Bá Võ

Chương 1256: Lại cưỡi một chút? (3)

“Ta biết!” Trong mắt Kế Tiễn Tiễn hiện ra vệt sắc bén, nàng nhìn nhau với Sở Hi Thanh: “Hai ngày trước, tiểu thư đã nói với ta chuyện này. Nhưng thuộc hạ thân là Đạo thị của chủ thượng, há có thể sợ hãi lùi bước khi chủ thượng lâm vào hoàn cảnh nguy hiểm? Chức trách của Đạo thị chúng ta, không phải là hộ pháp vệ đạo cho chủ thượng sao?”
Sau đó nàng lại cúi đầu trước Sở Hi Thanh: “Thuộc hạ đã quết, mong chủ thượng thành toàn.”
Sắc mặt Sở Hi Thanh đen xì.
Kế Tiễn Tiễn không nói rõ ràng, hiển nhiên là chưa bị nhuộm đen hoàn toàn.
Nàng đã là tứ phẩm hạ.
Nếu như không có triều đình ủng hộ, Kế Tiễn Tiễn có thể tiến vào Vân Hải tiên cung sao?
Sở Hi Thanh lại liên tưởng đến chuyện mấy ngày nay, Kế Tiễn Tiễn vẫn luôn như người trên mây.
Lúc này, hắn lại mở võ đạo bảo khố, lại nhịn đau bỏ một ngàn điểm huyết nguyên để đổi thẻ thần thông Gần Mực Thì Đen (tam phẩm), rồi sử dụng với Kế Tiễn Tiễn.
Trên mặt Sở Hi Thanh lại không biến sắc, cười nói: “Đứng lên đi, ta sẽ cân nhắc việc này.”
Bây giờ chỉ có thể thương lượng với Lâm Hải Chu gia, xin bọn họ nhường một cái danh ngạch.
Chuyện lần này rất lớn, không khỏi Lâm Hải Chu gia có thể tham gia nổi.
Đám cao thủ lục phẩm của bọn họ, có lẽ còn không bằng hạt bụi ở trong Vân Hải tiên cung, mang vào cũng chỉ là trói buộc.
Nhưng Kế Tiễn Tiễn ở trước mắt hắn còn làm người ta đau đầu hơn cả trói buộc.
Kế Tiễn Tiễn hoàn toàn không cảm nhận được mình bị Sở Hi Thanh đề phòng, cũng không biết tâm linh của mình đã bị người ‘nhuộm đen’.
Trong mắt nàng hiện ra ý kiên quyết.
Mình nhất định phải quyết định.
Cũng không thể tiếp tục làm ‘nằm vùng’ như vậy nữa.
Nàng và Sở Hi Thanh cũng nên có một cái kết thúc, địa điểm chính là Vân Hải tiên cung này.
. . .
Sở Vân Vân và Lục Loạn Ly nhận được thông báo của Kế Tiễn Tiễn thì lần lượt chạy đến đây.
Bọn họ biết Sở Hi Thanh đang tiếp nhận thần ân của Ma thần.
Nhưng đó là Táng Thiên, trừ Vạn binh chi chủ Lê Tham ra thì là một Ma thần vô hại nhất trong tất cả Ma thần.
Toàn bộ quá trình này đều tương đối an toàn.
Bọn họ chỉ lo lắng thân thể của Sở Hi Thanh không chịu nổi, hoặc là công pháp của hắn phát sinh dị biến trong quá trình đó, vì vậy mới thay nhau trông coi, hộ pháp cho Sở Hi Thanh.
Lúc này, hai cô bé thấy Sở Hi Thanh bình yên vô sự thì cũng yên tâm.
Lục Loạn Ly lại chà chà hai tiếng: “Ngươi không biết Táng Thiên thần viêm khi đó mạnh đến mức nào đâu? Hầu như đốt sạch cả tòa lầu này. Trên trời còn xuất hiện một cột lửa màu đen, khiến cho tông chủ và đại trưởng lão Lư Thủ Dương phải chạy đến đây.”
“Vị Lư đại trưởng lão kia còn tưởng rằng ngươi làm chuyện xấu gì đó, sắp sửa nhập ma. Sau đó Táng Thiên thần viêm thiêu đốt tận hai ngày, Táng Thiên thật sự quá coi trọng ngươi, cứ như là con ruột vậy.”
Sở Vân Vân gật đầu, nàng cũng đồng cảm.
Nàng cũng có huyết mạch Táng Thiên, cũng tiếp nhận thần ân của Táng Thiên.
tuy nhiên, nàng chinh chiến hơn mười năm ở phương bắc, cũng không được Táng Thiên ưu ái như vậy. Nhưng Ma thần Lê Tham lại rất yêu thích nàng.
Sở Hi Thanh thì lại cười khổ: “Đây chỉ là tiền công mà vị Ma thần kia trả trước cho ta mà thôi, ta cầm tiền, thì phải làm việc cho hắn.”
Bằng không thì Táng Thiên cũng có thể thu hồi thần ân.
Thần sắc Lục Loạn Ly hơi động: “Như vậy hắn có nói với ngươi là hắn muốn thứ gì ở trong Vân Hải tiên cung không?”
Lúc này, mấy người trong lầu đều dựng tay lên nghe.
Ngay cả Chu Lương Thần cũng nhìn Sở Hi Thanh với vẻ tò mò.
Một cành Huyết tùng cũng chui vào trong phòng qua khung cửa sổ.
Cành tùng này bắt nguồn từ phân thân của cây Huyết tùng khổng lồ kia.
Sở Hi Thanh nghĩ thầm, xem ra các mối quan hệ của vị Mộc Kiếm Tiên này ở trong đám thần linh chẳng ra sao cả, tin tức rất bế tắc.
“Ta không biết.”
Sở Hi Thanh chỉ chỉ vào trán mình: “Vì đề phòng bí mật bị tiết lộ, Táng Thiên đã phong ấn đoạn tin tức này ở trong nguyên thần của ta, chỉ đến khi thích hợp thì mới mở ra.”
Cành tùng kia lập tức lùi ra khỏi phòng, mấy người còn lại cũng hiện ra vẻ thất vọng.
Sở Vân Vân đứng lên nói: “Huynh trưởng, ngươi không có gì thì tốt rồi, ta đi luyện pháp thuật.”
Thật ra là nàng đang khôi phục ‘công thể’.
Trước khi tiến vào Vân Hải tiên cung, nàng muốn mượn lực lượng của ‘kết tinh’ để khôi phục về ngũ phẩm thượng.
Mà sau khi mọi người ở đây lần lượt rời đi, một đạo ánh sáng màu trắng đã rơi vào đỉnh đầu của Sở Hi Thanh.
Đó chính là Bạch Tiểu Chiêu, nàng nhìn ra bóng lưng Kế Tiễn Tiễn qua khung cửa sổ: “Huynh trưởng, ta cảm thấy tình huống của Tiễn Tiễn tỷ không đúng lắm.”
Sở Hi Thanh hơi nhướng mày lên: “Không đúng ở chỗ nào?”
Kế Tiễn Tiễn đương nhiên là không đúng rồi.
Thời điểm này, nói không chừng nữ nhân này đang suy nghĩ xem làm thế nào để đâm lưng hắn, để bán hắn cho triều đình.
Sở Hi Thanh cảm nhận được nguy cơ rất lớn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận