Bá Võ

Chương 1117: Hóa giải ân oán với tiểu Huyền Vũ (2)

Tố Phong Đao không khỏi nhíu mày lại.
Nhưng mà cũng đúng, nàng vốn định chuẩn bị thân thể, dự định một tháng sau sẽ dạy Tru Thiên đao cho Sở Hi Thanh.
Nhưng bây giờ Tố Phong Đao đã đổi ý.
“Không sao cả!” Tố Phong Đao vung tay áo lên, một điểm một chỉ về phía Sở Hi Thanh: “Chuyện người thức tỉnh La Hầu còn phải chuẩn bị vài tháng. Nhưng ngươi có thể tu hành một bộ phận trụ cột của Tru Thiên đao. Ngươi cô đọng Vô Tướng Thần Phong sát, Tam Tương võ ý cũng không tệ, đúng là để ta tiết kiếm được rất nhiều thời gian.”
“Bây giờ ta giúp ngươi học Tam Tương Thiên Lục đao cấp tốc, ngươi chuyển hóa Tam Tương võ ý thành Tru Thiên võ ý, cố gắng trong vòng hai tháng đưa Tam Tương Thiên Lục đao lên tầng mười hai.”
“A?” Sở Hi Thanh không khỏi trợn tròn mắt, vẻ mặt đầy kinh ngạc.
Hắn không hề có sức chống đỡ, trơ mắt nhìn ngón tay của Tố Phong Đao điểm vào mi tâm của mình, lại cuống quít giơ tay lên: “Chờ đã, chờ đã!’
Tố Phong Đao nghe vậy thì hơi cau mày, dừng lại rồi nói: “Ngươi muốn nói cái gì?”
“Ta thấy dáng vẻ này của sư tôn, lẽ nào chuẩn bị dùng ‘Thể Hồ Thần Khải’?”
Sở Hi Thanh nhìn thấy vẻ mặt ngầm thừa nhận của Tố Phong Đao, hắn không khỏi bất đắc dĩ nói: “Đệ tử bây giờ còn chưa chuẩn bị gì, có thể cho đệ tử mấy ngày, để đệ tử sắp xếp chuyện trong nhà không?”
Cái gọi là ‘Thể Hồ’, chính là cắt lọc ra mỡ từ bên trong lạc, cũng chính là mỡ bò ở thời hiện đại.
Từ trâu sinh sữa, từ sữa sinh lạc, từ lạc sinh tô, từ tô ra thục tô, từ thục tô ra thể hồ.
Vì vậy, mọi người đều dùng ‘thể hồ’ để ví dụ hàm nghĩa tinh thâm trong võ đạo.
Vấn đề là sau khi hắn trở về đến giờ, Sở Vân Vân mới hút máu được hai ngày.
Sở Hi Thanh biết thời điểm này chính là lúc Sở Vân Vân cần tinh hoa trong máu của hắn, dùng để khôi phục thiên phú huyết mạch của nàng.
Vì vậy, hắn muốn trở về nhà, để cho Sở Vân Vân hút nhiều máu một chút./
Tố Phong Đao lại mở miệng cười một tiếng, mở miệng nói: “Những chuyện trong nhà ngươi có quan trọng bằng chuyện học Tru Thiên đao không?”
Không cũng không phí lời với Sở Hi Thanh, trực tiếp đánh một đạo đao ý vào trong thần phách của hắn.
Pháp môn Thể Hồ Thần Khải này cực kỳ bá đạo, chính là đem tinh hoa đao ý và hàm nghĩa đao đạo của bản thân thành hạt giống dẫn dắt, đặt nó trong ý niệm của Sở Hi Thanh.
Cái này sẽ tổn hại đến nguyên thần của Tố Phong Đao đầu tiên.
Mà sau khi nàng truyền một đạo đao ý này vào, một khi Sở Hi Thanh không thể nhanh chóng nghiên cứu rõ ràng, hấp thu luyện hóa, vậy nhẹ thì trọng thương thần phách, nặng thì linh trí mất hết, trở thành cái xác biết đi.
Nhưng muốn học Tam Tương Thiên Lục đao cấp tốc, vậy không có phương pháp nào nhanh và tiện hơn Thể Hồ Thần Khải.
Tố Phong Đao cũng rất tin tưởng ngộ tính của Sở Hi Thanh.
Sắc mặt nàng lạnh nhạt: “ Nhưng sư phụ cũng không phải người không có tình người, sư phụ nắm giữ một chút chân ý của ‘Tiệt Thiên đao’, có thể chia cắt đao ý ra thành nhiều đoạn, để cho người có thể tiến lên từ từ.”
“Nếu như ngươi chăm chỉ học tập, nghiên cứu nhanh, mỗi ngày sẽ rảnh rỗi từ một đến hai canh giờ . Nhưng nếu như ngươi không tập trung, vậy thì đừng trách ta không cho ngươi thời gian.”
Sở Hi Thanh đã không nghe thấy mấy lời này của Tố Phong Đao, hắn phát hiện trong đầu óc của mình có thêm một đoạn tin tức.
---Bên trong nguyên thần của ngươi của một đạo đao ý từ bên ngoài, có dùng mười điểm huyết nguyên để mở hình thức mộng cảnh, nghiên cứu Tam Tương Thiên Lục đao và nghiên cứu đao ý không?
Sở Hi Thanh hơi nhíu mày, sau đó liền chọn đồng ý.
Sau đó, hai mắt hắn liền tối sầm.
Đến khi tầm nhìn của Sở Hi Thanh khôi phục lại, hắn đã xuất hiện trong không gian mộng cảnh.
Ngay sau đó, Sở Hi Thanh đã phát hiện ra tình hình của mình bây giờ, tình cảnh này khác với khi hắn tiến vào không gian mộng cảnh trước kia.
Bây giờ hắn giống như đang phụ thân trên người một thiếu nữ.
Thiếu nữ này khoảng tầm mười bảy mười tám tuổi, ngũ quan tinh xảo, mi thanh mục tú, chính là tướng mạo của Tố Phong Đao.
Không giống chính là, thiếu nữ này vẫn là một đầu tóc đen, nơi lông mày không có vết sẹo hình đao kia.
Thiếu nữ đang tập trung luyện đao.
Sở Hi Thanh có thể cảm ứng được rõ ràng, mỗi một động tác của thiếu nữ, mỗi một biến hóa của bắp thịt, mỗi một chi tiết nhỏ của việc vận chuyển chân nguyên.
Còn cả đao ý của thiếu nữ.
Nàng dùng đao ý ngự đao, sát phạt tất cả vật sống và vật chết ở chung quanh.
Trong mộng cảnh cũng không tồn tại sinh linh nào khác, thiếu nữ lại ‘tru diệt’ tất cả vật chất có thể tiếp xúc ở chung quanh, làm cho toàn bộ mộng cảnh rung chuyển không ngừng.
Sở Hi Thanh hơi ngẩn ngơ, hắn phát hiện mây mù trong quảng trường này cũng bị đao ý của Tố Phong Đao chém ra một đường, để lộ ra đình đài lầu các ở bên ngoài.
Bạn cần đăng nhập để bình luận