Bá Võ

Chương 1955: Sau chiến (4)

Chuyển Luân tinh quân ho nhẹ một tiếng, sau đó hít một hơi: “Vậy thì phiền phức rồi, chờ người này có thành tựu, chỉ sợ sẽ có vài thần linh ngã xuống.”
Thất Sát lại không để ý lắm: “Các ngôi sao chỉ có hạn, mà thần linh Vĩnh Hằng dã tâm bừng bừng lại nhiều không kể xiết, chết một ít người, cũng là chuyện tốt với tất cả mọi người.”
Hơn nữa, Huyết Nhai ngày xưa có thể càn rỡ, là vì hắn và rất nhiều thần linh ở địa vị cao có việc khác, không tham gia trận thần kiếp kia.
Dưới kiếm của hắn và huynh trưởng, cái gọi là Thần Ý Xúc Tử Đao kia chỉ là chuyện cười.
Thất Sát kiếm của hắn không giết nổi sao?
“Thượng thần nói rất đúng!”
Chuyển Luân tinh quân gật đầu.
Thất Sát tinh quân nói cái gì thì là cái đó.
Trong mắt hắn lại hiện lên vẻ bối rối: “Như vậy thượng thần mạo hiểm xuôi nam là muốn làm gì? Hình như bây giờ ngài vẫn chưa hoàn thành ‘nghi thức’ như ý nguyện?”
Chuyển Luân tinh quân vốn tướng rằng Thất Sát tinh quân xuôi nam là để trừ khử mối họa Sở Hi Thanh này.
Nhưng từ lời nói của Thất Sát tinh quân, hiển nhiên là không phải vậy.
“Ta đến điều tra một ít việc.”
Thất Sát tinh quân ngẩng đầu nhìn phía chân trời: “Hình như Táng Thiên muốn nuốt sao La Hầu, hắn đã trù tính rất lâu, hơn nữa đã đến mức độ tên lắp vào cung rồi, nhiều nhất là hai năm nay sẽ ra tay. Ta muốn nhìn xem, hắn đã chuẩn bị thế nào ở phàm giới này?”
Chuyển Luân tinh quân nghe vậy thì rùng mình, sau đó nheo mắt lại: “Cấp bách như vậy sao? Chẳng lẽ hắn sắp không chịu được nữa rồi? Đã sắp quên bản thân mình xuất thân từ nhân tộc rồi sao?”
Chuyển Luân tinh quân nheo mắt lại, hiện ra ý chế giễu: “Chỉ là một giới tiện nô, chúng ta cho hắn cơ hội chứng đạo Vĩnh Hằng, đó chính là ban ân rồi, hắn còn muốn trở thành La Hầu tinh quân đời thứ hai?”
Khi Chuyển Luân tinh quân sinh ra, nhân tộc chính là nô bộ ở dưới Bất Chu sơn, tùy ý cho bọn họ chà đạp.
Mà khi đó, Táng Thiên cũng chỉ là một tên tiện nô tương đối khỏe mạnh mà thôi.
“Tích đức cho miệng đi, dù sao đó cũng là tồn tại chém giết Dương Thần – Thái Hạo. Không thể coi thường, cũng không thể khinh thường.”
Thất Sát tinh quân lắc đầu nói: “Ngoài ra còn có chuyện thứ hai, trước khi ta hàng lâm phàm thế, ba vị Ty thiên đã nói cho ta biết, mẫu thần của nhân tộc, thê tử của Trí Thần – Long Hi là Đế Oa đã có dấu hiệu phục sinh, mà còn là phục sinh hoàn toàn. Có thể là có người đang bố cục để Đế Oa tái hiện nhân thế!”
Nội tâm Chuyển Luân tinh quân không khỏi rung động.
Ba vị ‘Ty thiên’ trong miệng Thất Sát chính là Thiên Mệnh, Thiên Vận, Thiên Thế bên trong ‘Bắc thần cửu tinh’, chấp chưởng lực lượng vận mệnh.
Ngày xưa, một mình Chúc Quang âm chấp chướng vận mệnh và thời không.
Sau khi hắn bị ép phải tự phong ấn trong dòng sông thời gian, quyền hành ‘vận mệnh’ đã bị tam đại ‘Ty thiên’ chia cắt.
Vẻ mặt Chuyển Luân tinh quân hơi khó hiểu: “Không thể nào! Ngày xưa, khi Táng Thiên chém giết Thái Hạo thì mới lay động hai đại thần phong, từ đó mới để cho một bộ phận thần hồn của hai vợ chồng bọn họ chạy trốn, Long Hi chuyển sinh thành Hi Hoàng, Đế Oa chuyển sinh thành Phong Hậu. Sau đó các thần đã liên thủ củng cố thần phong, bây giờ đã vừng chắc đến không chê vào đâu được.”
Hắn nói đến đây, bỗng nhiên cau mày suy tư: “Không đúng, thần phong này còn có kẽ hở, khi đó Dương Thần – Thái Hạo và âm Thần – Nguyệt Hi đều không tham dự. Nhưng khả năng này không lớn, trừ phi có người có thể kết hợp lực lượng thái âm thái dương, bằng không thì tuyệt đối không thể phá tan phong ấn.”
“Không biết!” Thất Sát tinh quân lắc đầu: “Nhưng nếu ba vị Ty thiên đã có tiên đoán, vậy thì có tỷ lệ sẽ phát sinh, nhất định phải điều tra rõ ràng. Bọn họ cho rằng, phía sau có thể có bóng dáng của Trí Tẩu.”
Chuyển Luân tinh quân nhíu chặt lông mày.
Ngày xưa, Ngu Công lật tung thiên địa đã chết, nhưng Trí Tẩu vẫn còn.
Người này vẫn còn giấu trong bóng tối, đánh cờ với các thần.
Hắn còn biết Đế Oa mới là đại họa của các thần.
Có người nói, sau thời đại Bàn Cổ khai thiên, Đế oa là một trong những thần linh mạnh mẽ nhất khi đó.
Đó là ái nữ của Thạch Thần – Thạch âm và Mộc Thần – Linh Uy, sau đó gả cho Trí Thần – Long Hi.
Nàng từng là người chấp chưởng hồn của Bàn Cổ, lực lượng đã từng bước vào Tạo Hóa, dòng dõi của nàng còn từng lũng đoạn vị trí thiên đế trong mấy trăm vạn năm.
Táng Thiên bây giờ nhìn như mạnh mẽ, ngông cuồng tự đại.
Nhưng mà hắn cách lạc lối không xa, sắp trở thành đồ chơi của các thần.
Đế Oa thì lại khác, một khi vị này thoát khỏi phong ấn, chỉ sợ sẽ có mấy vị đế quân sẽ ngã xuống.
“Thật ra thì mấy vị đế quân không nên phóng thích Táng Thiên.”
Chuyển Luân tinh quân cười khổ một tiếng: “Long Hi cũng tốt, Đế Oa cũng được, bọn họ vốn không nên có bất cứ cơ hội nào.”
Ngày xưa, các Tổ thần như Kim Thần – Bạch Chúc, Hỏa Thần – Viêm Dung, Băng Thần – Huyền Đế, Hư Thần – Xa Nguyên vẫn luôn bất mãn với Dương Thần – Thái Hạo khi độc chiếm vị trí thiên đế hơn 600 vạn năm.
Bọn họ lấy Viêm Dung dẫn đầu, liên thủ phạt thiên.
Khi bọn họ gần như sắp thất bại, những vị Tổ thần này âm thầm trợ giúp Táng Thiên đăng thần, từ đó khiến Thái Hạo ngã xuống, cũng khiến cho nhân tộc có cơ hội thoát ly khỏi sự khống chế của Cự linh, từ đây xuôi nam xuống Thần Châu.
Vì vậy, họa ngày hôm nay đều bắt nguồn từ cuộc chiến phạt thiên kia.
Bạn cần đăng nhập để bình luận