Bá Võ

Chương 925: Lai lịch (3)

Vi Sinh Lương vốn có thể từ chối, xếp hạng của song phương cách nhau quá xa.
Dù hắn từ chối thì cũng sẽ không có ai nói gì.
Nhưng hôm nay, Vi Sinh Lương cũng muốn trút cơn giận trong lồng ngực.
Trận chiến vừa rồi thật sự là quá uất ức.
Lưu Nhược Hi chính là lấy lượng chân nguyên vô cùng vô tận kia ra để ép người, đao pháp đều không thèm biến hóa. Cũng khiến cho Vi Sinh Lương không có cơ hội thể hiện kiếm pháp cao thâm của mình.
Bây giờ lại có một thiếu nữ không biết tự lượng sức mình, có thể hóa giải chút phiền muộn trong lồng ngực.
Cũng cho các sư huynh đệ đang quan sát bên dưới hiểu được, Vi Sinh Lương là nhân vật nào, kiếm của hắn lại là thế nào.
“Ta đồng ý!” Vi Sinh Lương phất tay áo, trong mắt hàm chứa chờ mong: “Vậy ở đây luôn đi, bắt đầu nhanh đi! Làm phiền ngài chủ trì một trận nữa cho hai người chúng ta.”
Ánh mắt Lục Loạn Ly sáng rực.
Nàng không ngờ Vi Sinh Lương lại đồng ý thật.
Hai mươi cái hô hấp sau, trên lôi đài phát ra một tiếng ‘cheng’ sắc bén.
Theo một đạo ánh đao ba màu lướt qua võ đài, trường kiếm của Vi Sinh Lương trực tiếp tuột khỏi tay, xoay tròn trên không trung.
Đao của Lục Loạn Ly đã gác ở trên cổ của hắn.
Ánh mắt Vi Sinh Lương mờ mịt, sắc mặt ngây dại.
Lần này, hắn bại còn nhanh hơn, chỉ vẻn vẹn mười hai đao là đã bị đối phương đánh tan.
Con ngươi của Vi Sinh Lương đã hoàn toàn không còn tiêu cự.
Hắn nghĩ, hôm nay thật sự là gặp quỷ, hai nữ nhân này, sao một người còn mạnh hơn một người?
Bọn họ rốt cuộc là từ đâu chui ra?
Những nhân vật thiên phú siêu tuyệt như bọn họ, vì sao trước kia lại vô danh?
Còn nữa, kiếm pháp mình khổ tu mấy năm này có vấn đề gì hay không?
Vì sao lại không sống nổi quá hai mươi chiêu khi ở trước mặt bọn họ?
Lục Loạn Ly thì lại ung dung thu đao vào vỏ, đồng thời ôm quyền, khiêu khích với bốn phía chung quanh: “Hôm nay Lục mỗ đứng ở đây, muốn dùng đao trong tay để gặp gỡ các anh hùng hào kiệt ngoài Hạ viện, cầu ban cho một bại! Chỉ cần chư vị sư huynh đệ nằm trong một trăm hạng đầu của Thông Thiên Bảng, có lòng tin thắng ta một chiêu nửa thức, thì đều có thể lên đài.”
Khoảnh khắc này, tất cả đệ tử đang quan sát ở bên dưới đều ồ lên, hầu như tất cả mọi người đều hiện lên vẻ giận dữ.
Lưu Nhược Hi đã đứng bên dưới đài.
Nàng nghe thấy Lục Loạn Ly nói câu này, thì không khỏi sững sờ, trố mắt ngoác mồm.
Vị Lục sư tỷ này của nàng, bình thường đều tản mạn, cờ lơ phất phơ, tính cách cũng rất hiền hòa, không tranh với người, có chút như nước chảy mây trôi.
Không ngờ hôm nay lại bá đạo như vậy?
Lúc này, đại trưởng lão Lư Thủ Dương ở trên không trung đã nhướng mày, trong con ngươi hiện ra một vệt kỳ dị.
Tần Trường Khanh thấy thế thì cũng không ngạc nhiên: “Thủ Dương sư huynh, ngươi nhìn ra rồi?”
“Một chút, đao ý của nữ tử này nhìn như Tam Tương võ ý, nhưng thật ra là có lai lịch khác.”
Lư Thủ Dương chắp tay sau lưng, ánh mắt bình tĩnh: “Nếu như ta đoán không sai, đao pháp căn bản của nữ tử này hẳn là Đại Minh Vương Luân. Giáo Viên viện các ngươi đã biết thân phận của nàng từ trước rồi? Chuẩn bị xử lý thế nào?”
“Ý của Thanh Hư sư huynh là mặc kệ, không xử lý gì, cứ mặc nó thôi.”
Tần Trường Khanh phát hiện ánh mắt quét qua của Lư Thủ Dương, hắn hơi thi lễ: “Chắc Sư huynh không biết, trước đây không lâu, Đao Kiếm Như Mộng – Lục Trầm đã đích thân đến bản tông, bí mật thương lượng với tông chủ một canh giờ, khi đó là do Thanh Hư sư huynh tiếp khách.”
Lư Thủ Dương nhất thời hiểu rõ.
Nhất định là hai người bọn họ đã có giao dịch nào đó.
Lư Thủ Dương cũng không có ác cảm gì với Đao Kiếm Như Mộng – Lục Trầm, trái lại còn rất kính phục với trung nghĩa của người này.
Tuy nói Lục Trầm treo giải thưởng với Sở Mính ở bên trong Vãng Sinh thiên.
Nhưng người này cũng không nhằm vào Vô Tướng thần tông, mà là không muốn Huyết Nhai thánh truyền của Vô Tướng thần tông rơi vào tay Kinh Tây Sở thị.
“Vậy thì cứ theo tự nhiên đi.”
Lư Thủ Dương ngưng thần suy nghĩ một chút: “Chờ nàng đánh mười trận, liền xóa tên khỏi Thông Thiên Bảng, đưa vào thẳng ngoại môn.”
Hắn lo cô bé này đánh cho đệ tử kiệt xuất ở Hạ viện mất hết tự tin.
Thiếu nữ này còn chưa dùng một phần mười thực lực. Nếu như ra tay toàn lực, đám người này đều không đỡ nổi một đòn của nàng.
Lư Thủ Dương còn chưa dứt lời, bỗng nhiên có cảm ứng, liền nhìn về phía đỉnh núi.
Hắn cảm ứng được tông chủ Lý Trường Sinh triệu hoán.
Thần niệm khổng lồ của vị này bao trùm toàn bộ Vô Tướng thần sơn, hiệu lệnh tất cả đại trưởng lão trong tông đến Đại Nhất điện để nghị sự.
Khi đại trưởng lão Giới Luật viện Lư Thủ Dương vội vã trở về đỉnh núi, bước vào trong Đại Nhất điện.
Chư vị đại trưởng lão của Vô Tướng thần tông đã tụ tập ở bên trong điện.
Bạn cần đăng nhập để bình luận