Bá Võ

Chương 831: Huyết Nhai thánh truyền

Tử Mi Đao – Mộc Chiêu Quang ở trên boong thuyền cũng ‘sặc’ một tiếng, đã rút đao của mình ra.
Trong mắt hắn lộ ra ý nổi giận: “Tạp chủng! Ngươi dám gian lận ở ngay dưới mắt Mộc mỗ!’
Trận chiến sinh tử này nhìn như công bằng, nhưng thật ra Chúc Không Minh đã để lại đường lui.
Mặc dù hắn đã tử vong, nhưng nguyên thần được Thái Hư Khiên Thần Dẫn đưa đi, đắp hồn tạo phách, tái tạo thân thể!
Tử Mi Đao – Mộc Chiêu Quang mặt đỏ đến mang tai, chỉ cảm thấy tràn đầy sỉ nhục.
Chúc Không Minh cố tình điểm danh hắn làm trọng tài, là cho rằng hắn nhất định không phát hiện được bí thuật đào mạng của kẻ này?
Người này chỉ lấy hắn làm một cái thuẫn, để ngăn cản Tam Bình cư sĩ.
Dưới sự hận thù, Tử Mi Đao – Mộc Chiêu Quang ra tay cực kỳ ác liệt!
Đao cương và đao ý của hắn hòa vào nhau, hóa thành một con Bạch Hổ cực lớn, nuốt chửng và càn quét tàn linh của Chúc Không Minh.
Lúc này, một vị đạo thị khác ở giữa không trung cũng đã ra tay, bóng người của hắn tựa như hòa vào trong mặt trời, hóa thành một con Đại Nhật Kim Ô, trường kiếm trong tay thì lại như cực quang màu vàng, truy kích từng tia nguyên thần tán loạn của Chúc Không Minh.
Tam Bình cư sĩ Tông Tam Bình thì vẫn đứng im bất động ở trên tầng ba, kiếm phía sau hắn đã ra khỏi vỏ, trôi nổi trên hư không ở bên tay phải của hắn, nằm trong trạng thái có thể ra tay bất cứ lúc nào.
Ánh mắt Tông Tam Bình thì lại nhìn về phương xa.
Bên đó có một đoàn mây khói màu đen, hóa thành một con mắt màu đen cực lớn ở trước thuyền bảy mươi dặm.
Con mắt kia bình tĩnh nhìn về bên này, cùng nhìn nhau với Tông Tam Bình.
Sau đó, quanh chiếc thuyền này lại có những khí đen hóa thành cự xà đại mãng vờn quanh, càng có từng tia từng tia kiếm khí ngang dọc, chém nát những khói đen này.
Nhưng sau khi tàn linh của Chúc Không Minh bị Tử Mi Đao – Mộc Chiêu Quang liên thủ với hai đạo thị càn quét đánh nát.
Con mắt màu đen cực lớn này lại hóa thành mây mù rồi tiêu tán, chỉ chốc lát đã không thấy bóng dáng.
Tông Tam Bình hừ nhẹ một tiếng, hắn phất tay một cái, trường kiếm màu xanh lam bên cạnh người đã bay vào vỏ.
“Đây là một cao nhân Địa bảng, nhưng lại giấu đầu lòi đuôi, cũng không dám thi triển võ đạo của mình, không thể nhận ra lai lịch.”
Kiếm Tàng Phong khẽ lắc đầu, chà chà hai tiếng: “Dùng một Thần Tú Thập Kiệt đao để thăm dò thiên phú huyết mạch của Sở sư đệ, bọn họ thật sự là rộng rãi.”
“Không phải người cấp bậc như Chúc Không Minh, thì cũng không thăm dò được Sở sư đệ, huống hồ còn có một cái Thái Hư Khiên Thần Dẫn.”
Tông Tam Bình cười lạnh lùng: “Có điều, bọn họ vẫn đánh giá thấp vị Sở sư đệ này!”
Cái Thái Hư Khiên Thần Dẫn này, rõ ràng là vì ứng phó với Tông Tam Bình, để Chúc Không Minh có thể giữ được tính mạng dưới kiếm của hắn.
Những người này lại không ngờ được, Chúc Không Minh càng không phải đối thủ của Sở Hi Thanh, một đao liền bay đầu, khiến Thái Hư Khiên Thần Dẫn bị kích hoạt.
Tuy nhiên, tuy rằng Chúc Không Minh đã chết, nhưng những người này cũng đã đạt được mục đích, nhìn rõ huyết mạch Bạch Hổ của Sở Hi Thanh.
Tông Tam Bình nghĩ đến chỗ này, không khỏi đau đầu mà nhìn về phía trước: “Xem ra hành trình lên phương bắc này sẽ không thái bình.”
Hắn đoán là, Sở Hi Thanh không phải mục tiêu chủ yếu của những người này.
Nhưng dù vị này chỉ là Huyết Nhai dự bị, nhưng cũng khiến thế lực sau lưng Chúc Không Minh làm lớn chuyện như vậy rồi.
Có thể thấy được, sau khi vị Huyết Nhai thánh truyền của Kinh Tây Sở thị kia lên thuyền, hành trình sẽ nguy hiểm đến mức nào.
Nhiệm vụ lần này của hắn, thật sự là cực kỳ vướng tay vướng chân.
Kiếm Tàng Phong thì lại liếc mắt nhìn Sở Hi Thanh với vẻ thâm ý.
Với thực lực của Sở Hi Thanh, thật ra không cần phải dùng ‘huyết mạch Bạch Hổ’ của hắn.
Là cố ý sao?
Sở Hi Thanh tựa như cũng cảm ứng được, liền ngẩng đầu lên nhìn nhau với Kiếm Tàng Phong một chút, khóe môi hắn lập tức cong lên, nở nụ cười với Kiếm Tàng Phong.
Kiếm Tàng Phong lập tức hiểu rõ, lòng thầm nói người này quả nhiên là người trong đồng đạo.
. . .
Một lát sau, trận phong ba này đã yên tĩnh lại.
Tất cả mọi người trên boong thuyền đều tản đi, bắt đầu túm năm tụm ba đi xuống cầu thang.
Nhưng khi bọn họ đi qua bên người Sở Hi Thanh, lại nhìn Sở Hi Thanh với ánh mắt ngậm lấy vài phần kinh dị.
Đây là một cái bảo đao tam phẩm . . .!
Có rất nhiều người trong số họ đều động lòng.
Đây là một bảo vật có thể khiến bọn họ tu luyện đến tứ phẩm đỉnh phong.
Nhưng đa số người trong đó chỉ liếc mắt nhìn qua rồi thu hồi ánh mắt.
Trừ phi là có thế lực mạnh mẽ để chống lại Vô Tướng thần tông như Chúc Không Minh, cũng có phương pháp thoát thân, bằng không thì không ai ngu đến mức sẽ ra tay với Sở Hi Thanh ở trên chiếc thuyền này.
Dù là muốn ra tay, thì cũng chờ đến khi rời chiếc thuyền này rồi nói tiếp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận