Bá Võ

Chương 2109 - Song Chân Linh

Kiến Nguyên đế vừa trở về thành Vọng An, liền nghe thấy tin tức Sở Hi Thanh một đao đóng băng Hoàng Thiên Đình.
Lúc này hắn đang cưỡi một chiếc phi thuyền do mười hai con giao long kéo, bay đến không trung thành Vọng An.
Kiến Nguyên đế vừa mới xem hết tin phù của Luận Võ lâu, liền nghe thấy cả tòa thành trì bên dưới đột nhiên yên tĩnh lại.
Đặc biệt là phía đường Chu Tước.
Bên đó vốn là nơi ầm ĩ nhất thành, một con phố dài 30 dặm, tụ tập vô số võ tu. Tiếng gào và tiếng bàn luận của bọn họ cực kỳ ầm ĩ.
Nhưng vào lúc này, toàn bộ con phố đều yên tĩnh, lặng ngắt như tờ.
Nhưng chỉ mười cái hô hấp sau, tiếng ồn ào ầm ĩ lại xông thẳng lên trời mây.
Kiến Nguyên đế vừa nghe đã biết, tin tức bên Luận Võ lâu đã lộ ra ngoài rồi.
Hắn cũng không để ý đến chuyện này, Luận Võ lâu là cơ cấu có trước cả Đại Ninh.
Kiến Nguyên đế để ý đến chính là Hàn pháp mạnh mẽ của Sở Hi Thanh trong trận chiến này.
Điều này làm cho sắc mặt vốn đã khó coi của hắn, lại càng âm trầm như nước.
Thứ đó vốn nên thuộc về hắn…
Nếu như hành trình Băng Thành thuận lợi, hắn bây giờ không chỉ là âm dương một thể, mà còn có thể khống chế được một thần linh thượng vị như Vấn Tố Y.
Khi đó tất cả phản tặc của Thần Châu này đều không còn là vấn đề.
Tất cả mọi người đều phải quỳ dưới chân hắn.
Hiện giờ, lại để Sở Hi Thanh chiếm hết, một bước lên trời, trở thành đại cao thủ top 10 Thiên Bảng!
Mà một khi Vấn Tố Y được Sở Hi Thanh bảo vệ đăng thần, như vậy Kiến Nguyên đế không dám tưởng tượng sức ảnh hưởng đó với phàm thế.
Vũ Côn Luân chết tiệt!
Tên này hết sức vô năng!
Hành trình Băng Thành này, không chỉ để hắn rơi vào hoàn cảnh nguy hiểm, mà còn khiến cho quốc vận Đại Ninh bị hao tổn.
Nếu không phải Cực Đông Băng Thành tan rã, vậy Đại Ninh nguy rồi!
Nhưng Kiến Nguyên đế chỉ có thể làm mặt lạnh, bởi vì Vũ Côn Luân đang ngồi bên cạnh hắn.
“Bệ hạ chớ lo lắng!”
Vũ Côn Luân nghiêng đầu nhìn Kiến Nguyên đế: “Thắng bại nhất thời cũng không tính là gì. Hàn Phong chi pháp mà Vấn Tố Y dành cho Sở Hi Thanh tất nhiên đáng sợ, nhưng Sở Hi Thanh muốn hoàn toàn nắm giữ, thì cũng phải mất ba năm, năm năm. Hắn muốn tăng tu vị, lại càng khó khăn hơn.”
“Từ tình báo của chúng ta đến xem, hắn thậm chí còn khó có thể đưa Vấn Tố Y đến ‘Vô tận băng nguyên’. Hơn nữa, chỉ cần bệ hạ có thể hoàn thành âm dương một thể, cứu viện Đế Oa thoát vây, sau đó những thứ nên thuộc về bệ hạ, chung quy vẫn là của bệ hạ, không ai có thể lấy được.”
Trong lòng hắn lại đang trù tính, nên làm gì để hỗ trợ Sở Hi Thanh một chút.
Đây không phải giúp Sở Hi Thanh, mà là giúp Vấn Tố Y.
Cái gọi là tích cát thành tháp, một vị thần linh thượng vị, đối với hai tộc nhân long đều có ích.
Có điều, tuyệt đối không thể để Kiến Nguyên đế phát hiện việc này.
Vị bệ hạ này cực kỳ hẹp hòi, một khi biết được việc này, không biết sẽ có phản ứng gì.
Kiến Nguyên đế không rên một tiếng.
Nhưng gương mặt căng thẳng của hắn cũng thả lỏng một chút.
Chiếc phi thuyền này đã chậm lại, hạ xuống quảng trường cẩm thạch trước Chính Hòa điện.
Khi Kiến Nguyên đế đi xuống, liền nhìn thấy Trang quý phi và một đám nội thần đang đứng chờ ở trước cửa điện.
Kiến Nguyên đế phát hiện sắc mặt Trang quý phi cũng trắng bệch như tờ giấy, nơi mi tâm còn có một vệt đỏ.
Đám nội thần kia cũng thiếu mất hai người.
Kiến Nguyên đế nghĩ đến tin tức nhận được trên đường về.
Hai người kia đã chết dưới đao của Lục Trầm, việc này để Kiến Nguyên đế cáu giận không thôi.
“Răng rắc!”
Khối cẩm thạch dưới chân Kiến Nguyên đế bỗng vỡ vụn.
Hắn bước nhanh đến bên người Trang quý phi, nắm lấy tay nàng, rồi cùng nhau đi về phía thâm cung.
“Ái phi, tình hình kinh thành thế nào rồi? Hôm nay có gì mới không?”
Hai ngày qua, hắn kéo thân thể trọng thương bôn ba vạn dặm với Vũ Côn Luân, ven đường còn phải che giấu hành tung. Chỉ thỉnh thoảng mới dừng lại nghỉ ngơi, nhận một vài tin tức quan trọng.
Hiện giờ hắn chỉ biết đại khái tình hình ở kinh thành.
“Trong thành không có thay đổi gì!”
Trang quý phi nghiêm mặt: “Tất cả mọi người đều đang nhìn chằm chằm vào Sở Hi Thanh, đang chờ kết quả bên đó.”
Kiến Nguyên đế lập tức hiểu ra.
Không thay đổi gì, chỉ là vì tất cả mọi người đang chờ.
Một khi Sở Hi Thanh thành công, vậy tất cả thế lực trong và ngoài kinh thành sẽ thuận theo thời thế, sẽ có phản ứng tương ứng.
Sức chiến đấu của vị Vô Cực Đao Quân kia đã lọt vào top 10 Thiên Bảng, sau lưng lại có hai vị thần linh thượng vị, đủ để dao động căn cơ của Đại Ninh.
“Nếu Sở Hi Thanh thành công, các thế gia môn phiệt trong triều sẽ có ý nghĩ khó lường, toàn bộ giang hồ cũng rung chuyển không yên. Ngoài ra…”
Trang quý phi lấy ra một quyển trục màu đỏ loét, rồi đưa cho Kiến Nguyên đế: “Trong thành tuy không thay đổi gì, nhưng bên ngoài thì có. Đây mới là việc bệ hạ nên lo lắng.”
Kiến Nguyên đế tiếp nhận quyển trục, sắc mặt lại biến đổi: “Sách vấn tội?”
Dưới cùng quyển trục có ấn của các tông môn như Vô Tướng thần tông, Tinh Tú tiên tông, Quy Nguyên kiếm phái, Đô Thiên thần cung, Nam Bắc thiên môn, Ma Chiến lâu, Diễm Thần cung… khiến cho nội tâm hắn lạnh như băng.
Tổng cộng bảy tông môn nhất phẩm, 23 nhà nhị phẩm, còn có mười đại môn phiệt như Hành Châu Chu thị, Nhạn Môn Triệu thị, vân vân.
Bạn cần đăng nhập để bình luận