Bá Võ

Chương 2583 - Binh khí đối thần

Sở Hi Thanh nghe vậy thì không khỏi bất ngwof.
Hắn quay đầu nhìn về phía quan tài đá: “Nói cách khác, cái gọi là Thiên đế đời đầu này, thật ra vẫn là con gái Đế Oa?”
“Chỉ có thể nói là một nửa!”
Thổ Đức Tinh Quân cảm thấy lời này cũng không đúng, nhưng sau khi suy nghĩ một chút, lại biết nên nói thế nào cho phải.
Hắn vô cùng đau đầu nói: “Nói chung là tình hình rất phức tạp, chúng ta không thể tùy tiện giết nàng.”
“Thì ra là vậy.”
Sở Hi Thanh rơi vào suy ngẫm: “Nếu như muốn bảo vệ tính mạng của vị điện hạ này, vậy sẽ rất rắc rối.”
Khi hắn nói chuyện, cũng đang giao lưu bằng thần niệm với Đế Oa.
Khi Sở Hi Thanh đại chiến với các thần, đao cương của hắn phản xạ lại tất cả mọi thứ.
Đế Oa muốn liên hệ với hắn cũng không được, thần niệm của vị này rất yếu, căn bản không thể tiến vào chiến trường.
Hiện giờ thì không có vấn đề.
“Đúng là rất rắc rối.”
Thổ Đức Tinh Quân tán thành: “Cô cháu gái này của ta vừa nhìn thấy ánh mắt trời, không thể để lại ấn ký trong thiên đạo, dù cho có khắc vào, vậy chưa chắc đã là nàng. Mà chúng ta không chỉ phải phân tách nàng và Thiên đế đời đầu, mà còn phải tìm một nửa chân linh còn lại của nàng nữa.”
“MỘt nửa kia mới là chủ hồn của nàng, chủ hồn không tại, dù chân linh của Thiên đế đời đầu đi ra, bộ phận còn lại cũng không thể tồn tại độc lập. Chúng ta còn phải nhanh, Thần Bàn Nhược tuy đã chết, nhưng chưa chắc đã không có hậu chiêu trợ giúp Thiên đế đời đầu khôi phục hoàn chỉnh, khi đó thì hết đường cứu vãn.”
Sở Hi Thanh đã hiểu.
Chân linh của Thiên đế đời đầu không trọn vẹn, nhưng bộ phận không trọn vẹn này, là chân linh ấu nữ của Đế Oa bù vào.
Đây là một quái thai chắp vá lại với nhau…
“Tổ thần không cảm ứng được một nửa chân linh còn lại của vị điện hạ kia sao?”
Sở Hi Thanh nói câu này là hỏi Đế Oa.
Sau khi Sở Hi Thanh cảm ứng xong, hắn liền chíu chặt lông mày, chỉ cảm thấy rất đau đầu.
Không biết Thần Bàn Nhược đã dùng thủ đoạn gì, ngay cả người mẹ như Đế Oa cũng không thể tìm thấy chân linh của con gái.
Hơn nữa, dù Thần Bàn Nhược đã ngã xuống mà còn không mất hiệu lực.
Thật ra Sở Hi Thanh rất nghi ngờ, Thần Bàn Nhược có tử vong thật hay không?
Có tên này đã sống hơn 20 triệu năm, trong đó có 13 triệu năm nằm trong trạng thái đỉnh phong, nắm giữ vô số tài nguyên trong thiên địa.
Nếu hắn không chuẩn bị một số hậu chiêu cho bản thân, vậy thì đúng là quá ngu xuẩn.
Huống hồ ở tầng thứ của Thần Bàn Nhược, ấn ký đã khắc rất sâu trong thiên đạo, rất khó tử vong chân chính.
Chỉ cần có chuẩn bị đầy đủ, là có thể khôi phục rất nhanh.
Người này nhìn như đã chết, ba thiên quy kia đều trở lại trong tay ‘Thiên đế đời đầu’.
Nhưng Sở Hi Thanh vẫn không thể không cảnh giác và đề phòng người này.
“Đúng rồi!” Lúc này Sở Hi Thanh lại nghĩ đến một chuyện.
Sắc mặt hắn nghiêm túc: “Lúc nãy ta nhìn thấy Tông Thần Hóa ném thứ gì đó về phía quan tài, không biết Tổ thần và Thạch Thần bệ hạ có phát hiện ra là thứ gì không?”
Đây là một việc khiến Sở Hi Thanh không yên tâm.
Khi đó hắn đứng quá xa, Tông Thần Hóa lại có ý giấu diếm, vì vậy Sở Hi Thanh không nhìn rõ.
Người này quá giảo hoạt, nhân lúc bọn họ đại chiến mà bỏ chạy mất dạng.
Sở Hi Thanh muốn tra hỏi cũng không tìm thấy người.
Hắn đang suy nghĩ, người này rốt cuộc là con cờ của ai?
Ty Thần Tinh Quân? Hay là Nguyệt Hi? Bọn họ lại muốn cái gì?
“Chiếu Thế Ma Đăng - Tông Thần Hóa?”
Thổ Đức Tinh Quân lập tức lắc đầu: “Mẫu thần nói nàng không rõ, khi đó nàng đang đại chiến với Mộc Thần, không thể nhìn kỹ.”
Đế Oa thì lại càng không biết gì cả.
Hiện giờ nàng quá suy yếu.
Tuy rằng cảm ứng được có người ném thứ gì đó vào trong quan tài đá, nhưng lại biết rõ ràng.
Sở Hi Thanh bất đắc dĩ: “Làm phiền Tinh Quân đưa Tổ thần về địa tâm, mời Thạch Thần bệ hạ kiểm tra cho tổ thần một phen.”
Với tình hình bây giờ, giấu Đế Oa vào địa tâm mới là an toàn nhất.
Hiện giờ, nhân tộc không có thừa sức lực để bảo vệ Tổ thần của mình, cũng không lấy ra được thiên tài địa bảo để giúp Đế Oa khôi phục.
Thần chiến hàng lâm, bọn họ không thể bại lộ điểm yếu.
“Còn có cái tên này.”
Hắn nhìn về phía Kiến Nguyên đế đang thoi thóp trên đất.
Vũ Côn Luân vẫn rất tận tâm tận lực với người này.
Tuy võ đạo của Kiến Nguyên đế chẳng ra sao, nhưng thần khu lại được chế tạo rất kiên cố.
Dưới chiến đấu của các thần, mà thần khu của Kiến Nguyên đế lại không bị đánh nát.
Đương nhiên, đây cũng là vì hắn nằm ở ngay cạnh quan tài đá.
Sở Hi Thanh cúi người liếc mắt nhìn hắn, lại kéo mi mắt của Kiến Nguyên đế ra.
Có thể thấy trong mắt hắn có chút ánh sáng lấp lóe.
Sở Hi Thanh cười lạnh: “Mời Tinh Quân giúp ta kéo hắn xuống lòng đất, càng sâu càng tốt.”
Theo hắn nói câu này, Huyết Nhai thần đao bên hông chợt rung lên.
Kiến Nguyên đế gần chết lại khôi phục chút sức sống. Thần sắc hắn dữ tợn, phát ra tiếng gào thét như dã thú, bỗng nhiên ngẩng đầu lên, muốn cắn ngón tay Sở Hi Thanh.
Tên con hoang này cướp tất cả mọi thứ của hắn, hắn chỉ hận không thể ăn sống nuốt tươi tên con hoàng này!
Hắn ngậm lấy vô tận không cam lòng.
Dựa vào cái gì? Dựa vào cái gì mà mình lại rơi vào tình cảnh này?
Thiên đạo bất công, thế mà lại để tên tạp chủng nham hiểm độc ác này cướp giang sơn của hắn, trở thành Thánh hoàng nhân tộc.
Trong lòng Kiến Nguyên đế còn có vô tận hối hận.
Hắn hối hận vì sao mấy chục năm trước lại tin tưởng Vũ Côn Luân, cũng hối hận mình đã bất cẩn khi chôn cất Tần Mộc Ca và chôn sống Sở Tranh, để bọn họ có cơ hội báo thù.
Sở Hi Thanh thấy thể, chỉ cảm thấy rất sảng khoái.
Hắn cười một tiếng, lại tát cho Kiến Nguyên đế một cái.
“Tốt nhất là Tinh Quân cho hắn một đạo phong ấn, ta muốn kẻ này vạn kiếp bất phục, vĩnh viễn không được siêu sinh! Kẻ này đã thi hóa, nghiệp hỏa quấn thân, không thể cho hắn cơ hội gặp người, tránh cho ô nhiễm phàm giới.”
Thổ Đức Tinh Quân cũng rất cáu giận với kẻ đã phá tan phong ấn của Đế Oa, để tình thế trở nên không thể cứu vãn.
Hắn cũng có ý lấy lòng Sở Hi Thanh, liền chắp tay nói: “Việc này đơn giản, ta sẽ để hắn vạn kiếp bất phục.”
Trong mấy ngày này, Thổ Đức Tinh Quân tận mắt nhìn thấy năng lực của Sở Hi Thanh.
Vị này lấy thân phàm nhân khuấy động cả tinh không, đánh cờ cùng các thần.
Hắn không chỉ cứu vãn xu hướng suy tàn của nhân tộc sau khi Táng Thiên ngã xuống, mà còn ép Thần Bàn Nhược phải chết!
Người này còn có thiên phú tuyệt luân, lấy thân Bán Thần mà nắm giữ lực lượng cấp đế quân, càng hơn Táng Thiên và Huyền Hoàng năm đó.
Hiện giờ, trận đại chiến nhân thần sắp xốc màn che.
Lực lượng của nhân tộc tuy nằm ở thế yếu, nhưng có vị Thánh hoàng đời thứ tư Sở Hi Thanh này ở đây, ai thắng ai thua vẫn chưa biết được.
Mạch Thổ Thần bọn họ kết giao với người này cũng không có chỗ xấu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận