Bá Võ

Chương 1869: Sở Hi Thanh tham lam (2)

Sắc mặt Thần thị Cốt Túc tinh quân âm trầm như nước.
Thần lực của hắn đang bị huyết diễm của Sở Hi Thanh quấy rầy, lực lượng chỉ bằng năm phần lúc bình thường.
Khi công kích Sở Hi Thanh, thần lực càng giảm mạnh, căn bản là không có bất kỳ hiệu quả nào.
Thần huyết bên trong cơ thể bọn họ cũng đang tiêu hao rất nhanh.
Mà một khi không có thần lực gia trì, lực lượng của bọn họ chỉ bằng nhị phẩm thượng mà thôi.
Thậm chí còn yếu hơn võ tu nhị phẩm thượng rất nhiều!
Đây là thực lực vốn có của bọn họ, lực lượng không bằng võ giả, pháp thuật không bằng thuật tu.
Thần thị Cốt Túc tinh quân sinh lòng khủng hoảng.
Hắn chưa bao giờ nhìn thấy ‘Thí Thần huyết cương’ mạnh mẽ như vậy.
Sở Hi Thanh còn không thao túng chúng, chỉ lan tràn ra ngoài mà đã đáng sợ như vậy rồi.
Còn cả Bá thể của cái tên này cũng mạnh đến mức khiến người ta tuyệt vọng, để người ta không thể tưởng tượng nổi.
Người này lại có tận 14 tầng ngoại cương, cộng thêm tầng giáp vảy này, chính là 15 tầng.
Tu vị của tên này lại chỉ là một tứ phẩm thượng, một võ tu phàm nhân cấp độ tứ phẩm thượng mà thôi!
Sau khi khủng hoảng, Thần thị Cốt Túc tinh quân lại thôi phát khí huyết tinh nguyên của mình, làm cho toàn thân cũng dấy lên huyết diễm, một thân xương cốt đều bao trùm một tầng màu sắc xích kim, phối hợp với ba người còn lại, không tiếc tất cả đều giết chết Sở Hi Thanh.
Bá thể là có cực hạn! Vạn Cổ Thiên Thu Chi Huyết cũng vậy!
Chỉ cần bọn họ đánh nổ lớp giáp vảy màu đỏ ngòm trên người Sở Hi Thanh, hoặc là liên tục đánh Sở Hi Thanh trọng thương, để thương thế của người này vượt quá tốc độ khôi phục của hắn, sớm muộn gì cũng có thể đánh chết hắn.
La Hán Tông thấy cảnh này thì nhíu mày.
Hắn giơ tay lên, vô số xiềng xích như ánh sao, lao thẳng về phía bốn người kia. Thần thị Liêm Trinh tinh quân lại vung tay lên, quanh người hắn xuất hiện rất nhiều xiềng xích, tất cả đều lôi kéo và phá tan Tinh La Thần Liên của La Hán Tông.
“Múa rìu qua mắt thợ!”
Thần lực trên người hắn vô dụng với Sở Hi Thanh, nhưng lại là lực lượng nghiền ép La Hán Tông. Dù hiệu quả chỉ còn năm phần mười, nhưng vẫn có thể dễ dàng phá giải Tinh La Thần Liên.
Tốc độ thi pháp của La Hán Tông cực nhanh, sau Tinh La Thần Liên lại là một cái Tinh La Vạn Kiếm, trong lúc nhất thời, ngàn vạn đạo kiếm quang rơi xuống chung quanh Sở Hi Thanh.
Thị Nhất bị pháp thuật của La Hán Tông quấy rầy, không khỏi tức giận đến cực điểm: “Chuột chó, cút cho ta.”
Tất cả Thần thị bọn họ, đều miệt thị đám thuật sư nhân tộc là chuột chó.
Dưới cái nhìn của bọn họ, đám thuật sư nhân tộc đánh cắp lực lượng pháp thuật của các thần, rồi lại không tôn thờ thần linh, tất cả đám người này đều là chuột, đều là linh cẩu.
Chuột và linh cẩu đều ăn cắp đồ ăn, tất cả đều đáng chết!
Song khi Thị Nhất đánh một đạo kiếm quang qua, thì thân thể của La Hán Tông lại hóa thành ánh sao đầy trời.
Hắn không chỉ né khỏi kiếm quang của Thị Nhất, mà còn né khỏi xiềng xích của Thần thị Liêm Trinh tinh quân.
La Hán Tông thậm chí còn có thể phản công.
Càng ngày càng nhiều mũi kiếm ánh sao rơi xuống, càng nhiều xiềng xích lặng lẽ ngưng tụ, quấy rối và lôi kéo bốn người này.
Thậm chí trận pháp phòng hộ vòng ngoài của ‘Thần Binh khố’ cũng bị hắn điều động, giúp hắn thu thập ánh sao chiếu rọi từ tinh không, phụ trợ hắn tác chiến.
Thiên phú chiến đấu và năng lực giữ mạng của hắn đã được thể hiện rõ ràng.
Đặc biệt là các loại độn pháp tinh thần, được La Hán Tông vận dụng xuất thần nhập hóa.
Hắn là một thuật sư hoang dã, bản thân không có bất cứ truyền thừa nào, tất cả đều phải tự mò mẫm sờ soạng, mới đi đến trình độ như ngày hôm nay.
Vì vậy bắt đầu từ khi tu hành, hắn đã không có đồng bạn đáng tin cậy, nếu như năng lực giữ mạng mà hơi kém, vậy đã chết từ lâu rồi.
Nhưng La Hán Tông lại phát hiện, lúc này Bạch Tiểu Chiêu vẫn đang ngơ ngác ở bên cạnh, không có bất cứ hành động nào.
Tiểu Tóc Húi Cua vẫn luôn ở trong cơ thể Sở Hi Thanh khi hắn bắt đầu ngưng cương luyện sát, nó cũng đang hấp thu và tế luyện sát lực.
Lúc này nó đang toàn lực ứng phó, hỗ trợ Sở Hi Thanh phản xạ các loại ngoại lực.
La Hán Tông nhíu chặt lông mày, hắn đã nhận ra điều không đúng, liền truyền âm hỏi Bạch Tiểu Chiêu: “Chuyện gì thế? Là Đao Quân không cho ngươi ra tay?”
Tuy rằng Bạch Tiểu Chiêu chỉ là tứ phẩm đỉnh phong, nhưng có thể triệu hoàn hồn thể của Lê Sơn Lão Mẫu.
Sức chiến đấu cực hạn của Bạch Tiểu Chiêu không hề kém hơn tứ đại Thần thị.
Bạch Tiểu Chiêu nghe vậy thì gật đầu thật mạnh, vẻ mặt vô cùng oan ức.
Nàng nhìn thấy Sở Hi Thanh bị bốn người điên cuồng tấn công tới phun máu, chỉ cảm thấy cực kỳ khó chịu.
Vậy mà nàng lại chỉ có thể đứng xem, không thể làm gì, nên lại càng khó chịu hơn.
La Hán Tông nghĩ thầm, quả nhiên là có vấn đề.
Hắn vừa né tránh, vừa suy nghĩ biện pháp kiềm chế tứ đại Thần thị; vừa tiếp tục quan sát Sở Hi Thanh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận