Bá Võ

Chương 832: Huyết Nhai thánh truyền (2)

Sở Hi Thanh thì lại làm như không thấy những ánh mắt này, hắn đang đánh giá chiến lợi phẩm trong tay.
Chúc Không Minh nói trên người mình có ngân phiếu năm mươi vạn lượng, sau khi kết thúc sẽ thuộc về Sở Hi Thanh.
Sở Hi Thanh không biết năm mươi vạn lượng này là thật hay giả, nhưng dù sao hắn cũng không lấy được.
Khi Chúc Không Minh nổ tung, uy lực rất kinh người.
Không có ngân phiếu nào có thể tồn tại qua vụ nổ như vậy.
Lúc này, boong thuyền phía trước cũng bị nổ ra một hố cạn, huống chi là ngân phiếu làm bằng giấy?
Thậm chí ngay cả pháp khí ở trên người Chúc Không Minh cũng không còn lại bao nhiêu.
May mắn là cái dây cột tóc màu xanh lá kia vẫn còn.
Sở Hi Thanh cầm món pháp khí cấp độ ngũ phẩm thượng này lên xem.
Cái pháp khí này đúng là rất mạnh mẽ, sử dụng nó liền có thể trực tiếp thu được thiên phú huyết mạch Thông Linh Thức Tính Chi Tâm cửu giai.
Nếu như người sử dụng có Thông Linh Thức Tính Chi Tâm cửu giai trở lên, thì nó có thể gia tăng thêm ba cấp nữa.
Món pháp khí này đủ để lực lượng nguyên thần của Sở Hi Thanh tăng lên gấp đôi, còn có thông vạn vật chi linh, thức thiên địa chi tính!
Là pháp khí tăng cường lực lượng nguyên thần hiếm có.
Ngoài ra, khi hòa một giọt máu ‘hậu duệ Táng Thiên’ vào nó, có thể làm cho nguyên thần của người đeo nhận được năng lực “Không sợ”, không sợ hãi uy áp của võ tu cao phẩm, tất cả võ ý dưới tầng mười bốn bị giảm phân nửa uy lực, hơn nữa còn nắm giữ lực lượng phá pháp thuật ở cường độ trung đẳng.
Vừa rồi, Chúc Không Minh chính là mượn năng lực này để đối kháng với kiếm ý của Tông Tam Bình.
Thứ này vô cùng tốt, tốt đến mức Sở Hi Thanh trông mà thèm.
Sau đó Sở Hi Thanh thở dài trong lòng, phất tay ném cái dây cột tóc màu xanh lá này cho Chu Lương Thần.
“Lương Thần, võ đạo nhà ngươi thiên về ý và thế, vật này rất thích hợp với ngươi.”
Chu Lương Thần cầm dây cột tóc lên xem, một lát sau sắc mặt hắn liền hiện lên vẻ vui mừng: “Thứ này đúng là rất thích hợp với công pháp nhà ta, có thể làm cho uy lực kiếm ý của ta tăng gấp bội.”
Hắn cũng không làm kiêu, lập tức đeo cái dây cột tóc màu xanh lá này lên trán: “Kỳ chủ, ta liền mặt dày mà nhận vật này, sau này ta sẽ bù tiền cho ngươi, dựa theo giá trị của pháp khí đỉnh cấp nhất trên thị trường.”
Sở Hi Thanh nhìn một vệt màu xanh lá ở trên đầu Chu Lương Thần, trong lòng lại sinh ta một tia chột dạ và áy náy.
Hắn lại tự an ủi bản thân mình, thứ này đúng là cực tốt với Chu Lương Thần, mình chỉ là muốn tốt cho Chu Lương Thần thôi.
Huống hồ thế giới này cũng không có cách nói đội nón xanh này. (bị cắm sừng)
Sở Hi Thanh yên tâm thoải mái mà kết luận, mình vẫn là người tốt nghĩa bạc vân thiên, lấy nghĩa khí với huynh đệ làm trọng.
Cùng lắm thì sau này có thẻ khuôn nhân vật Huyết Nhai Đao Quân thì dùng cho hắn là được.
Huyết Nhai Đao Quân cũng rất có thiên phú trên phương diện thần ý, rất thích hợp với Chu Lương Thần.
Lục Loạn Ly thì lại tiếc hận không thôi: “Chỉ tiếc năm mươi vạn lượng bạc kia, tất cả đều bị nổ sạch rồi.”
Nàng còn quét mắt nhìn bốn phía, cố gắng tìm những mảnh vụn của đám ngân phiếu kia, thử xem có thể ghép lại thành một hai tờ ngân phiếu hoàn chỉnh không.
Đối với Lục Loạn Ly mà nói, đây cũng là một khoản tiền lớn.
Sở Hi Thanh cũng vô cùng tiếc nuối, nở nụ cười nói: “Số tiền này chỉ có thể làm lợi cho đám tiền trang, có điều. . .”
Trong mắt hắn chứa thâm ý, nhìn về phía sau lưng: “Ta tin rằng nhất định sẽ có người vui lòng bồi thường cho chúng ta.”
Đó chính là Kỳ Đao ma tượng – Lệ Thiên Công.
Người này đang lẫn trong đám người, ra vẻ như không có chuyện gì xảy ra mà đi xuống cầu thang.
Khi ánh mắt Sở Hi Thanh đảo qua, toàn thân Lệ Thiên Công liền run lên, sắc mặt hắn trắng bệch như tờ giấy, trong miệng thì lại đắng chát.
Hắn rất muốn rời thuyền mà đi, đi thẳng một mạch, lại phát hiện Tam Bình cư sĩ và mấy đạo thị của hắn ở trên tầng ba cũng đang nhìn chằm chằm vào mình.
Kỳ Đao ma tượng – Lệ Thiên Công chỉ thấy tê cả da đầu, hắn lập tức đứng im tại chỗ, chờ đến khi đám hành khách rời khỏi boong thuyền, lúc này mới chủ động đi về phía đuôi thuyền.
“Bẩm cư sĩ!” Vẻ mặt Lệ Thiên Công nghiêm túc, lời nói thành khẩn: “Lúc nãy, Chúc Không Minh đã đi tìm ta, bảo là muốn quyết đấu sinh tử để giúp ta giết chết Sở Hi Thanh, nhưng mà ta không đồng ý. Còn cái bảo đao tam phẩm kia, là chính hắn tự nói với mình, ta chưa bao giờ nhận lời cả. Cũng không biết người này khiêu chiến Sở Hi Thanh là vì Ma tu sai khiến, không ngờ người này lại có dụng tâm hiểm ác như vậy.”
Hắn hiểu, hôm nay dù Tông Tam Bình giết hắn ở chỗ này, thì giang hồ cũng không chê trách gì cả.
Nếu như Chúc Không Minh chỉ khiêu chiến Sở Hi Thanh, phân thắng bại cũng quyết sinh tử. Như vậy thì hôm nay hắn chỉ cần giải thích rõ ràng, thật lòng bồi tội là có thể giải quyết.
Nhưng mà tình hình sau khi Chúc Không Minh chết, rõ ràng là còn liên lụy đến rất nhiều thứ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận