Bá Võ

Chương 2594 - Đao thứ hai mươi chín (2)

Trong khoảnh khắc này, Bạch Đế Tử nhìn thấy một đạo hồ quang thoát ra từ vỏ đao bên hông của Sở Hi Thanh.
Bạch Đế Tử nhất thời bừng tỉnh, biết vì sao Sở Hi Thanh lại nói vậy.
Hai người bọn họ luận bàn, chỉ một đao này là đủ rồi.
Chỉ một đao này… cũng đủ để hắn nhìn ra trình độ đao đạo của Sở Hi Thanh, nhìn thấy thứ hắn muốn nhìn.
Vệt hồ quang óng ánh kia bắt đầu diễn sinh ra vạn sự vạn vật ở trước mặt Bạch Đế Tử.
Bạch Đế Tử cũng đã rút kiếm ra.
Kiếm ảnh của hắn trung kích vào ánh đao của Sở Hi Thanh, liên tục quấy nhiễu, đánh vỡ.
Lúc này không chỉ Bạch Đế Tử hiện ra vẻ kinh ngạc, mà trong đôi mắt xanh lam của Sở Vân Vân cũng hiện ra vẻ kinh diễm.
“Tốt!”
Bạch Đế Tử bật thốt lên một câu: “Một chiêu này lập ý rất cao, càng đáng sợ hơn thức Chư Thần Hoàng Hôn kia.”
Có thể nói là đã vượt xa sự kỳ vọng của Bạch Đế Tử dành cho Sở Hi Thanh.
Sở Hi Thanh từ Hỗn Độn chi pháp của mình, luyện ra hàng ngàn hàng vạn loại thiên quy, lấy đao ý điều động và thống hợp, căn cứ vào kiếm của Bạch Đế Tử để biến hóa.
Nhưng mạnh nhất vẫn là Hỗn Độn, Nhai Tí, Tru Thiên và Như Ý chi pháp.
Đặc beiejt là lực lượng Như Ý, kết hợp với Nhai Tí thì quả thực là phản xạ và tru diệt tất cả lực lượng của Bạch Đế Tử, để cho tất cả pháp lực Hỗn Độn tuần hoàn theo ý chí của hắn.
Bạch Đế Tử đã cực kỳ coi trọng Nhai Tí chi pháp của Sở Hi Thanh, lúc vận kiếm dã không cho Sở Hi Thanh bất kỳ cơ hội phản xạ nào.
Sở Hi Thanh lại lấy Như Ý chi pháp để vặn vẹo thời gian không gian và lực lượng thiên quy, mạnh mẽ phản xạ lại kiếm của Bạch Đế Tử.
Nếu không có điều kiện phản xạ, vậy ta liền chế tạo ra điều kiện!
Đây không còn là vận dụng thiên quy nữa, mà là để tất cả thiên quy đều vận chuyển theo ý của Sở Hi Thanh!
Nhưng khi Bạch Đế Tử nói xong, ánh kiếm của hắn đã biến đổi, dĩ nhiên đều đánh vào những nơi hiểm yếu trong đao chiêu của Sở Hi Thanh.
Chỉ chốc lát, ánh đao đầy trời của Sở Hi Thanh đã bị loại bỏ hết sạch.
Ánh mắt Sở Hi Thanh hơi đọng lại.
Đây là lần đầu tiên Bạch Đế Tử biểu diễn một trong những lực lượng căn cơ của mình.
Đó là Yên Thiên chi pháp!
Chôn vùi tất cả, có thể bao phủ, hủy diệt tất cả vật chất, hoàn toàn biến mất!
Ngoài ra còn có Phá Hư chi pháo.
Táng Thiên ngã xuống, tạm thời mất nguyên chất bản mệnh, Bạch Đế Tử chính là Thánh Giả của Phá Hư chi pháp!
Sở Hi Thanh lập tức thu đao vào vỏ, dứt khoát ngừng chiến.
Trình độ võ đạo của hắn đều nằm trong một đao này.
Nếu một đao này không thắng được, vậy không cần dùng những thủ đoạn khác.
Đầu óc Sở Hi Thanh đã điên cuồng vận chuyển, suy nghĩ các hoàn thiện.
Bạch Đế Tử chỉ vận dụng lực lượng ngang với hắn, không hơn một ly.
Đối phương là nhìn thấy kẽ hở trong đao của hắn, còn rất tốt bụng mà chỉ ra cho hắn biết.
Bạch Đế Tử thấy thế không những không thất vọng, trái lại còn hiện ra vẻ tán thưởng: “Một đao này tên là gì?’
Chiêu này của Sở Hi Thanh có tư cách để hắn nhớ tên.
“Đao hai mươi chín, Vạn!”
Sở Hi Thanh nhướng mày: “Nhất sinh nhị, nhị sinh tam, tam sinh vạn vật, đạo pháp tự nhiên. Một đao này gọi là Vạn, sớm muộn gì nó cũng có thể đạo pháp tự nhiên.”
“Đạo pháp tự nhiên?” Bạch Đế Tử không khỏi híp mắt lại: “Vì vậy chiêu tiếp theo của ngươi là đao ba mươi, tên là tự nhiên, hoặc là tự hoặc nhiên?”
“Có vật hỗn thành, tiên thiên sinh… Ta không biết kỳ danh, chữ chi viết đạo, cường vì đó tên là đại, đại viết thệ, thệ viết xa, xa viết phản. Cố đạo đại, thiên đại, địa đại, người cũng đại. Trong vực có tứ đại, mà người ở trong số đó. Nhân pháp địa, địa pháp thiên, thiên pháp đạo, đạo pháp tự nhiên!”
Sở Hi Thanh nói đến đây, lại cười tiêu sái: “Đao thứ ba mươi còn chưa nhìn thấy bóng dáng, như sau Vạn, hẳn là Đạo!”
Sở Vân Vân ngưng thần lắng nghe, không khỏi chấn động.
Nàng ý thức được, tuy Sở Hi Thanh chỉ là Bán Thần, nhưng đã nhìn thấy con đường Tạo Hóa.
Bạch Đế Tử không khỏi hít một tiếng, trong mắt càng vui mừng hơn: “Bây giờ lại lại hơi tò mò, mấy chiêu trước của ngươi có phải tên là không, một, hai, ba? Như vậy xem ra ngươi cũng biết ta muốn cái gì, ta rất chờ mong ngày ngươi sáng tạo ra đao thứ ba mươi!”
Hắn mừng rỡ vì mình lại còn có hi vọng bước vào cảnh giới kia.
Cùng mừng rỡ hơn là, mảnh thiên địa để người tuyệt vọng này, lại sinh ra một tia hi vọng vào thời khắc gần kết thúc.
Bạch Đế Tử lập tức nhìn về phía Huyết Nhai thần đao bên hông Sở Hi Thanh: “Đáng tiếc là, thanh đao này của ngươi quá kém, nó không gánh chịu nổi lực lượng của chiêu này, tốt nhất là đổi một cái khác.”
Đao hai mươi chín này của Sở Hi Thanh kéo dài vô tận, không có giới hạn. Càng đánh càng mạnh, càng đánh càng đáng sợ, mãi đến khi vượt xa khỏi cực hạn của thanh đao này.
Bạch Đế Tử phát hiện những sơ hở kia, có vài nơi là do phẩm chất của Huyết Nhai thần đao không tốt mà lộ ra, chúng vốn không phải sơ hở của một chiêu này.
Huyết Nhai thần đao nghe vậy, nhất thời kêu ong ong, bao hàm oan ức và không cam lòng.
Thật ra Sở Hi Thanh đã dùng các loại phương pháp để cường hóa nó, lúc trước khi Huyết Nhai Đao Quân chế tạo nó thì đã dùng tài liệu đỉnh cấp nhất mà mình có.
Nhưng đến giờ, phẩm chất và thần uy của Huyết Nhai thần đao chỉ miễn cưỡng đạt được Vĩnh Hằng trung vị.
Sở Hi Thanh lại cười vuốt ve thân đao.
Đao linh của thanh đao này láu lỉnh nham hiểm, không nhân hậu như người chủ nhân là hắn.
Nhưng ai bảo tài nguyên bây giờ không bằng ngày xưa chứ?
Nhân tộc cũng không có vốn liếng gì đáng nói.
Sở Hi Thanh không tìm được tài liệu tốt hơn để luyện đao.
Huống hồ hắn có tự tin, sớm muộn gì cũng dùng Như Ý chi pháp để cải tạo Huyết Nhai thần đao thành dáng vẻ mà mình muốn.
Bạch Đế Tử thì lại nhìn vẻ hài hòa giữa Sở Hi Thanh và Huyết Nhai thần đao , quả thực giống như ông trời tác hợp, như bừng tỉnh: “Thì ra là vậy, nếu ngươi không muốn đổi đao, sau khi lên cấp Vĩnh Hằng thì có thể đến âm Dương Hải một chuyến. Nơi đó có một số sự vật từ thời hỗn Độn, có thể giúp nó tăng phẩm chất.”
Bạch Đế Tử nói xong, liền đưa mắt nhìn Sở Vân Vân.
Hôm nay, một đao của Sở Hi Thanh để hắn rất hài lòng.
Như vậy vị Bá Võ Vương này, sẽ mang đến vui mừng thế nào?
Sở Vân Vân thì lại vung trường thương lên, quanh người dấy lên một ngọn lửa màu trắng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận