Bá Võ

Chương 2225 - Chăn nuôi

Tại nơi trung ương của ‘Vĩnh Hằng thạch nguyên’, có một khe nứt hẹp dài hơn 1000 dặm.
Cái khe nứt này cực kỳ nhỏ hẹp, nơi hẹp nhất chỉ dày bằng chiếc lá, nơi rộng nhất cũng chỉ bằng ba ngón tay.
Bên trong khe nứt lại sâu không lường được, không ai biết khe nứt này thông đến nơi nào.
Trong truyền thuyết, khe nứt này có thể đi đến địa tâm, cũng có thể là dẫn đến Cửu U của Cự linh, vân vân… nhưng những suy đoán này đều không được chứng thực.
Tuy nhiên, linh khí phun ra từ trong khe nứt lại là linh khí Hỗn Độn rất thuần khiết. Mà không biết vì sao, bên trong khe còn ngưng tụ thiên quy Hỗn Độn cực kỳ mạnh mẽ, quả thực chính là căn nguyên của hỗn độn.
Bên đó uẩn nhưỡng một loại hoa tên là Nguyên Tâm Hoa, ngưng tụ linh khí Hỗn Độn tinh khiết nhất, là một trong 24 loại bí dược nhất phẩm hạ của Vô Tướng thần tông.
Hơn nữa còn là loại tốt nhất trong 24 loại!
Nguyên Tâm Hoa thật ra không phải là hoa, mà là một loại hiện tượng.
Độc Toán Lan, Đài Hoa, Lộ Châu Thảo, Thạch Thượng Liên, vân vân… tất cả hoa cỏ sinh ra bên trong vết nứt, hấp thu đủ linh khí Hỗn Độn và chân ý Hỗn Độn, thì đều trở thành Nguyên Tâm Hoa thuần khiết nhất.
Ngạo Quốc hiểu rõ chuyện này, là do mười năm gần đây hắn đang trù tính đột phá nhất phẩm.
Vì vậy hắn khá là quan tâm đến 24 loại bí dược này.
Yến Quy Lai cũng bởi vì nguyên nhân này, nên mới nhận ra nơi Lý Trường Sinh nói là ‘Hỗn Độn chi nguyên’.
Thật ra thì Ngạo Quốc cũng từng có ý với Nguyên Tâm Hoa.
Hàng năm, ‘Hỗn Độn chi nguyên’ đều có hai đóa Nguyên Tâm Hoa nở.
Nhưng Thiên Đế sơn và Bất Chu sơn đã liên thủ khống chế nơi đó, muốn hái thước và thăng cấp trước mặt mấy vị Cự linh nhất phẩm, vậy phải khó cỡ nào chứ?
Huống hồ nơi đó cũng không xa Bất Chu sơn và Thiên Đế sơn, chỉ cách ‘Tạo Hóa mẫu thụ’ hơn 30 vạn dặm. Chỉ cần nửa ngày là có thể điều động một lượng lớn cao thủ.
Ngạo Quốc nhớ lại những tin tức này, đồng thời lại thấy nghi ngờ và khó hiểu.
Sở Hi Thanh còn chưa phải nhị phẩm, sao lại bắt đầu để ý đến Nguyên Tâm Hoa rồi?
Đúng rồi, Lư Thủ Dương sư đệ cũng đi?
Là trợ giúp Lư sư đệ lên cấp nhất phẩm sao?
“Mục tiêu của chúng ta chính là Nguyên Tâm Hoa.”
Lý Trường Sinh mỉm cười với Yến Quy Lai: “Ta đã để ngoài nhìn chằm chằm vào đóa Nguyên Tâm Hoa kia, chúng ta sẽ hành động trước khi hoa nở.”
“Chúng ta không chỉ phải nhanh chóng quét dọn tất cả Cự linh quanh đó, khiến bọn họ không thể cảnh báo.”
“Mà còn phải dùng tốc độ nhanh nhất để bày trận pháp, nhất định phải đảm bảo không có bất kỳ người nào, hoặc là bất kỳ thần nào đến gần nơi này trong vòng một canh giờ. Ngoài ra, còn phải che đậy thiên địa, giấu diếm linh giác của tất cả mọi người và thần.”
“Muốn làm được điểm này là rất khó, nói không chừng còn phải có một cuộc ác chiến. Vì vậy một tháng này, chư vị cần phải chuẩn bị sẵn sàng. Pháp khí, phù lực, đan dược, bí pháp… tất cả phải chuẩn bị đầy đủ.”
“Tuy nhiên, cũng không cần lo lắng quá, khi đó Lê Sơn Lão Mẫu sẽ ra tay trợ giúp chúng ta, nàng đã đáp ứng với Sở sư đệ rồi. Ngoài ra, Thánh hoàng đời thứ ba và Mộc Kiếm Tiên cũng giúp chúng ta che đậy tầm mắt của các thần. Trước khi động thủ, Hi Thanh còn dùng thần ân của Thái Sơ Huyền Nữ, cầu viện Thái Sơ Huyền Nữ.”
Mọi người trên thuyền không khỏi nhìn nhau.
Ngay cả Thánh hoàng đời thứ ba, Thái Sơ Huyền Nữ và Lê Sơn Lão Mẫu cũng tham dự vào, đây chính là cảnh tượng hoành tráng nha!
Vấn đề là, ai sẽ sử dụng Nguyên Tâm Hoa?
Là Lư Thủ Dương sao?
Nếu là Lư Thủ Dương, thì không cần phiền phức như vậy.
Trừ phi là bản thân Sở Hi Thanh.
Đổi thành người khác, chỉ là lên cấp nhất phẩm mà thôi, đâu cần đội hình kinh khủng như vậy?
“Đây dường như là không thể làm được.”
Tố Phong Đao ôm đao trước ngực, híp mắt nói: “Nguyên Tâm Hoa là một trong số ít thuốc có thể tẩy luyện và cường hóa Tiên Thiên Thần Thể, sản lượng còn rất nhiều, vì thế đám Cự linh kia trông coi rất nghiêm ngặt.”
“Bên đó không chỉ có rất nhiều cao thủ Cự linh, tế ti của bọn họ còn xây dựng một tòa trận pháp khổng lồ ở nơi đó. Dù bọn họ không phải đối thủ của chúng ta, thì cũng có thể cảnh báo cho hai đại thần sơn, và chờ đợi cứu viện đến.”
“Chính xác!” Lý Trường Sinh hơi gật đầu, đôi mắt đậu xanh hiện ra một tia kỳ dị: “Nhưng Hi Thanh nói với ta, đến khi đó Cự linh ở ‘Tạo Hóa mẫu thụ’ và hai đại thần sơn đều không rảnh quan tâm đến chuyện khác, thậm chí bọn họ còn phải điều lực lượng ở ‘Hỗn Độn chi nguyên’ đến nơi khác.”
“Thì ra là vậy.”
Yến Quy Lai không khỏi quay đầu nhìn về phía đàn kiến khổng lồ kia lần nữa.
Hắn ‘chậc’ một tiếng, lẩm bẩm: “Tuy rằng không biết hắn muốn làm gì, nhưng lần này Sở sư đệ chơi lớn rồi!”

Tốc độ của Đại La Nghĩ tộc rất nhanh.
Trên thực tế thì chúng không muốn nhanh cũng không được, bởi vì một khi chúng chậm lại, Sở Hi Thanh sẽ chém một đao.
Hắn có chém vào bất kỳ kẻ nào trong tộc thì cũng không sao.
Nhưng mà Sở Hi Thanh lại chém kiến chúa!
Cái tên ác ma khoác da người này cực kỳ tàn nhẫn, lại một đòn đánh nổ kiến chúa.
Kiến chúa tuy không nói gì trong toàn bộ quá trình, đến tận khi nó phục sinh lần nữa thì vẫn không nói gì.
Nhưng đặc tính của mạng lưới thần thức khiến cho toàn bộ bộ tộc đều cảm nhận được đau đớn của kiến chúa khi tử vong.
Chúng nó có thể tưởng tượng được loại cảm giác dằn vặt khi tái sinh của kiến chúa.
Chúng vì thế mà phẫn nộ đến tột đỉnh, hận không thể lột da rút xương Sở Hi Thanh, nhưng lại không thể làm gì.
Toàn bộ bộ tộc chỉ có thể nhẫn nhịn phần sỉ nhục này, lặng lẽ bay về phía trước.
Chúng nó không muốn kiến chúa của mình bị Sở Hi Thanh chém giết lần thứ năm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận