Bá Võ

Chương 1850: Lại rụng một cái thần thủ (3)

Phong Tam cũng bắt đầu sử dụng độn pháp, độn quang biến hóa khó lường, cũng chuyển động ở quanh Sở Hi Thanh.
Bọn họ đều cực kỳ tin tưởng Sở Hi Thanh. Cho rằng lực lượng của Sở Hi Thanh nhất định có thể bảo vệ bọn họ.
Khi mấy hóa thân thần linh đang bị Sở Vân Vân kiềm chế, ai cũng đừng hòng đánh vỡ màn đao của Sở Hi Thanh.
Còn về phần La Hán Tông thì không biết hắn đã che giấu ở nơi nào, tất cả võ tu nơi này đều dùng thần niệm để càn quét bốn phía mà vẫn không tìm thấy bóng dáng của hắn.
Lúc này, tại trong một góc của hang động, Thần Ma Đao Quân - Vạn Kiếm Sinh lại đang ngây người nhìn một màn này.
Sư tôn của hắn từng đứng thứ 3 Thiên Bảng, là tồn tại cấp bậc siêu nhất phẩm.
Sau khi thoái ẩn và tĩnh tu 20 năm, võ đạo lại tiến thêm một bước, thực lực tổng hợp đã sánh vai với tổ sư Vô Thượng Đao – Thư Hoài Thạch của hắn, thậm chí là còn vượt qua một đường.
Trong lòng Vạn Kiếm Sinh, sư tôn của mình cực kỳ mạnh mẽ, không có bao nhiêu người trong thiên hạ này là đối thủ của sư tôn.
Dù là Lý Trường Sinh được xưng vô địch phàm nhân, dù là Vấn Thù Y hạng 1 Thiên Bảng, thì sư tôn của mình chưa chắc đã không thắng được.
Nhưng mà tình cảnh trước mắt lại nét nát nhận thức của hắn.
Đây chính là Bá Võ Vương Tần Mộc Ca?
Đây chính là ‘Hoành tuyệt vạn cổ, Quân đốc mắt xanh’?
Nghe đồn rằng, nữ tử này thân trúng thần độc thần chú, bị mười mấy vị Bán Thần và ba thần linh Vĩnh Hằng vây công, cuối cùng vẫn có thể đánh thần linh trọng thương.
Trước kia Vạn Kiếm Sinh cảm thấy chuyện này quá khuếch đại, không thể tin.
Bây giờ hắn lại tin, tin tưởng không dám nghi ngờ chút nào!
Có người nói nữ tử này mới chỉ tu luyện hơn 20 năm, 20 năm liền có phong thái như thế này rồi!
Thế gian này, tại sao lại có nữ tử đáng sợ như vậy? Lại có thiên phú võ đạo kinh người như thế?
Trời xanh bất công, tại sao chỉ ưu ái một mình nàng?
Vạn Kiếm Sinh hít thở thật sau, sau đó lại đưa mắt nhìn vào Sở Hi Thanh.
Đối phương đang giao thủ kịch liệt với đám võ tu trong hang động.
Sở Hi Thanh đứng yên tại chỗ, lù lù bất động.
Một màn đao như gương bạc kia, bao phủ phạm vi một dặm chung quanh, gió thổi không lọt, nước giội không vào, châm chen không lọt.
Chung quanh liên tục phát ra những tiếng ‘leng keng leng keng’, vô số tia lửa bùng lên, cương lực nổ tung, mảnh vụn đao cương kiếm khí bắn phá bốn phía.
Chỗ đáng sợ của Nhai Tí Đao đang được thể hiện, Sở Hi Thanh đồng thời đối phó với hơn mười kẻ địch mạnh mẽ, lại như ứng chiến với một người.
Hắn thậm chí còn có thể điều động lực lượng của người khác để đả kích đối thủ. Không chỉ phản xạ tất cả ngoại lực, mà còn làm cho đám võ tu chung quanh phải không ngừng né tránh, sợ bị Nhai Tí Đao phản xạ trọng thương.
Sở Hi Thanh không chỉ dùng Nhai Tí Đao để bảo vệ mình và hai đồng bạn, thậm chí còn phản xạ những Thiên quy đạo luật mạnh mẽ lên không trung, trợ giúp Sở Vân Vân.
Con ngươi Vạn Kiếm Sinh hơi co lại.
Cảnh này làm cho hắn cực kỳ chán nản.
Tần Mộc Ca có thiên phú cao đến mức làm cho người ta không hiểu được, mà Sở Hi Thanh này cũng giống như vậy.
Đối phương mới chỉ mười tám tuổi thôi, tu hành mới ba năm, mà đã có thể bước vào Thiên Bảng, hơn nữa còn bất bại trong quần chiến.
Hôm nay, Tần Mộc Ca một người một thương áp chế Ma Lưu Đao Vương và hóa thân của bốn thần linh, có thể nói là để người ta trố mắt ngoác mồm.
Nhưng mà Sở Hi Thanh một mình đối phó với một đám võ tu vây công, vậy mà lại có thể thong dong tự nhiên, điều này cũng kinh thế hãi tục, để người ta không thể tin tưởng.
Vạn Kiếm Sinh hơi do dự một lát, cuối cùng vẫn hít thật sâu, rồi lao về phía Sở Hi Thanh.
Hắn biết Sở Hi Thanh tiến bộ rất nhiều trong một năm qua, đã vượt qua hắn rồi.
Nhưng mà Vạn Kiếm Sinh vẫn quyết định nỗ lực đánh một trận.
Một năm qua hắn thoái ẩn giang hồ, tìm kiếm khổ tu, chính là vì tu luyện một môn bí pháp, một thức ‘cực chiêu Tru Thiên’, chuyên môn đối phó với nhiều tầng ngoại cương và Nhai Tí Đao của Sở Hi Thanh.
Tất cả mọi người ở đây đều không thể làm gì Sở Hi Thanh, chỉ có đao quyết của hắn mới có thể phá tan Nhai Tí Đao của Sở Hi Thanh.
Cuộc chiến Thái Vi Viên ngày hôm nay, đã phát triển đến thời điểm hắn phải liều mạng.
Hoặc là Sở Hi Thanh chết, hoặc là thầy trò bọn họ vong, ngoài ra, đã không còn khả năng nào khác.
Sở Hi Thanh cũng nhìn thấy Vạn Kiếm Sinh đang tiến lại gần, cũng cảm ứng được người này đang súc thế.
Thần sắc hắn hơi động, vẻ mặt lạnh nhạt nhìn qua: “Không thể không thừa nhận, Vạn Kiếm Sinh ngươi rất can đảm!”
Khóe mắt Vạn Kiếm Sinh hơi co quắp lại.
Hắn nghe ra ý khinh bỉ trong lời nói của Sở Hi Thanh.
Tại một năm trước, Vạn Kiếm Sinh thường xuyên dùng thái độ từ trên cao nhìn xuống và giọng nói khinh bỉ này để nói chuyện với người khác.
Hắn nắm chặt trường đao, gân xanh nổi đầy tay, đồng thời nhìn về phía tay trái của Sở Hi Thanh.
Đao bên tay trái của Sở Hi Thanh vẫn chưa ra khỏi vỏ, vẫn luôn nằm trong trạng thái súc thế chờ phát.
Trong lòng Vạn Kiếm Sinh lại cảm thấy cay đắng, mình bây giờ chỉ xứng đấu với tay trái của Sở Hi Thanh?
Bạn cần đăng nhập để bình luận