Bá Võ

Chương 1640: Đột phá (3)

Thật ra thì khi còn ở bên dưới, Thần Đa La đã dùng thần niệm quan sát tất cả rồi.
Nhưng Thần Đa La vẫn không nhịn được mà muốn nhìn một chút, nhìn xem hai vị thiên kiêu nhân tộc đánh nát hi vọng thoát khốn của bọn họ.
Hắn ngưng thần đánh giá một lát, mới phát ra tiếng cảm thán.
“Chúng ta cần thương lượng một chút, nếu các hạ muốn dùng cái giá thấp nhất để phong ấn chúng ta tại đây, còn muốn chúng ta cung cấp nhiều tinh huyết tinh khiết hơn, vậy thì không thể chỉ có những điều kiện này, còn thiếu rất nhiều.”
Sở Hi Thanh đang bàn điều kiện với cự thần thứ 42.
Khi hắn cảm nhận được Thần Đa La đến, nhất thời rùng mình một cái, vô thức nắm chặt Tru Lục thần đao.
Mãi đến khi phát hiện đối phương chỉ là hơi nước, không có bất kỳ sức chiến đấu nào, lúc này mới thả lỏng vài phần cảnh giác.
Hắn quay người, thần thái tự nhiên hào phóng mà nhìn nhau với Thần Đa La: “Nghe ý của các hạ, là muốn giao dịch với chúng ta? Sở mỗ nguyện nghe rõ.”
“Các điều kiện kia, đều phải tăng thêm một bậc.”
Thần Đa La duỗi một ngón tay ra: “Ba người chúng ta cũng có thể dùng phương pháp này để ký kết Thần khế với các ngươi. Ngoài ra, chúng ta còn cần quyền lực cất bước ra ngoài. . .”
Sở Hi Thanh nghe vậy thì sững sờ, sau đó lời nói hàm chứa giễu cợt: “Đi ra ngoài? Chẳng lẽ các hạ đang nói đùa?”
“Không nói đùa, tù nhân của nhân tộc các ngươi cũng có thời gian ra ngoài hít thở. Chúng ta cũng không cần nhiều, chỉ cần ra ngoài một lần một năm là được, thời gian không vượt quá một tháng. Cũng không cần bản thể, chỉ cần một bộ phân thân hóa thần đi ra ngoài chơi một chút là được, chúng ta đảm bảo sẽ không làm ra bất kỳ hành động nào tổn thương đến nhân tộc các ngươi.”
Thần Đa La chắp tay sau lưng, vẻ mặt tự tin: “Ta tin tưởng điều kiện này cũng không quá đáng, đổi lại, chúng ta sẽ chủ động thu hồi tất cả lực lượng nguyền rủa.”
Sở Hi Thanh lắc đầu phản đối: “Vẫn là rất quá đáng, đám thần linh các ngươi rất khó chơi! Chẳng may các ngươi tìm cơ hội bỏ trốn thì làm sao bây giờ? Điều kiện này không công bằng, chúng ta phải trả giá và nguy hiểm quá lớn.”
“Các hạ đồng ý chủ động trao đổi với chúng ta, cải thiện hoàn cảnh Vạn Ma quật, đủ thấy trí tuệ và khí độ của các hạ.”
Thần Đa La khen ngợi Sở Hi Thanh một câu, sau đó nói với vẻ chân thành: “Nếu như ta không nhìn nhầm, khi các hạ ký kết khế ước với đám ngu xuẩn này, vẫn luôn dùng mảnh vỡ Thần Khế thiên bi làm căn cơ? Còn cả hai sách Giới Luật, cộng thêm Táng Thiên và Lê Tham cứng kiến.”
“Khế ước này đã đủ mạnh, chúng ta rất khó vi phạm. Vô Tướng thần tông lại là anh tài lớp lớp, có gì phải lo lắng?”
Sở Hi Thanh không hề bị lay động, trong mắt hiện ra một vệt ý lạnh: “Đừng chụp mũ cho ta. Nếu như ta không đáp ứng thì sao, các ngươi chuẩn bị làm gì?”
“Đơn giản là cá chết lưới rách thôi, hai vị tổ sư Siêu Phẩm của các ngươi ở bên dưới đã rơi vào hoàn cảnh sắp chết. Ba người chúng ta liều mạng, dù nguyên thần bị hao tổn cũng nhất định giết một trong hai tên đó. Hơn nữa, vô số năm tháng sau này, ba người chúng ta cũng không chết không thôi với Vô Tướng thần tông các ngươi.”
Mặt Thần Đa La không hề có cảm xúc: “Nhưng đối với chúng ta, đây đều không phải chuyện tốt.”
Sở Hi Thanh lại xem thường và trào phúng: “Phô trương thanh thế! Lực lượng các ngươi tích trữ đều nằm trên người đám huyết phó kia, lấy đâu ra sức mà cá chết lưới rách?”
Hắn vừa nói chuyện vừa chỉ chỉ vào con mắt của mình, trong con ngươi thế mà lại hiện ra một luồng ánh sáng đỏ lộng lẫy: “Ngươi tưởng ta không nhìn ra? Muốn lừa ta?”
Sắc mặt Thần Đa La không khỏi hơi thay đổi.
Huyết mạch La Hầu và Táng Thiên của người này, thế mà lại đang dung hợp!
Không đúng, là nuốt chửng! Là tiến hóa!
“Nhưng ta có thể đáp ứng ngươi, chỉ là điều kiện cần thay đổi một chút.”
Sở Hi Thanh xoa cầm, dùng phong thái bễ nghễ để nhìn Thần Đa La: “Thời gian đổi thanh ba năm một lần, mỗi lần muốn ra ngoài nhất định phải xin trước, thuật sư của chúng ta sẽ kiểm tra phong ấn trong nguyên thần các ngươi trước, nếu như bị ăn mòn, cần phối hợp với chúng ta để chữa trị.”
“Ngoài ra, trong lúc các ngươi ra ngoài, nhất định phải có người của chúng ta theo dõi và giám sát. Hơn nữa, mỗi một lần ra ngoài, đều phải hoàn thành một nhiệm vụ cho Vô Tướng thần tông chúng ta. Một cái nhiệm vụ, đổi một tháng tự do.”
Sở Vân Vân vốn nhíu chặt lông mày, muốn lên tiếng ngăn cản.
Đám cự thần này, không một kẻ nào là tốt, đặc biệt là Thần Đa La này, kẻ này rất thông minh.
Nhưng khi nàng nghe đến đây, lại ngây người một trận, quay đầu nhìn Sở Hi Thanh với vẻ giật mình.
Ngay cả ba người Mai Niệm Tuyết ở bên dưới cũng không khỏi kinh ngạc.
Cơ mặt Thần Đa La lại co quắp vài cái.
Cái tên này muốn rút máu bọn họ thì cũng thôi, lại còn muốn bọn họ làm việc cho Vô Tướng thần tông?
Quả thực là vô liêm sỉ đến cực điểm!
“Quyền lựa chọn nằm trong tay ngươi.”
Khóe môi Sở Hi Thanh hơi vểnh lên: “Nếu như không đáp ứng, vậy coi như xong.”
Tại thời hiện đại bọn họ, người cải tạo trong nhà lao còn phải giẫm máu khâu hàng ngày kìa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận