Bá Võ

Chương 1779: Vô Cực Đao Quân (4)

Nội tâm của Tiếu Hồng Trần chấn động, sóng gió ngập trời.
Khiến cho kiếm quang của hắn cũng xuất hiện một chút tán loạn.
Sở Hi Thanh tự nhiên sẽ nắm lấy cơ hội này, thừa cơ phản kích.
Thanh Tu La Tru Ma đao bên tay của hắn chém nghiêng, một thức cực chiêu Tru Thần Diệt Ma, chớp mắt đã phá tan kiếm võng của Tiếu Hồng Trần, chém thẳng đến trước mi tâm của Tiếu Hồng Trần.
Tiếu Hồng Trần đột nhiên thức tỉnh, càng làm cho hắn khó chịu hơn là Kế Tiễn Tiễn đứng ở sau lưng Sở Hi Thanh.
Kế Tiễn Tiễn bắn bảy mũi tên về phía Tiếu Hồng Trần.
Thương thế của nàng chưa khôi phục hoàn toàn, nhưng được Sở Hi Thanh che chở, có thể dốc toàn lực bắn tên, bảy mũi tên này đều dùng cực chiêu thôi thúc, đường tên quỷ dị lại hiện ra thần uy sắc bén, khiến cho Tiếu Hồng Trần sởn cả tóc gáy.
“Kinh Hồng Vô Cực!’
Đây cũng là một cực chiêu trong Đại Nghệ Vô Hình Tiễn, lực sát thương cực kỳ mạnh. Là cực chiêu mạnh nhất mà Kế Tiễn Tiễn nắm giữ ngoài Tử Sinh Hữu Mệnh!
Sư muội Quý Thiên Thiên của hắn… muốn hắn chết!
Ầm!
Tiếu Hồng Trần bạo phát khí huyết toàn thân, dùng thân pháp khó mà tin nổi để tránh một đao trí mạng của Sở Hi Thanh!
Cùng lúc đó, kiếm quang của Tiếu Hồng Trần cũng lóe lên, dùng tốc độ nhanh nhất để chém rụng những bóng tên hư ảo kia.
Sở Hi Thanh cũng truy kích như hình với bóng, hắn dùng một đao phòng ngự, một đao tấn công.
Tai trái thi triển Tru Thiên Đao, phối hợp với bóng tên của Kế Tiễn Tiễn, chỉ chớp mắt đã phá tan kiếm thế của Tiếu Hồng Trần!
Tiếu Hồng Trần chỉ cảm thấy cực kỳ khó chịu.
Hiện giờ, hắn đã cảm nhận được chỗ vô sỉ của Nhai Tí Đao!
Nếu mình phản kích, thì sẽ bị đối phương phản xạ trở lại. Nếu như không phản kích, cũng chỉ có thể bị động chịu đòn, thậm chí lực lượng đón đỡ của mình cũng bị đối phương lợi dụng.
Tiếu Hồng Trần chỉ có thể cố gắng né tránh, không giao thủ chính diện với Sở Hi Thanh.
Nhưng mà tốc độ của Sở Hi Thanh cực nhanh, chỉ kém hơn hắn hai trù, hơn nữa còn cực kỳ quỷ dị.
Người này mượn Tru Thiên võ ý, thường xuyên tru diệt khoảng cách giữa hai người bọn họ, để cho hắn không thể thoát khỏi.
Bóng tên của Kế Tiễn Tiễn cũng độc ác xảo quyệt, phối hợp với song đao của Sở Hi Thanh là không có kẽ hở.
Hắn bị ép đến mức không thể không đỡ đao của Sở Hi Thanh.
Điều này khiến cho nội tâm của Tiếu Hồng Trần rất bực mình, cáu giận, bất đắc dĩ, tức giận, không cam lòng…
Mà chỉ một khoảnh khắc sau, theo một tiếng nổ vang lên, trước ngực Tiếu Hồng Trần bỗng nhiên tuôn ra một đóa hoa máu.
Đó là mũi tên của Kế Tiễn Tiễn bắn trúng lồng ngực của hắn, vết thương này chỉ cách trái tim của hắn có một sợi tóc.
Sau khi uống thần đan, thương thế của nàng khôi phục rất nhanh, gần như khỏi gần, mũi tên cũng càng nguy hiểm hơn, càng mạnh mẽ hơn.
Tiếu Hồng Trần chỉ có thể mượn lực lượng của mũi tên này để trượt lùi ra ngoài ba mươi trượng, tách khỏi ánh đao của Sở Hi Thanh.
Hắn rốt cuộc cũng dừng lại, song kiếm dựng trước người, nhìn Sở Hi Thanh với vẻ mặt khó coi: “Đao pháp hay lắm!”
Thời khắc này, trong phạm vi một ngàn trượng, mấy người Bộ Siêu Vũ, Chu Minh Nguyệt, Vũ Văn Bá, Sở Như Lai, Tần Thắng… những cao thủ Thiên Bảng của triều đình này, đều hiện lên vẻ giật mình kinh hãi!
Bọn họ đều phải đối mặt với kẻ địch mạnh mẽ, không thể phân tâm, lại phải nỗ lực chia ra một tia thần niệm để quan sát cuộc chiến giữa Sở Hi Thanh và Tiếu Hồng Trần.
Cái thằng nhãi ranh này… Vô Cực Đao Quân – Sở Hi Thanh này, thế mà lại có tu vị nhị phẩm!
Còn cả sức chiến đấu của hắn, đao đạo của hắn, rõ ràng là đều có trình độ trước hai mươi vị đầu của Địa Bảng.
Chuyện này quả thật quá hoang đường! Hoang đường!
Vị Huyết Nhai Đao Quân thứ hai, Bá Võ Vương tương lai này, không ngờ lại có sức chiến đấu đứng đầu Địa Bảng!
Chuyện này quả thật là ác mộng của toàn bộ Đại Ninh, thậm chí là toàn bộ thiên hạ!
Là dựa vào lực lượng huyết mạch và pháp khí sao? Rốt cuộc là pháp khí và huyết mạch gì mới có thể làm được đến bước này?
“Cũng tạm được.”
Trường đao của Sở Hi Thanh chỉ vào Tiếu Hồng Trần, ánh mắt lạnh lùng vô tình: “Ngươi đã sẵn sàng nhận lấy cái chết chưa?”
Lúc này, Tiếu Hồng Trần lại cảm nhận được một đạo ý niệm truyền đến.
“Càn rỡ!”
Hắn hít thở thật sau, tay cầm kiếm nổi gân xanh: “Hay cho Vô Cực Đao Quân! Không ngờ ngươi lại có năng lực như vậy, nhưng dù thế thì hôm nay ngươi đừng hòng đưa hai người kia đi.”
“Ta không muốn đưa bọn họ đi.”
Sở Hi Thanh vừa nói chuyện vừa ngẩng đầu nhìn lên bầu trời: “Ngươi tự tin như vậy là vì Trấn Thiên Lai đến rồi đúng không? Nói không chừng còn có cả Chu Huyết nữa. Nhưng ngươi có biết, ta có thể dẫn các nàng rời đi từ lâu rồi, vì sao lại muốn dây dưa với ngươi đến tận bây giờ không?”
Tiếu Hồng Trần nhíu chặt lông mày, lúc này hắn mới ý thức được không đúng.
Sức chiến đấu của Sở Hi Thanh cao như vậy, lại dẫn theo nhiều cao thủ như vậy, thật ra có thể rời đi từ lâu rồi, sao lại dây dưa đến tận bây giờ?
Khóe môi Sở Hi Thanh cong lên, lộ ra nụ cười gằn: “Các ngươi ngàn vạn lần không nên dùng 23 vạn cấm quân để lục soát và vây bắt ở quanh đây. Cơ hội này thật sự quá tốt, tốt đến mức ta không đành lòng từ bỏ.”
Tiếu Hồng Trần đã nhìn thấy Huyết Nhai thần đao trong tay Sở Hi Thanh đang tản ra ánh sáng lộng lẫy, cự thú Nhai Tí phía sau hắn cũng gần như ngưng tụ thành thực chất.
Hai mắt hắn co rụt lại: “Thần Ý Xúc Tử Đao? Chuyện này tuyệt đối không thể nào!”
Cấm quân ở quanh đây và tất cả cao thủ Thiên Bảng ở nơi này đều tu luyện Ngưng Thần quyết, có thể áp chế sát ý và địch ý của bản thân!
Sở Hi Thanh tuyệt đối không thể lợi dụng được!
Nhưng mà một cái chớp mắt tiếp theo, hắn đã nhìn thấy cự thú Nhai Tí sau lưng Sở Hi Thanh bỗng nhiên phát ra một tiếng gào thét rung trời!
Ầm!
Phía xa xa, đầu óc Sở Như Lai như bị búa tạ nện mạnh, một luồng đao ý chém thẳng vào tâm linh của hắn, toàn thân miệng mũi đều phun máu, không tự chủ được mà quỳ một chân trên đất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận