Bá Võ

Chương 1492: Gan to bằng trời (2)

Sở Hi Thanh đã thử hòa Thần Ý Đao Tâm vào trong Nhai Tí Đao của bản thân, đao uy đao thế càng kinh người hơn, còn phản xạ được tất cả các loại lực lượng.
Mà sau khi hóa giải được lực lượng phản xạ này, Sở Vân Vân liền lao thẳng về phía trước.
Trường thương màu đen trong tay nàng lại như cuồng long, cắn xé và xung kích về phía Sở Hi Thanh, thậm chí nuốt hết cả người hắn.
Sở Vân Vân đã nói là dùng toàn lực, thì chắc chắn sẽ không nuốt lời.
Để Sở Vân Vân giật mình chính là, Sở Hi Thanh lại có thể đỡ được bốn thương Vạn Thần Kiếp của nàng.
Mãi đến tận thương thứ năm, thì hắn mới bị mũi thương của Sở Vân Vân đánh trúng.
Nhưng Bá thể của Sở Hi Thanh cực kỳ mạnh mẽ, một thương của Sở Vân Vân không thể đâm thủng, chỉ bị đánh bay ra ngoài.
Sở Vân Vân cũng không truy kích, nàng đâm năm thương, tất cả đều bị ánh đao của Sở Hi Thanh phản xạ hoặc bé gãy.
Dù một thương cuối cùng đánh trúng Sở Hi Thanh, thì cũng chỉ có ba phần mười lực lượng.
Cái tên này. . .
Trong mắt Sở Vân Vân toát ra vẻ kinh ngạc.
Không ngờ Thần Ý Đao Tâm lại có tác dụng lớn như vậy!
Dưới tình huống không có cột cờ Nghịch Thần Kỳ và pháp khí, sức chiến đấu của nàng cũng có thể tiến vào hạng 30 trên Địa Bảng.
Nhưng mà Sở Hi Thanh lại có thể đỡ được bốn thương của nàng.
Nếu như bây giờ hắn có thêm một Bình Thiên thánh truyền hỗ trợ, há chẳng phải là có thể đối địch vạn quân trên sa trường?
Sở Vân Vân suy nghĩ rất nhanh, đồng thời liên tục truy kích Sở Hi Thanh.
Trong lòng nàng đang vui mừng vì Sở Hi Thanh trưởng thành, nhưng ra tay lại không lưu tình.
Sau đso, Sở Hi Thanh liền như bao cát, bị Sở Vân Vân đánh bay qua bay lại ở trong Diễn Võ đường.
Sau ba trăm chiêu, Sở Hi Thanh đã không thể chống đỡ thế tiến công của Sở Vân Vân.
Hắn không thể không sử dụng Vĩnh Hằng Chi Bích để chống đỡ lại.
Nhưng màng sáng màu vàng khiến Thương Hải Thạch và Vạn Kiếm Sinh không thể làm gì này, lại bị Sở Vân Vân dễ dàng đánh tan.
Chỉ dùng bảy trăm thương, nàng đã ép Sở Hi Thanh phải chủ động thu hồi Vĩnh Hằng Bích Chướng.
Bằng không thì chân nguyên và nguyên thần của hắn sẽ bị rút khô.
Nhưng như vậy thì tình hình của Sở Hi Thanh càng gian nan hơn.
Dù Sở Hi Thanh dốc hết tất cả sức lực, thì vẫn không thể phòng ngự thương thế của đối phương.
Đại đa số thời điểm, tư duy của Sở Hi Thanh đều không theo kịp, căn bản là không phòng ngự được.
Còn có những lúc nghĩ được, thì tay chân lại không theo kịp.
May mắn là Thái Thượng Thông Thần của hắn đã lên cấp mười bốn, lại cô đọng hai Thần Ý Đao Tâm!
Nhưng chênh lệch giữa song phương vẫn rất lớn, nhất là trên lực phản ứng, tốc độ xuất thủ và thân pháp, còn cả Thiên quy đạo luật nữa.
Cứ mỗi mười thương của Sở Vân Vân, Sở Hi Thanh chỉ có thể chống đỡ được năm thương, năm thương còn lại đều dựa vào Bá thể gắng gượng chống đỡ.
Sau khi song phương giao thủ khoảng 1500 chiêu, Sở Vân Vân tạm thời dừng lại, nàng nghiêm mặt, dùng trường thương chỉ vào Sở Hi Thanh: “Ngươi nên chịu thua!”
Đối với bọn họ mà nói, 1500 thương chỉ là hai cái hô hấp mà thôi.
Trong hai cái hô hấp này, trên người Sở Hi Thanh đã có thêm mấy đạo vết thương.
Tuy nhiên, mấy vết thương này nhìn như máu me đầm đìa, nhưng vết thương lại rất cạn, với thể chất của Sở Hi Thanh, chủ vài giây là có thể khôi phục.
Trong lòng Sở Vân Vân lại có chút không đành lòng.
Nàng đã kiểm soát lực lượng rồi.
Vấn đề là thần độc và thần chú trong cơ thể nàng, một khi nàng lo lắng căng thẳng, thì không thể kiếm sát chính xác được.
Khi nàng đại chiến với Vấn Thù Y thì không hề có chút lo lắng hay căng thẳng nào, nhưng giao thủ với Sở Hi Thanh thì lại rất sợ tổn thương hắn.
Chỉ cần Sở Hi Thanh không chọc giận nàng, Sở Vân Vân đều rất có chừng mực khi chỉ điểm võ đạo cho hắn.
“Còn chưa kết thúc!’
Sở Hi Thanh dựa lưng vào tường, hít thở phì phò.
Hắn thừa dịp Sở Vân Vân dừng lại, cố gắng khôi phục chân nguyên khí huyết.
Khóe môi hắn cong lên, mắt hiện ra tinh quang, giống như chiến ý dạt dào mà nhìn Sở Vân Vân: “Ta là người tu luyện Bá thể, mấy vết thương này có đáng là gì?”
Trong lòng Sở Hi Thanh lại hơi bồn chồn và thấp thỏm.
Vì sao người bên ngoài còn không có động thủ?
Đã nói là thời điểm này rồi mà, tên kia đã đáp ứng rồi, vậy mà bây giờ lại không ra tay.
Cái tên này đúng là không dựa vào được!
Sở Vân Vân cau mày lại, cảm giác bất an trong lòng nàng càng mãnh liệt hơn.
“Hừ!’
Sở Vân Vân hừ nhẹ một tiếng, bóng người lại hóa thành một đoàn ánh sáng màu trắng.
Nàng quyết định đánh nhanh thắng nhanh.
Mặc kệ Sở Hi Thanh có âm mưu gì, chỉ cần để hắn không thực hiện được là xong.
Cùng lúc đó, bên ngoài tòa Diễn Võ đường này.
Kiếm Tàng Phong đang nghĩ đến giao dịch của mình và Sở Hi Thanh, hắn chỉ cảm thấy đau đầu không thôi.
Lúc trước, hắn nghe Sở Hi Thanh dặn dò, thì đã cảm thấy tên này có tâm tư âm u gì đó.
Chỉ muốn đánh một trận công bằng với Sở Vân Vân? Cái tên này lừa quỷ đi!
Nếu hắn thật sự nghĩ như vậy, thì cần gì phải lén lén lút lút? Trực tiếp nói cho Sở Vân Vân biết là được rồi, phải không?
Nhưng Sở Hi Thanh cho thật sự quá nhiều!
Bạn cần đăng nhập để bình luận