Bá Võ

Chương 1332: Thần Ý Như Tâm

Lúc này, Thương Hải Thạch lại giơ tay lên hút một cái, lệnh bài ẩn giấu trong tay áo Ngũ Quang Minh đã bay vào trong tay hắn: “Cũng là “m lệnh’ à.”
Thần sắc hắn hơi thất vọng, sau đó liếc mắt nhìn về phía đám người Vô Tướng thần tông.
Vị này dừng lại trên thân Yến Quy Lai một lát, sau đó liền chuyển tầm nhìn về phía Sở Hi Thanh.
Ánh mắt Thương Hải Thạch từ từ co lại như kim châm: “Huyết mạch Nhai Tí!”
Bốn chữ ngắn ngủi này, lại như sấm rền, khiến cho nội tâm của tất cả mọi người ở đây phải rung chuyển.
Cũng làm cho mấy chục đạo ánh mắt lạnh lùng đều hướng về phía Sở Hi Thanh.
Ánh mắt của bọn họ cũng bao hàm sát cơ.
Theo kiếm ý của Thương Hải Thạch phong tỏa, huyết mạch Nhai Tí của Sở Hi Thanh lập tức phản ứng, từng mảnh từng mảnh lân phiến màu bạc bóng loáng như gương sáng bắt đầu bao trùm cơ thể Sở Hi Thanh.
Hầu như tất cả mọi người đều đã chú ý đến Huyết Nhai kính giáp này, còn cả khí tức huyết mạch trên người vị Vô Cực Đao Quân này cũng rất không tầm thường.
Đó đúng là huyết mạch Nhai Tí!
Sắc mặt Yến Quy Lai vẫn bình tĩnh như thường, chỉ là trong mắt hiện ra ý lạnh, đồng thời đè kiếm bên hông: “Đúng thì lại làm sao?”
Ý niệm của hắn hơi động, liền mạnh mẽ cắt đứt kiếm ý đang khóa chặt Sở Hi Thanh.
Sở Hi Thanh cũng đang quan sát Kiếm Khí Tiêu Tâm - Thương Hải Thạch.
Đây là một thanh niên khoảng hai mươi lăm, ngũ quan tuấn mỹ.
Dáng người hắn cao to, mạnh mẽ không cong. Sau lưng cõng một thanh trường kiếm màu xanh lam, còn có một thanh tiêu dài màu đỏ thắm.
Để Sở Hi Thanh ấn tượng nhất chính là đôi mắt của hắn.
Tròng trắng của Kiếm Khí Tiêu Tâm - Thương Hải Thạch khá nhiều, mắt lại cực nhỏ, nhìn qua lười nhác vô thần giống như ‘mắt cá chết’ trong comic.
Sở Hi Thanh chỉ liếc mắt là đã nhìn ra, đằng sau vẻ lười nhác vô thần này là ngạo nghệ và miệt thị chúng sinh, hờ hững với tất cả vạn sự vạn vật.
Ngay khi Sở Hi Thanh đè song đao bên hông, dáng vẻ không nhượng bộ.
Kiếm Khí Tiêu Tâm - Thương Hải Thạch cũng đã thu hồi tầm mắt, lại nhìn về phía Yến Quy Lai.
“Lượng Thiên Kiếm của ngươi cũng không tệ lắm, đúng là xứng với cánh danh ‘Quy Thiên Củ Địa’.”
Hắn phát hiện khoảng cách và phương vị giữa mình và Sở Hi Thanh đã bị vặn vẹo.
Thương Hải Thạch còn có thể nhìn thấy Sở Hi Thanh, nhưng thần thức và ý niệm lại không thể khóa chặt Sở Hi Thanh.
Yến Quy Lai lại mở miệng cười một tiếng.
“Không cần khen tặng, các hạ đúng là càn rỡ giống như lời đồn, lại dám ra tay với đệ tử nhà ta, Yến mỗ không thể không đáp lễ, ngươi cũng tiếp một kiếm của Yến mỗ đi!”
Hắn vung tay áo lên, một đạo ánh kiếm màu đen đã ra khỏi vỏ.
Yến Quy Lai cũng đoán được, sau khi Sở Hi Thanh mất Huyết Nhai huyễn giới thì sẽ trở thành cái đích của mọi người.
Nhưng hắn vẫn không do dự mà ra tay phản kích.
Người của Vô Tướng thần tông bọn họ, vẫn luôn thờ phụng một đạo lý.
Đánh lại một quyền, miễn cho trăm quyền đến!
Hắn vung kiếm từ khoảng cách trăm trượng, kiếm kia lại trực tiếp chém đến trước mặt Kiếm Khí Tiêu Tâm - Thương Hải Thạch.
Kiếm kia còn bị hắn phóng to lên vô hạn, chỉ chớp mắt mà đã bành trướng đến mấy trăm trượng, hầu như nhét đầy cả tòa đại sảnh khổng lồ này.
Kiếm Khí Tiêu Tâm - Thương Hải Thạch cũng rút kiếm ra khỏi vỏ.
Đôi mắt của hắn vẫn lười biếng vô thần: “Ngươi muốn ta tiếp một kiếm, nhưng kiếm pháp lại rất bình thường.”
Khi Thương Hải Thạch rút kiếm ra, không chỉ làm kiếm của Yến Quy Lai bị thu nhỏ lại, mà khoảng cách giữa hai người cũng bị rút ngắn đến còn năm mươi trượng.
Cheng!
Khi song kiếm của hai người giao tranh, lập tức phát ra những tiếng nổ ầm ầm.
Dù kiếm của Yến Quy Lai bị thu nhỏ lại còn một phần hai, nhưng vẫn còn khoảng tám mươi trượng.
Thương Hải Thạch lại chống đỡ thong dong tự nhiên, một thanh trường kiếm màu xanh bay múa.
Hai người giao phong, tia lửa không ngừng bắn ra bốn phía, vô số kiếm khí sắc bén bị vỡ vụn, cương lực mạnh mẽ quét ngang bốn phía.
Bí Văn vân thạch ở giữa bọn họ cũng không ngừng xuất hiện những vết nứt nhỏ.
Nhưng hơn hai mươi chi đội ngũ ở đây, đều có cao thủ hàng đầu tọa trấn.
Bọn họ vẫy tay một cái, liền có thể hóa giải kiếm khí và cương lực trong phạm vi mấy chục trượng quanh người.
Nhưng giờ phút này, trên mặt của mọi người đều hiện ra vẻ ngưng trọng.
Kế Tiễn Tiễn đứng sau lưng Sở Hi Thanh lại híp mắt, nỉ non một tiếng: “Thần Ý Như Tâm Kiếm!”
Sở Hi Thanh cũng âm thầm thán phục.
Thần Ý Như Tâm Kiếm là một môn võ học tương tự với Duy Ngã Độc Tôn Đao, hai môn này đều tu luyện tín niệm và ý chí.
Duy Ngã Độc Tôn Đao là duy ta vô địch, duy ta độc tôn giữa bầu trời và vũ trụ!
Thần Ý Như Tâm Kiếm thì là như ý tùy tâm, vạn sự vạn vật đều theo ý của ta!
Tâm chí càng cố chấp và cứng cỏi, nguyên thần càng khổng lồ và mạnh mẽ, thì càng có thể tu luyện hai môn đao pháp và kiếm quyết này đến mức tận cùng.
Lúc này, Kiếm Khí Tiêu Tâm - Thương Hải Thạch dùng tâm ý của bản thân, nhiễu loạn quy tắc trong thiên địa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận