Bá Võ

Chương 1646: Chiến trường tĩnh mịch

Sở Vân Vân ngồi xếp bằng cách đó trăm trượng lập tức nghiêng đầu nhìn qua.
“Xem ra ngươi thu hoạch rất nhiều, ta cảm ứng được lúc cực hạn thì khí cơ của ngươi đã vượt qua võ tu tam phẩm.”
Sau đó nàng cũng đứng lên: “Chúng ta nên đi Thương Lang nguyên, đã trì hoãn năm canh giờ rồi. Nếu muộn hơn, có thể bên kia sẽ xuất hiện thương vong ở quy mô lớn.”
Còn có sư bá Lý Trường Sinh của nàng.
Hắn dùng Thần Vọng kiếm nửa ngày rồi, không biết bây giờ thế nào rồi.
Sở Hi Thanh lập tức thả Dục Nhật thần chú ra.
Chờ đến khi Sở Vân Vân và Phong Tam leo lên thuyền, Sở Hi Thanh liền điều khiển thuyền bay thẳng lên phía chiến trường ở Thương Lang nguyên.
Đồng thời lấy ra một ít đan dược, một ngọn lửa màu trắng đang thiêu đốt trong tay hắn.
Sở Vân Vân nhíu mày.
Sở Hi Thanh đang dùng Thuế Thiên chi pháp để khiến những đan dược này lột xác và thăng hoa.
Một khắc sau, Sở Hi Thanh chia đan dược cho mọi người: “Cầm đi, những đan dược này có thể dùng để tu luyện hằng ngày, nếu dùng hết thì có thể tìm ta. Đặc biệt là Tiểu Chiêu, ngươi có thể tìm một ít Đế Lưu Tương rồi đến tìm ta, ta sẽ giúp nó lột xác và thăng hoa.”
Nội tâm Bạch Tiểu Chiêu nhất thời ấm áp.
Nàng nghĩ thầm, phụ thân quả nhiên vẫn quan tâm nàng.
Lúc này, Sở Hi Thanh lại mượn một loại năng lực khác từ Thần Khế thiên bi.
Khí cơ quanh người hắn cũng liên hệ chặt chẽ với toàn bộ thiên địa, dáng vẻ cao thâm khó dò, để người ta khó phân biệt hư thật.
Sở Vân Vân lại cảm nhận được chỗ đáng sợ của mảnh vỡ Thần Khế thiên bi.
Đây là một trong những pháp môn căn cơ của nàng, Thông Thiên!
Cũng không biết là năng lực của vị cự thần nào, mà lại đến cấp 18.
Pháp này chẳng những có thể câu thông thiên địa, còn có thể thông hiểu vạn sự vạn vật vạn pháp.
Thông Thiên chi pháp cấp 18, đã đủ để Sở Hi Thanh thông hiểu và nắm giữ Thiên quy đạo luật của hắn, hơn nữa còn cường hóa thêm một cấp.
. . .
Trong khi Sở Hi Thanh đang chạy đến chiến trường Thương Lang nguyên, tại ngoài mười hai ngàn dặm, trong lều trại của An Bắc đại tướng quân.
Tần Thắng đang nhíu chặt lông mày mà nhìn tấm tin phù trước mắt.
Bầu không khí bên trong quân trướng cực kỳ ngột ngạt, đám thân binh và phụ tá trong và ngoài lều đều không dám thở mạnh.
Một lát sau, Bôn Dật Tuyệt Trần – Tông Thiên Lưu mới nhậm chức ở An Bắc quân đã vội vàng chạy vào trong lều.
“Tần tướng quân, ta nghe nói ngươi đang điều binh về phía Thương Lang nguyên? Còn điều động không ít cao thủ nhanh chóng chạy về phía chiến trường bên kia, rốt cuộc là vì sao?”
An Bắc đại tướng quân Tần Thắng ngước mắt lên, nhìn thấy vẻ mặt lạnh lùng của Tông Thiên Lưu ngậm lấy ý chất vấn.
Hắn âm thầm hít một tiếng, trên mặt lại rất nghiêm túc, quang minh lẫm liệt nói: “Ba mươi lăm vạn đại quân của Băng Châu ta đang bị vây ở Thương Lang nguyên, thế như ngàn cân treo sợi tóc. Bản đốc thân là đô đốc Băng Châu, há có thể ngồi xem?”
Miệng hắn thì nói vậy, lại đưa tấm tin phù kia cho Tông Thiên Lưu.
Tông Thiên Lưu nghi ngờ tiếp nhận tấm tin phù.
Hắn chỉ liếc mắt nhìn qua thì sắc mặt đã thay đổi: “Vạn Ma quật của Vô Tướng thần tông đã được giải quyết, Vô Thượng Đao – Thư Hoài Thạch ngã xuống, việc này là thật?”
Vì đề phòng tàn đảng của Vô Tướng thần tông cá chết lưới rách với hoàng thất Đại Ninh, cũng là vì bịt miệng dân chúng thiên hạ. Nên bọn họ đã rút hết người ở gần Vạn Ma quật.
Vì vậy, đến giờ phút này Tông Thiên Lưu mới biết tình hình bên Vạn Ma quật.
“Tông huynh ngươi nói xem?” Tần Thắng nhìn Vạn Ma quật, lời nói hàm chứa bất đắc dĩ: “Ngươi nhìn ấn ở mặt sau.”
“Thiên Vân Sơn cư sĩ?”
Tông Thiên Lưu lập tức bừng tỉnh, đây là tin của Thiết Kích Vô Địch – Tần Phụng Tiên.
Có người nói Tần Phụng Tiên ẩn cư ở trong Thiên Vân Sơn của Thiết Bích sơn amchj, vì vậy tự xưng là Thiên Vân Sơn cư sĩ.
Hắn kinh hãi không thôi, lại không thể tưởng tượng nổi.
“Sao có thể?” Tông Thiên Lưu vẫn không thể hiểu được, nhíu chặt lông mày nói: “Trong Vạn Ma quật có 93 đầu Cự thần, ba vị thần linh Vĩnh Hằng, mấy trăm vạn huyết phó, còn có cả Dị ma bên ngoài, Vô Tướng thần tông có thể trấn áp được sao?”
“Còn cả Thư Hoài Thạch nữa, ai có thể giết chết hắn? Ai có thể giết được hắn? Chuyện này quả thực. . . quả thực. . .”
“Quả thực quá hoang đường? Ta cũng nghĩ như vậy.”
Tần Thắng cười khổ một chút: “Không phải lão tổ nhà ta đã suy đoán rồi sao? Có thể có người của Vô Tướng thần tông đã học được thức thứ nhất của Thần ý Xúc Tử Đao, hơn nữa đao tâm của người này còn mạnh đến cực đoan!”
“Ngoài ra, bọn họ còn có một cao thủ mạnh hơn Thư Hoài Thạch, rất có thể đã đến trình độ ‘Gần Thần’.”
Hắn cũng không dám tin, nhưng mà tin phù này đúng là của lão tổ Tần gia bọn họ.
Sự thật ngay trước mắt!
Nội tâm Tần Thắng rất khủng hoảng, lo lắng, bất an.
Hắn nghĩ đến câu nói của Sở Hi Thanh ở cách đây không lâu.
Chờ đến ngày hắn học được Thần ý Xúc Tử Đao, như vậy Vô Tướng thần tông còn cần ngươi làm gì?
Bạn cần đăng nhập để bình luận