất hiện, tiêu hóa lực lượng của Táng Thiên.
Lúc này lại có thần khí hóa thể của một vị Tổ thần khác chạy đến.
Đó là Tây Phương Bạch Đế… Kim Thần – Bạch Chúc!
Bạn cần đăng nhập để bình luận