Bá Võ

Chương 1989 - Ngươi lại dám lừa ta!

Ầm!
Lực lượng của Tần Phụng Tiên lại bạo phát lần nữa.
Cương lực màu máu của hắn giống như cuồng long quấn quanh đôi đoản kích, còn có một đôi cánh chim bằng cương lực màu đỏ thẫm mở ra ở sau lưng hắn.
Tần Phụng Tiên chính là mượn lực lượng của cánh chim cương lực này để can thiệp vào thiên quy đạo luật ở chung quanh.
Sở Hi Thanh thì lại phun ra một búng máu, lục phủ ngũ tạng đều bị vỡ nát. Viptruyenfull.com - ebook truyện dịch giá rẻ
Vạn Cổ Thiên Thu Chi Huyết lại giúp hắn khôi phục trong giây lát.
Hai trái tim kia chỉ nhảy lên một cái, liền có một lượng lớn sinh mệnh nguyên lực chảy khắp toàn thân, khiến cho tất cả vết thương to nhỏ của hắn đều khôi phục như cũ.
Nhưng cảm giác đau đớn là không thể miễn trừ.
Sở Hi Thanh có hơi hối hận rồi.
Mạo hiểm đối kháng với võ tu Siêu Phẩm là không có vấn đề, nhưng mấu chốt là để cứu Tần Tịch Nhan thì lại không đáng…
Có điều, Vĩnh Hằng Bích Chướng ở trước người hắn vẫn ở đó, chỉ là xuất hiện một ít vết rách ở góc viền.
Ánh mắt Tần Phụng Tiên âm trầm.
Hắn không cam tâm, cũng không dám tiếp tục dừng lại.
Tần Phụng Tiên có dự cảm, nếu mình tiếp tục như vậy thì rất có thể sẽ chết ở đây!
Bóng người của hắn lại lóe lên, mang theo từng mảnh từng mảnh tàn ảnh màu đỏ thắm ở trên không trung, đúng lúc né tránh được đao quang của bộ ‘ngôi sao La Hầu’ kia.
Sáu cánh tay và sáu thanh thần đao kia đều lướt qua người hắn.
Ngay cả Phong Tam cũng không thể gây tổn thương cho hắn.
Phong Tam chỉ có hai tay, một thanh kiếm, lực lượng và tốc độ đều kém xa bộ ‘ngôi sao La Hầu’ kia.
Nhưng hắn vận kiếm lại cực kỳ kỳ diệu vào xảo quyệt, ứng dụng thiên quy cũng vô cùng linh hoạt và xảo diệu.
Bóng người của Tần Phụng Tiên né trái tránh phải, ánh mắt lại có chút nghiêm nghị.
Phong Tam và bộ ‘ngôi sao La Hầu’ đều rất nguy hiểm, nhưng kẻ địch để hắn cảm thấy vướng tay nhất lại vẫn là Sở Hi Thanh.
Tần Phụng Tiên chỉ né tránh mà không trả đòn, chính là vì Sở Hi Thanh vẫn luôn dùng Thần Ý Xúc Tử Đao áp bách thần niệm của hắn, dùng Nhai Tí Đao phản xạ lực lượng của hắn.
Dù Tần Phụng Tiên làm gì thì cũng bị Sở Hi Thanh phản xạ lại.
Nói chung là để người ta cực kỳ buồn nôn.
Những kiếm quang của chín thanh Cửu Diệu Thần Luân kiếm kia cũng khiến cho sắc mặt Tần Phụng Tiên tái nhợt.
“Tiệt Thiên?”
Bóng người hắn hóa thành một tia chớp màu máu, liên tục lấp lóe, cuối cùng thối lui ra ngoài 80 trượng mới dừng lại.
Lúc này, góc vai của Tần Phụng Tiên lại xuất hiện một vết máu.
Đó là vết thương do Cửu Diệu Thần Luân kiếm gây nên, lực lượng Tiệt Thiên của Mộc Kiếm Tiên khiến cho thân thể Bán Thần của hắn cũng không đủ sức khôi phục.
Tần Phụng Tiên vừa định dựng lại thở dốc.
Liền thấy Sở Hi Thanh mở ra một cánh cửa đá khổng lồ ở trên không trung.
Sở Hi Thanh chỉ đao về phía Tần Phụng Tiên: “Vạn Binh Thần Tru!”
Trong khoảnh khắc, 1800 thanh binh khí cấp độ nhị phẩm hạ bắn ra ngoài.
Trước kia, cấp bậc binh khí đều là tam phẩm hạ, hoặc là tam phẩm thượng, bây giờ lại là nhị phẩm hạ.
Không chỉ số lượng binh khí tăng nhiều, mà uy lực cũng tăng mạnh.
Cùng lúc đó, còn có hơn ba ngàn phát Bát Tí Tru Thần nỏ bắn ra!
Sắc mặt Tần Phụng Tiên tối sầm, tiếp tục lắc mình lùi về phía sau.
Theo ánh đao kia rơi xuống, từng mảng từng mảng lực lượng kinh khủng bộc phát ở quanh người hắn.
Lực lượng Tru Lục của Sở Hi Thanh quá khủng bổ, còn hơn cả Diệt Tuyệt chi pháp của Tần Thắng.
Những thần binh nhị phẩm kia cũng gia tăng uy thế.
Nhưng chí mạng nhất vẫn là Cửu Diệu Thần Luân kiếm kia!
Tần Phụng Tiên lại lùi lại lùi, mãi đến khi ra ngoài 1200 trượng mới dừng lại.
Lúc này, mưa thần binh của Sở Hi Thanh rốt cuộc cũng kết thúc, tuy cánh cửa đá kia vẫn trôi nổi trên đỉnh đầu Sở Hi Thanh, nhưng không có phun ra binh khí.
Cửu Diệu Thần Luân kiếm kia cũng tạm thời dừng lại.
Cửu Diệu Thần Luân kiếm có lực sát thương ngoài mấy chục dặm, nhưng càng xa thì uy lực càng nhỏ.
Đối thủ của Sở Hi Thanh lại là võ tu Siêu Phẩm, nên không cần lãng phí chân nguyên như vậy.
Hắn nhìn vào Tần Phụng Tiên với ánh mắt sắc bén như đao, khóe môi lại vểnh lên: “Mười cái hô hấp!”
Từ khi Tần Phụng Tiên ra tay đến giờ, đã trôi qua 10 cái hô hấp.
Mà Sở Vân Vân thì chỉ cần một khắc đồng hồ là sẽ đến đây.
Tần Phụng Tiên hừ lạnh một tiếng, hắn quét mắt nhìn Phong Tam và ‘ngôi sao La Hầu’ kia một chút.
Vĩnh Hằng Bích Chướng của Sở Hi Thanh cực kỳ vướng tay vướng chân, trong lúc nhất thời khó có thể đột phá.
Hắn muốn gạt bỏ hai cánh tay đắc lực này của Sở Hi Thanh trước.
Nhưng khi ánh mắt của hắn nhìn qua, lại thấy Phong Tam đã trốn ra sau lưng Sở Hi Thanh.
Còn về phần ‘ngôi sao La Hầu’, nó vẫn luôn ở phía sau Sở Hi Thanh, toàn bộ quá trình đều không nhúc nhích.
Tầng Vĩnh Hằng Bích Chướng kia vẫn đang che chắn trước mặt bọn họ.
Tên tạp chủng này…!
Trước khi thoái ẩn giang hồ, Tần Phụng Tiên cũng thân kinh bách chiến.
Hắn đã gặp vô số kẻ địch, trình độ vướng tay của tên tạp chủng trước mắt phải nằm trong top 5.
Cái Vĩnh Hằng Bích Chướng kia làm cho Tần Phụng Tiên rất đau đầu.
Cái năng lực thiên phú này là mượn di lực Bàn Cổ để triển khai, chứ không phải hoàn toàn là lực lượng của bản thân Sở Hi Thanh.
Mà là lấy chân nguyên của Sở Hi Thanh làm dẫn, dẫn đường cho di lực của Bàn Cổ hàng lâm.
Thử hỏi lực lượng của Bàn Cổ đáng sợ đến mức nào? Dù Sở Hi Thanh chỉ mượn một tia thôi, cũng đã khó phá vỡ rồi.
Vì vậy nên dù mạnh như Tần Phụng Tiên cũng phải phí sức lực khi muốn phá vỡ cái Vĩnh Hằng Bích Chướng này.
Đặc biệt là dưới tình huống Sở Hi Thanh còn có rất nhiều trợ giúp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận