Bá Võ

Chương 1859: Huyết mạch lên cấp (4)

Thật ra thì đây là thời điểm tốt nhất để cướp đoạt Thiên Đế Tọa.
Tuy rằng trận pháp phòng hộ ở tầng trên vẫn còn, cấm chế cũng không bị ảnh hưởng, uy lực vẫn mạnh mẽ như cũ.
Nhưng La Hán Tông vẫn có biện pháp tìm kẽ hở trong đó, đưa Sở Hi Thanh vào vị trí trung tâm của Thiên Đế Tọa.
Đặc biệt là sau khi Lục Loạn Ly đã nắm giữ được trận pháp ở tầng dưới.
Theo La Hán Tông tính toán, nếu dùng toàn lực thì cần nhiều nhất là chín ngày.
Thật ra thì đây là biện pháp rất ngốc, nhưng khi toàn bộ Thái Vi Viên bị phân tách và tổ hợp lại, thì không thể đi theo đường bình thường nữa, đây xem như là bất đắc dĩ mà thôi.
Hoặc là đi hỗ trợ Sở Vân Vân cũng được, La Hán Tông cho rằng, chỉ cần Sở Vân Vân có vài sự trợ giúp đáng tin, thì nhất định có thể gạt bỏ những hóa thân thần linh kia.
Sở Hi Thanh nghe vậy thì tạm thời không trả lời.
Hắn lại nhẹ nhàng bay đến hòn đảo nhỏ chứa ‘Thần Binh khố’ kia.
Tòa ‘Thần Binh khố’ này vốn nằm trong đảo Bạch Đế trong Ngũ Đế Tọa, được xây dựng cùng với một ít kho hàng và phong đan vân vân.
Lúc này, nó cũng bị Quần Sơn Xã Tắc chi thần phân tách ra, nằm đơn độc ở chỗ này.
Bởi vì cấm chế trong ‘Thần Binh khố’ rất nghiêm ngặt và mạnh mẽ, vì vậy Quần Sơn Xã Tắc chi thần cũng không thể phân tách nó ra nhỏ hơn, Toàn bộ tòa bảo khố vẫn dài rộng bảy dặm, cao đến ba dặm, tất cả đều duy trì hoàn chỉnh, nên diện tích của hòn đảo nhỏ này cũng lớn hơn rất nhiều, chiếm cứ gần 200 ô.
Hắn tòa bảo khố có tạo hình tựa như phần mộ này.
“Ngày xưa, sau khi Mộc Kiếm Tiên bước vào siêu phẩm, thiên kiếp càng ngày càng mạnh. Mãi đến tận hai vạn năm trước, hắn tự nhận mình không còn đủ sức để đối kháng với thiên kiếp 500 một lần nữa, liền dứt khoát xông vào thần quốc của Chúc Quang âm. Hắn một mặt là thử chặt đứt dòng sông thời gian, hoàn thành ‘nghi thức’ đăng thần; một mặt là muốn mượn thần lực của Chúc Quang âm, phong ấn thời gian của bản thân, tránh khỏi thiên kiếp.”
“Trước lúc đó, hắn đã từng ủy thác Thái Vi Viên chế tạo một bộ thần binh mạnh mẽ. Đáng tiếc là khi đó Mộc Kiếm Tiên yêu cầu quá cao, thời gian lại quá gấp. Tuy rằng Thái Vi Viên đã dốc hết sức lực để chuẩn bị, nhưng vẫn không thể luyện chế ra bộ kiếm khí này trước khi Mộc Kiếm Tiên độ kiếp.”
“Nhưng trước đây không lâu, Mộc Kiếm Tiên biết là Thái Vi Viên đã hoàn thành bộ kiếm khí này sau vài năm hắn xông vào dòng sông thời gian, mà bộ kiếm khí này đang nằm trong ‘Thần Binh khố’.”
La Hán Tông không khỏi nhướng mày, nghĩ thầm đây là bộ thần binh gì mà sau khi Mộc Kiếm Tiên đăng thần, lại vẫn coi trọng nó như vậy?
“Đương nhiên, chờ đến khi tranh đấu Thái Vi Viên kết thúc thì lấy bộ thần binh này cũng không muộn.”
Trong mắt Sở Hi Thanh hiện ra một vệt kỳ dị: “Mấu chốt là món đồ khác, còn cả Binh sát bên trong ‘Thần Binh khố’ này nữa, nếu như ta có thể luyện hóa sát lực ở đây, thì có thể đoạt được cả tòa Thái Vi Viên này luôn.”
“Binh sát?”
La Hán Tông ngưng thần liếc mắt nhìn tòa ‘Thần Binh khố’ phía trước.
Hắn suy nghĩ thật nhanh, chỉ chớp mắt đã hiểu rõ ràng.
Sở Hi Thanh không chỉ nhìn chằm chằm vào ‘Thần Binh khố’ này, chỉ sợ hắn còn muốn cả oán sát vô biên trong chín lòng núi kia nữa.
Một khi Sở Hi Thanh tụ tập tất cả oán hận và ý chí của tất cả người của Thái Vi Viên, thì hắn chính là người thừa kế duy nhất của Thái Vi Viên.
Tất cả cấm chế ở nơi này đều mở ra với Sở Hi Thanh.
La Hán Tông lại nghĩ đến thiên phú Thần Thương của Sở Hi Thanh.
Đây là muốn cô đọng ‘Thí Thần huyết cương’ sao?
Không! Không chỉ là như vậy, chắc là hắn còn muốn cường hóa ‘Hữu Vô Hình Hỗn Nguyên thần sát’ và ‘Vô Tướng Thần Phong sát’ của bản thân nữa.
“Trận pháp nơi này liên thông với những ngọn núi kia, cũng giao nhau với Thiên Đế Tọa.” La Hán Tông suy tư một lát: “Ta có thể giúp ngươi, nhưng cần thời gian để bày trận.”
Vấn đề là bây giờ có mấy tên Thần thị đang đi tìm bọn họ.
“Đang muốn nhờ La tiên sinh.”
Vẻ mặt Sở Hi Thanh cảm kích, gật đầu nói: “Loạn Ly sẽ ngăn cản mấy người kia giúp ta. Tòa trận pháp này cũng không cần quá phức tạp, chỉ cần hấp dẫn sát lực đến nơi này là được rồi.”
Chỉ cần hút sát lực lại nơi này, hắn tự nhiên có biện pháp luyện hóa!
...
Cực Đông Băng Thành, Vấn Thù Y cũng dùng ý niệm để đóng màn sáng màu xanh lam trước mắt.
Nàng vẫn thấy hơi không yên tâm, nghĩ thầm lát nữa vẫn dành chút thời gian đi qua xem.
Hi Thanh không muốn nàng và Tần Mộc Ca gặp mặt, vậy mình không gặp là được.
Sau khi gặp mặt đúng là rất lúng túng, nói không chừng còn phải đánh một trận.
Đến khi đó mình đứng ở xa, nhìn trộm một chút là được, sau khi xác định Hi Thanh bình yên vô sự thì sẽ trở về.
Sở Hi Thanh rất tin tưởng thực lực của bản thân, vì vậy vẫn luôn đảm bảo với nàng, làm cho nàng yên tâm.
Song lần này có mấy vị thần linh xuất hiện, vậy thì chuyện gì cũng có thể xảy ra, vì vậy mình nhất định phải đi xem một chút.
Vấn Thù Y chợt ý thức được tâm tư của mình có chút không đúng lắm.
Chuyện này quả thật là coi Sở Hi Thanh như là tiểu tình lang của mình vậy.
Nàng lắc lắc khuôn mặt đỏ ửng, cố gắng xua đuổi tất cả những ý nghĩa không nên có.
Bạn cần đăng nhập để bình luận