Bá Võ

Chương 2198 - Ngu xuẩn

Khi hai người Sở Hi Thanh rời khỏi ‘khư tâm’, Lục Loạn Ly lại không ngừng quay đầu nhìn lại: “Sư huynh, ngươi cảm thấy lời của hai vị kia, chúng ta có thể tin mấy phần?”
Sở Hi Thanh nghe vậy thì bật cười: “Nếu đã nói ‘có thể tin mấy phần’, chứng tỏ Ly nhi ngươi nghi ngờ rất sâu, Ly nhi ngươi nghĩ thế nào? Từ góc độ thuật sư, ngươi thấy lời giải thích của bọn họ có được không?”
“Từ góc độ pháp thuật, thì đúng là có vài phần khả thi. Nghe đồn vì hủy diệt nhân tộc, nên các thần đã giao cho con thú này lực lượng huyết mạch mạnh mẽ nhất, vì vậy nên Vọng Thiên Hống đời đầu mới có thể chống lại Huyền Hoàng thủy đế trong chốc lát, từ đó có cơ hội lây nhiễm tứ đại Tổ thi.”
Lục Loạn Ly ngưng thần suy sư: “Vì vậy nên theo lý thuyết, chỉ cần hoàn thành Điên Đảo âm Dương, thì đích thực là có thể chuyển hóa thi độc của Vọng Thiên Hống trở thành độc chú với huyết mạch của Thần tộc. Chỉ là…”
Lục Loạn Ly hơi dừng lại, nhíu mày nói: “Cái gọi là ‘ngoại tộc không đáng tin’. Bọn họ là Tổ thi, là Tổ thi mấy chục vạn năm rồi. Ta không biết hai vị kia còn nhớ mình đã từng là nhân tộc chúng ta hay không nữa.”
“Nghe ngươi nói kìa, Lê Sơn Lão Mẫu và Mộc Kiếm Tiên cũng không phải nhân tộc, cũng đã sống rất nhiều năm.”
Sở Hi Thanh lắc đầu: “Nhưng chuyện này ta cũng là nửa tin nửa ngờ. Chuyện chuyển đổi tính chất âm dương của Vọng Thiên Hống tiêu hao quá lớn, đến khi đó phải vận dụng quá nhiều nhân lực và vật lực, mà đối với một hoàng triều mới mà nói, đây quả thực chính là đánh cược vận nước, hơn nữa các thần cũng sẽ không ngồi xem, nhất định sẽ ra tay ngăn cản.”
Hắn lại cười một tiếng, trong mắt lộ ra ý trào phúng: “Nếu như ta có thể đẩy lùi các thần, vậy còn cần Vọng Thiên Hống làm gì? Trừ phi bọn họ có phương pháp lừa gạt các thần. Nói chung là cứ tiếp xúc xem đã.”
Nếu như hắn không biểu hiện hứng thú, thì làm sao có thể sai khiến tứ đại Tổ thi và thế lực của bọn họ làm việc cho mình?
Nếu bốn vị Tổ thi muốn mình mạo hiểm lớn như vậy, thế thì bọn họ cũng phải thể hiện chứ?
Bọn họ không thể cứ ngồi mát ăn bát vàng được.
“Chỉ cần ngươi hiểu là tốt rồi.”
Lục Loạn Ly nghe vậy thì cũng nhẹ nhõm, nghĩ thầm Sở Hi Thanh vẫn rất tỉnh táo, không bị mê hoặc bởi bánh vẽ của hai vị kia.
Nàng lại khẽ than thở một tiếng: “Thật ra thì có thể chuyển đổi Vọng Thiên Hống cũng tốt, ta nghe mấy vị thái thượng trưởng lão nói, hai năm sau nhân tộc sẽ có một trận đại kiếp, sẽ đáng sợ hơn ‘cửu cửu thần kiếp’ trước kia gấp trăm lần.”
“Cột chống trời của nhân tộc chúng ta sắp đổ, Thần Châu có thể sẽ trở thành đồ chơi trong lòng bàn tay của chúng thần. Nếu chúng ta có thể nắm giữ Vọng Thiên Hống, nói không chừng còn có thể xoay chuyển cục diện.”
Trước kia, Lục Loạn Ly chỉ là đệ tử thánh truyền của Vô Tướng thần tông, vì vậy không biết chuyện Táng Thiên sắp ma hóa.
Nhưng Trưởng Lão viện cũng nhận định nàng là thành viên quan trọng của tông môn, nên mấy vị thái thượng trưởng lão cũng tiết lộ một hai.
Ánh mắt Sở Hi Thanh lóe lên, nghĩ đến việc mình và Mộc Kiếm Tiên mới âm thầm gặp mặt.
Hắn lại nhớ đến vẻ mặt của Mộc Kiếm Tiên khi mình hỏi vấn đề về ‘âm dương một thể’.
Khi đó, vẻ mặt vốn chất phác và thật thà của Mộc Kiếm Tiên lại hiện ra vẻ ngoài ý muốn, thoải mái và mừng rỡ, giống như Lê Sơn Lão Mẫu vậy.
Khi đó Mộc Kiếm Tiên đang cường hóa Cửu Diệu Thần Luân kiếm giúp Sở Hi Thanh, lại nhất thời không khống chế được thần lực, suýt nữa thì bóp nát chín cái phân hồn của hắn.
Nhưng câu trả lời của Mộc Kiếm Tiên cũng giống như Lê Sơn Lão Mẫu… không thể trả lời, không thể nói, đừng hỏi.
“Loạn Ly, ngươi hiểu nhầm một chuyện.”
Sở Hi Thanh lại lắc lắc đầu: “Dù chúng ta hoàn thành chuyển đổi tính chất âm dương cuả Vọng Thiên Hống, thì cũng chỉ là nhằm vào phần lớn Thần tộc thôi. Trong đó không bao gồm âm Thần – Nguyệt Hi, Dương Thần – Thái Hạo, và những vị thần không tham dự vào, hoặc là mấy Tổ thần đã ngã xuống…”
Lục Loạn Ly nghe vậy thì nhướng mày, rơi vào suy tư.
Nhưng một cái chớp mắt sau, nàng nhìn thấy Sở Hi Thanh tay đè đao, nở nụ cười đầy thâm ý: “Tuy nhiên! Ta vẫn cảm thấy rất hứng thú. Ngươi nói đúng, nếu có thể lấy được một cái thần binh lợi khí như thế, sẽ rất có ích cho nhân tộc chúng ta, tiền đề là cái giá đó phải nằm trong phạm vi ta có thể chịu đựng.”
Sau đó, hắn điều khiển Dục Nhật thần chu hóa thành một đạo kim quang, lao ra khỏi Quy Khư, nhảy vào chín tầng mây, trực tiếp bay về phía Đông Châu.
Trước khi trở về tổng đà Thiết Kỳ Bang, Sở Hi Thanh còn chạy đến mộ Cơ Dương một chuyến.
Hai nơi này vốn không xa, mộ Cơ Dương nằm ở phía bắc quận Thái Sơn, chỉ cách nhau khoảng 1500 dặm.
Sở Hi Thanh đi gặp Cơ Dương, một là để trả những độc châu cướp được từ Bất Chu sơn, hai là đến xin đồ ăn vặt bổ sung dương khí, ba là thảo luận với Cơ Dương về mẹ của nàng là Hạn Bạt, và vị huynh trưởng cùng cha khác mẹ của nàng là Chập Long kia.
Cơ Dương rất vui mừng khi lấy lại được độc châu, cũng rất thoải mái khi cho xúc tu. Nàng múa đao chém một cái, rồi ném hơn 200 cái xúc tu dài 10 trượng đến trước mặt Sở Hi Thanh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận