Bá Võ

Chương 1587: Lấy răng trả răng (5)

Lúc này, các đồ án ngôi sao trên tinh bàn lại bắt đầu biến hóa.
Thứ này còn có thể cường hóa tất cả lực lượng huyết mạch có liên quan đến các ngôi sao, giới hạn cũng cao đến tầng 28.
Đáng tiếc là, long chi cửu tử và nhân đều được không được Cự thần cổ đại dung thứ.
Từ viễn cổ đến nay, không có một con Nhai Tí nào có thể đưa lực lượng của nó phóng lên trời cao.
Sở Hi Thanh cuối cùng lựa chọn La Hầu, cường hóa huyết mạch La Hầu lên cấp 15!
Theo ngôi sao tượng trưng cho La Hầu được đưa đến vị trí trung tâm của tinh bàn.
Sở Hi Thanh cảm giác được huyết mạch La Hầu của mình đang lớn mạnh.
Huyết mạch La Hầu cấp 15, cũng có thể thức tỉnh một năng lực thiên phú.
Hai mắt Sở Hi Thanh sáng ngời, sau đó lại lắc đầu.
Dù sao cũng là ngoại lực tăng lên, hắn muốn sử dụng năng lực này thì phải trả giá khá đắt, so sánh ra thì không có lời.
Ngoài ra, Vạn Tượng tinh bàn còn có một năng lực nữa.
Nó có thể trợ giúp người tu hành Tiên Thiên Tinh Tú công, cũng có thể giúp người nghiên cứu Vạn Tượng kiếm ý, còn có thể ngưng tụ một tầng ‘Tinh Thần thần cương’ để phòng ngự.
Nó còn có thể giúp Sở Hi Thanh sử dụng năng lực Tinh Biến của huyết mạch La Hầu nhanh hơn, na di qua lại trong hư không dễ dàng hơn, còn có thể gia tăng khoảng cách na di, ngoài ra sẽ không bị lạc đường trong hư không vô ngần.
Những năng lực này đều vô cùng thần kỳ, đều có ích với Sở Hi Thanh.
Ngoại cương của hắn. . . lại tăng thêm một tầng. . .
Sở Hi Thanh nhấc tay lên, thu Vạn Tượng tinh bàn vào trong tay áo, sau đó lại liếc mắt nhìn Sở Thần Thông ở phía trước.
Lúc này, Sở Thần Thông cũng đã hoàn hồn, mắt của hắn đã hiện ra màu đỏ tươi, trong ngực sinh ra vô cùng vô tận tuyệt vọng, cũng sinh ra lệ khí vô tận.
Hắn cầm trường kiếm trong tay, lao thẳng về phía Sở Hi Thanh, điên cuồng hét lên: “Chết cho ta!”
Ầm!
Vẫn là một quyền của Thần Quyền Phán Quan – Tẩy Bích Thiên, đánh nổ toàn bộ tứ chi của Sở Thần Thông!
Thân thể Sở Thần Thông rơi xuống mặt đất, sau đó hai mắt tối sầm, hoàn toàn bất tỉnh nhân sự.
. . .
Khi Sở Thần Thông tỉnh lại lần nữa, hắn phát hiện mình đang nằm trong một cái quan tài.
Bốn phía đều là vách đá ‘Bí Văn vân thạch’ nặng nề và dày cộm, hình thành một cái hố lớn sâu đến mười trượng.
Sở Thần Thông lập tức cả kinh, ra sức muốn giãy dụa, nhưng lại phát hiện mình không động đậy được, chân nguyên và sức lực trong cơ thể đều biến mất sạch.
Lúc này, hắn thậm chí còn khó có thể nhấc mí mắt lên.
Là một loại kích độc và Trấn Nguyên Đinh!
Lúc này, tận hơn 100 cây Trấn Nguyên Đinh đã đóng vào cơ thể hắn, ngoài ra còn có một loại độc tố cực kỳ mạnh mẽ đang ăn mòn nguyên thần, chân nguyên và máu thịt của hắn.
Trái tim Sở Thần Thông lạnh lẽo, hắn đã đoán được Sở Hi Thanh muốn làm gì.
Người này. . .sao hắn dám?
“Ngươi cái tên con hoang tạp chủng này, ta xxx tổ tiên ngươi. . .”
Hắn muốn chửi ầm lên, nhưng lại phát hiện mình không thể phát ra tiếng nói.
Nhưng Sở Thần Thông lại nghe thấy mẫu thân Long Dương trưởng công chúa của mình nói chuyện: “Ngươi cái tên điên này, ngươi muốn chôn sống chúng ta?”
Sở Thần Thông không nhìn thấy Long Dương trưởng công chúa, nhưng hắn suy đoán mẫu thân mình cũng đang nằm trong một cái quan tài khác.
Sau đó, Sở Thần Thông nhìn thấy bóng người của Sở Hi Thanh ở miệng hố.
“Ai bảo ta tu luyện Nhai Tí Đao chứ?”
Mặt Sở Hi Thanh lạnh lẽo như băng muôn đời không tan, lạnh lùng vô tình nhìn xuống hai chiếc quan tài bên dưới: “Trừng mắt tất báo, tự nhiên là ăn miếng trả miếng, lấy răng trả răng!”
Khuôn mặt Long Dương trưởng công chúa đã vặn vẹo, một luồng sợ hãi đến cực điểm đã gặm nhấm trái tim nàng.
“Ta là bá mẫu của ngươi! Ngươi đây là giết người thân!”
Giọng nói của nàng đang run rẩy.
Có lẽ nàng cũng biết mình không thể thuyết phục Sở Hi Thanh, nàng bắt đầu cuồng loạn: “Hoàng huynh của ta sẽ không bỏ qua cho ngươi! Sở Tranh, ngươi chết chắc rồi, chết chắc rồi! Như Lai nhất định sẽ làm thịt ngươi. . .”
Sở Hi Thanh thấy buồn cười.
Hắn ngẩng đầu nhìn trăng sáng ở trên cao, nhớ đến từng khuôn mặt mình nhìn thấy trong ngày bị đưa vào quan tài.
“Hôm đó, ta cũng tuyệt vọng như các ngươi vậy!”
Hắn phẩy tay áo: “Phong quan đi! Yên tâm, không lâu sau, Sở Như Lai cũng sẽ đến đón ngươi.”
Lúc này, Tẩy Bích Thiên đang ở trong hầm mộ, hắn đi đến trước quan tài bên phải, dùng ánh mắt lạnh lẽo nhìn Long Dương trưởng công chúa đang điên cuồng mắng chửi một chút.
Nữ tử này còn có thể nói chuyện, chứng tỏ nàng đang đối kháng với ‘Thần độc’ mà thiếu chủ tinh luyện ra, còn có thể thừa một chút sức lực để nói chuyện.
Thần độc kia tự nhiên mạnh mẽ, nhưng thiếu chủ chỉ lấy được một chút.
Tẩy Bích Thiên lại thản nhiên đóng thêm mấy chục cây Trấn Nguyên Đinh lên người Long Dương trưởng công chúa, lại lấy ra một phù lục màu tím bầm, niêm phong miệng của Long Dương trưởng công chúa, lúc này mới cười gằn một tiếng: “Tuân lệnh thiếu chủ, phong quan!”
Tám vị võ tu tứ phẩm ở phía sau hắn lập tức giơ hai cái nắp quan tài dày cộm lên, rồi đặt lên trên quan tài.
Sở Thần Thông chỉ thấy phía trước là một màu đen kịt, sau đó liền nghe thấy những tiếng gõ nặng nề.
Đó là người bên ngoài đang đóng Trấn Hồn Đinh!
Lúc này, hai mắt Sở Thần Thông đã là một mảnh tro tàn, những tiếng ‘leng keng’ kia, lại như đang đóng vào trái tim của hắn!
Bạn cần đăng nhập để bình luận