Bá Võ

Chương 1057: Nham hiểm giả dối

Trong khoảng thời gian này, con nghiệt thú kia đã nuốt mười hai giọt Thạch Tâm huyết, hơn một nửa thân thể của nó đã chuyển hóa thành chất gỗ. Sở Hi Thanh còn nghe thấy mấy chục đạo tiếng nổ và thú rống ở bên ngoài hố Thần Thạch.
Đó đều bắt nguồn từ đám nghiệt thú trên tầng thứ ba, tiếng gào rống kia còn bao hòm lấy ý thô bạo vô tận, khiến cho tâm linh người ta rung động. Hơn nữa những tiếng này càng ngày càng gần với hố Thần Thạch.
Sở Hi Thanh hơi suy nghĩ một chút liền hiểu ra.
Hắn đã không thể kéo lông cừu của chủ nhân bí cảnh nữa.
Chủ nhân bí cảnh không phải kẻ ngu, không thể biết rõ Thời Ngân thảo đã vô dụng mà vẫn lãng phí thần lực để tiếp tục chế tạo Cửu khúc Thời Ngân thảo.
Sở Hi Thanh âm thầm tiếc nuối, sau đó hắn lại bắt đầu thu thập đám Thời Ngân thảo còn lại ở trong hố Thần Thạch.
Khi hắn cướp đoạt hết sạch Lục Khúc và Tam khúc Thời Ngân thảo ở nơi này, nghiệt thú kia đã nuốt ba mươi sáu giọt Thạch Tâm huyết rồi.
Toàn bộ thân thể của nó đã chuyển hóa thành chất gỗ!
Trong mắt vị này dần dần hiện lên một màu đỏ.
Nhưng lại không phải màu đỏ tươi như máu, mà là màu sắc của Huyết tùng. . .
Sau đó, nó ngẩng đầu lên, nhìn về phía cây cột đá chống trời ở phía trước.
“Con nghiệt thú này muốn làm gì?”
Tiêu Di nhìn còn nghiệt thú khổng lồ này với ánh mắt tò mò.
Thật ra cũng không thể gọi vị này là nghiệt thú nữa.
Toàn thân nó đều đã chuyển hóa thành chất gỗ, nhìn qua giống như một người cây khổng lồ.
Nếu như nó đứng im không động đậy, vậy thì rất giống với một cây Huyết tùng.
Sở Sơn và Sở Thạch thì đi về phía Sở Mính, hai người bọn họ rất cẩn thận, vừa đi vừa thăm dò.
Bọn họ thấy hình như con nghiệt thú khổng lồ này không để ý đến bọn họ, lúc này mới vội vàng chặt đứt rễ cây, kéo Sở Mính từ trên đó xuống.
Sở Hi Thanh cũng không để ý đến bọn họ, hắn chắp tay sau lưng, cũng nhìn vào cột đá chống trời kia.
Mấy người Phương Bất Viên cũng đi vào hố Thần Thạch, chạy đến bên cạnh hắn.
Nhân Trung Thủ hỏi dò: “Sở huynh, xin hỏi Thời Ngân thảo và Thạch Tâm huyết kia. . .”
Dựa theo ước định của bọn họ, Sở Hi Thanh nhất định phải chia cho bọn họ năm cây Lục khúc Thời Ngân thảo và bốn mươi lăm giọt Thạch Tâm huyết.
Sở Hi Thanh không chờ hắn nói xong, thì đã lắc đầu nói: “Không thể dùng Thời Ngân thảo ở trong bí cảnh, chờ ra ngoài thì ta sẽ đưa ngươi. Thạch Tâm huyết thì không có, nhưng chờ bí cảnh kết thúc, ta sẽ để tông môn bồi thường cho các ngươi.”
Nhân Trung Thủ nghe vậy thì sững sờ, rồi lại cau mày.
Hắn cũng không lo lắng Sở Hi Thanh nuốt lời.
Cái tên này là Huyết Nhai dự bị, dù không thể kế thừa Huyết Nhai thánh truyền, cũng có thể chọn một trong ba đại thánh truyền khác của Vô Tướng thần tông.
Tại một mức độ nào đó, người này có thể đại diện cho mặt mũi của Vô Tướng thần tông, nên hắn không hề lo lắng.
Có điều Nhân Trung Thủ lại càng kinh hoàng hơn.
Sở Hi Thanh càng làm như vậy, thì hắn lại càng hoảng.
Hắn càng ngày càng xác định một trăm phần trăm là mình đã làm sai, đã làm một chuyện cực kỳ ngu xuẩn.
Nhân Trung Thủ hít sâu một hơi, miễn cưỡng áp chế tâm tình của mình: “Không biết Sở huynh có thể báo nguyên nhân không?”
Sở Hi Thanh nghe vậy thì im lặng không đáp.
Phương Bất Viên thì lại liếc mắt nhìn Nhân Trung Thủ một chút, sau đó như cười như không nói: “Không phải đã nói rồi sao? Sở sư đệ phát hiện vô thượng tiên duyên ở trong bí cảnh thời gian, cũng liên quan đến một duyên phận lớn của Vô Tướng thần tông ta.”
Lãnh Sát Na ở phía sau hắn cũng là sắc mặt lạnh lẽo mà tiếp lời: “Việc này có quan hệ với vị đại năng Siêu Phẩm được xưng là Mộc Kiếm Tiên từ hai vạn năm trước, vị này đang ẩn thân ở trong bí cảnh, đối kháng với chủ nhân bí cảnh hơn hai vạn năm. Còn cụ thể hơn thì ngươi tự tìm hiểu đi.”
Hắn nghĩ là cảnh tượng tiếp theo sẽ rất hoành tráng, rất kinh người, sẽ không giấu được, vì vậy chẳng bằng nói cho tên này biết trước, vẻ mặt của tên này nhất định là sẽ rất thú vị.
“Mộc Kiếm Tiên? Tùng Duyên Niên?” Mặt Nhân Trung Thủ nhất thời vặn vẹo co quắp.
Hắn bỗng nhiên quay đầu nhìn vào cây cột đá chống trời kia.
“Điều này sao có thể?” Giọng nói của Nhân Trung Thủ run rẩy, hàm răng nghiến chặt, sắc mặt lúc trắng lúc xanh.
Phương Bất Viên thấy thế thì vui vẻ, thầm nghĩ vẻ mặt như vậy mới đúng chứ.
“Chính là Tùng Duyên Niên, Nhân huynh ngươi cũng biết Mộc Kiếm Tiên?”
“Ta học kiếm! Há có thể không biết Mộc Kiếm Tiên?”
Nhân Trung Thủ gần như gằn từng chữ một.
Hắn là đệ tử Quy Nguyên kiếm phái, sao có thể không biết Mộc Kiếm Tiên?
Vị này chính là một trong những nguồn gốc của thập đại Kiếm đạo trong thiên hạ!
Tổ Sư đường của Quy Nguyên kiếm phái còn đang cung phụng bức họa của vị này kìa!
Quy Nguyên kiếm phái, vạn lưu quy nguyên, có người nói một phần trong đó bắt nguồn từ kiếm đạo của Mộc Kiếm Tiên.
Nhân Trung Thủ chỉ cảm thấy tim quặn đau, hối hận đến xanh cả ruột.
Sở Hi Thanh đây là muốn cứu Mộc Kiếm Tiên, giúp hắn thoát vây?
Bản thân Sở Hi Thanh sẽ nhận được chỗ tốt gì từ chuyện này?
Còn cả Vô Tướng thần tông nữa?
Bạn cần đăng nhập để bình luận