Bá Võ

Chương 1316: Kế Tiễn Tiễn (2)

Lúc này, Vấn Thù Y lại nhấc tay lên, ra hiệu Trưởng Tôn Binh Quyền dừng lại, nàng nhìn Sở Vân Vân với vẻ tò mò.
“Vậy hẳn là vì các ngươi dùng không đúng cách.”
Sở Vân Vân đưa tay ra phía trước, lập tức có từng tầng từng tầng phù ấn xuất hiện trong lòng bàn tay của nàng, ngưng tụ thành một tòa phù trận hư ảo.
“Pháp lệnh! Mười hai người nơi đây, bình yên vô sự thông qua nơi này.”
Khoảnh khắc này, hai sách Giới Luật ở trên bầu trời bỗng nhiên hiện ra một trận ánh sáng vàng óng.
Lượng lớn lôi đình màu đỏ son ở phía trước bỗng nhiên tách ra bốn phía.
Tất cả mọi người ở đây đều nhận ra, lực lượng lôi đình này đã rời xa bọn họ.
Chuyện này có nghĩa là bọn họ có thể đi về phía trước, không cần lo lực lượng Thiên Phạt Lôi Bạo công kích.
“Loạn Ly.” Khóe môi của Sở Vân Vân hơi cong lên: “Ngươi đến xây một cây cầu cho chúng ta đi.”
“Cầu?”
Lục Loạn Ly hơi kinh ngạc.
Nàng cũng ngạc nhiên không thôi, nàng phát hiện khí thế của Sở Vân Vân bây giờ đã rất khác biệt.
Khí thế cực kỳ bá đạo, không cho làm trái.
Tiếng nói và thần thái cũng giống như đang dặn dò em gái của mình, chứ không phải là sư tỷ của mình.
Lục Loạn Ly có hơi bất mãn mà phồng má lên, nhưng vẫn đi đến trước cầu băng.
Nàng hơi suy ngẫm một chút, rồi cũng đưa tay về phía trước.
“Pháp lệnh! Nơi này nên có một cây cầu, bảo vệ mười hai người nơi này đến bỉ ngạn.”
Theo từng tầng từng tầng phù ấn xuất hiện ở trong lòng bàn tay nàng, hai sách Giới Luật trên bầu trời lại sáng lên một lần nữa.
Trong nháy mắt, một cây cầu màu vàng hư ảo đã xuất hiện ở trước mặt Sở Vân Vân và Lục Loạn Ly.
“Không tệ!” Sở Vân Vân gật đầu tán thưởng, sau đó lại thản nhiên bước lên câu cầy màu vàng kia.
Theo bước tiến của nàng, lực lượng Thiên Phạt Lôi Bạo ở chung quanh đều tách sang hai bên, chủ động né tránh nàng.
Sở Vân Vân đi mấy bước: “Có thể đi qua rồi, pháp thuật của hai người chúng ta hô ứng với hai sách Giới Luật, mượn lực lượng của thần khí, nên độ tin cậy vẫn rất mạnh, các ngươi có thể thử tiến lên.”
Sở Hi Thanh vốn còn có chút thấp thỏm.
Hắn rất yên tâm với Nhất Ngữ Thành Châm của Sở Vân Vân, nhưng lại hơi lo lắng với pháp thuật với Lục Loạn Ly.
Lúc này thấy Sở Vân Vân bình yên vô sự đứng giữa ngàn vạn lôi đình sấm chớm, tâm thần hắn không khỏi rung lên.
Hôm nay, hai cô bé này thật sự là giúp hắn nở mày nở mặt.
Hắn cũng bước lên cầu vàng, sau đó vừa đè chuôi đao để có thể ứng phó với bất cứ biến cố nào, vừa bước nhanh về phía trước.
Những lôi đình màu đỏ son kia quả nhiên cũng né tránh hắn.
Cây cầu vàng này còn chất chứa lực lượng bảo vệ mạnh mẽ, giúp hắn chống đỡ kiếm ý dưới khe sâu.
Sở Hi Thanh đi mấy bước liền yên tâm, sau đó liền bước nhanh đến bên cạnh Sở Vân Vân.
Hắn quay đầu cười nói với Vấn Thù Y: “Thành chủ đại nhân, vậy chúng ta liền đi trước một bước.”
Lúc này, mấy người Kiếm Tàng Phong cũng đi theo Sở Hi Thanh, lục tục bước lên cây cầu vàng hư ảo này.
Kiếm Tàng Phong vừa đi vừa nhìn bóng lưng Sở Vân Vân.
Vừa rồi, Sở Vân Vân mang lại cho hắn một cảm giác hoàn toàn khác biệt, hoàn toàn không giống với Sở tiểu muội ở trong ấn tượng của Kiếm Tàng Phong.
Vấn Thù Y thì đứng lặng tại chỗ, đưa mắt nhìn đám người Sở Hi Thanh đi xa.
Sau đó nàng lại nhìn mấy người ở sau lưng mình.
Vẻ mặt Trưởng Tôn Binh Quyền lúng túng, xấu hổ nói: “Điện hạ, vừa rồi ta đã dùng toàn lực, có lẽ là do tu vị pháp thuật của ta không cao, không thể câu thông với hai sách Giới Luật.”
Tuy rằng hắn học được hai môn pháp thuật này, nhưng bản thân hắn còn không phải là thuật sư cửu phẩm, vẫn không có ngưng tụ ‘linh chủng’.
“Không chỉ là tu vị pháp thuật không đủ.” Lời này đến từ vị thuật sư duy nhất trong đội ngũ của Cực Đông Băng Thành, hắn hơi suy tư rồi nói: “Còn phải có thiên phú huyết mạch đặc thù nữa, hai thiếu nữ này đều có huyết mạch đặc thù. Ngoài ra, còn có mệnh cách!”
“Mệnh cách?” Vấn Thù Y lẩm bẩm một tiếng, ánh mắt hơi khó hiểu.
Thuật sư kia hơi gật đầu: “Trước kia ta từng đọc một ít sách cổ, thời thượng cổ có một số lời đồn đại, nghe nói hai sách Giới Luật có mạnh mẽ hay không, hoàn toàn là cùng một nhịp thở với mệnh cách và địa vị của chủ nhân chúng.”
“Hai sách này nằm trong tay Thiên đế, có thể hạn chế tất cả sinh linh trên trời dưới đất. Nếu nằm trong tay thuật sư, vậy thì chỉ là một thần khí có uy lực bình thường. Còn nữa, thứ này cũng có thể hô ứng với mệnh cách của chủ nhân, thành tựu lẫn nhau, ta đoán cửa ải này là thử thách phương diện đó. Không có mệnh cách mạnh mẽ, không thể nào câu thông với hai sách Giới Luật được.”
“Thì ra là như vậy.”
Vẻ mặt Vấn Thù Y thoải mái, sau đó cũng bước lên cầu vàng.
Nàng ngưng thần cảm ứng một lát, sau đó nhướng mày nói: “Quả thực là rất tốt.”
Nữ tử tên Lục Loạn Ly kia, thiên phú trên pháp thuật quả thực là khiến người nhìn mà than thở.
Nhưng để Vấn Thù Y chú ý hơn, vẫn là Sở Vân Vân kia . . .
Bạn cần đăng nhập để bình luận