Bá Võ

Chương 834: Huyết Nhai thánh truyền (4)

Tiếng nói của Lệ Thiên Công nhất thời cao hơn một chút, trong lòng hắn quả thực là hận không thể rút gân lột da, uống máu ăn thịt Chúc Không Minh.
Nhưng hắn lập tức nghe thấy một tiếng ‘sặc’, đôi Kim Ngọc Lương Duyên đao của Sở Hi Thanh đã rút ra một đường.
Giọng nói của Lệ Thiên Công im bặt, vẻ mặt lại càng bất đắc dĩ hơn: “Ta có thể đáp ứng chế tạo ba thanh binh khí cho ngươi, cấp độ không quá tứ phẩm, nhưng các ngươi phải tự kiếm tài liệu.”
Sau đó, ánh mắt của hắn hơi động: “Lệ mỗ còn có thể thả lời ra giang hồ, nói ngươi và ta vừa gặp đã quen, hóa thù thành bạn.”
Sở Hi Thanh nghe vậy thì cười nhạo một tiếng tiếng, lòng thầm nói điều này cũng có thể mang ra làm điều kiện sao?
Hắn hơi suy ngẫm một chút, liền nói như chém đinh chặt sắt: “Năm cái!”
“Có thể!” Trong mắt Lệ Thiên Công hiện ra ý vui mừng, lập tức đồng ý ngay.
Lệ Thiên Công lòng thầm nói, dù sao mình cũng không thua thiệt.
Pháp khí tứ phẩm trở lên, đều có ẩn chứa Thiên đạo chi vận, thậm chí là “Thiên điều đạo quy’.
Muốn thu thập tất cả tài liệu của một pháp khí tứ phẩm, tuyệt đối không phải là chuyện dễ dàng.
Với tu vị của mấy người Sở Hi Thanh bây giờ, còn lâu mới có thể săn giết Cự linh tứ phẩm và yêu thú tứ phẩm, người này cũng không thể thâm nhập vào những mỏ quặng và bí cảnh tứ phẩm để lấy tài liệu được.
Vì vậy, cũng không biết phải chờ đến năm nào tháng nào mới phải luyện khí đây?
Dù lùi một bước, Sở Hi Thanh thật sự tìm được tài liệu, vậy hắn coi như là rèn luyện kỹ năng luyện khí của mình là được.
Dù sao thời gian chế tạo một pháp khí tứ phẩm, cũng chính là hai đến ba tháng.
Luyện khí sư bình thường muốn kiếm tài liệu pháp khí tứ phẩm để luyện tập cũng không có kìa.
Nhưng một chớp mắt tiếp theo, lời nói của Sở Hi Thanh lại làm cho mắt Lệ Thiên Công tối sầm.
“Ngoài ra ngươi phải đưa năm mươi vạn lượng bạc cho ta làm phí an ủi, vậy cọc ân oán của chúng ta sẽ chấm dứt, ta không cò kè mặc cả. Bằng không các hạ chuẩn bị bị chìm sông nuôi cá đi.”
Sắc mặt Lệ Thiên Công trắng bệch, lòng thầm nói hắn cướp đâu ra năm mươi vạn lượng bạc?
. . .
Cuối cùng, Sở Hi Thanh vơ vét được gần mười bảy vạn lượng bạc ở trên người Lệ Thiên Công, còn có các loại tài liệu pháp khí có giá trị khoảng hai mươi vạn lượng bạc.
Lệ Thiên Công nói đây là toàn bộ gia sản của mình, không còn thừa một chút nào.
Trợ giúp hắn thăng cấp Kim Ngọc Lương Duyên đao lên tứ phẩm gì gì đó, thật ra là nói suông.
Lệ Thiên Công chỉ có thể cung cấp danh sách tài liệu, chỉ khi nào Sở Hi Thanh thu thập được những tài liệu quý hiếm này, mới có thể giúp Kim Ngọc Lương Duyên đao thăng cấp.
Tương ứng, nếu Sở Hi Thanh tìm thấy tài liệu có phẩm chất cực tốt, đôi đao này cũng có hi vọng tiến vào tứ phẩm thượng, thậm chí là tiếp cận tam phẩm.
Sở Hi Thanh lại không thể nào tiếp thu được, một luyện khí sư như Lệ Thiên Công, mỗi lần luyện chế pháp khí cho người khác, chính là mười mấy vạn, thậm chí là mấy chục vạn lượng rồi.
Tuy nhiên, hắn tìm kiếm trong khoang của Lệ Thiên Công nửa ngày, cũng không tìm thấy chút bạc nào. Lúc này hắn mới tin tưởng, vị Kỳ Đao ma tượng – Lệ Thiên Công vang danh thiên hạ này lại là một tên quỷ nghèo.
Lệ Thiên Công lại nói năng hùng hồn, nói hắn tu hành không cần tiền sao? Làm pháp khí phòng thân cho mình không cần tiền sao? Tập luyện kỹ năng luyện khí không cần tiền sao? Dỗ dành Thiên Diệp Tiên Tử vui vẻ không cần tiền sao?
Sở Hi Thanh rất muốn lột mấy món pháp khí ở trên người Lệ Thiên Công xuống.
Tên này là võ tu ngũ phẩm, sức chiến đấu rất bình thường, hoàn toàn dựa vào pháp khí mạnh mẽ và chiến đồ trên người để chống đỡ.
Nhưng Sở Hi Thanh suy nghĩ một chút, vẫn từ bỏ suy nghĩ này, chỉ là cưỡng ép Lệ Thiên Công viết một tờ giấy nợ trị giá mười ba vạn lượng bạc.
Dựa theo quy củ 9 ra 13 vào để tính, ba tháng không trả liền trực tiếp chìm sông nuôi cá.
Mà khi Lệ Thiên Công vô cùng cay đắng, viết tờ giấy nợ này, chiếc thuyền Bình Thiên kia hơi rung một cái, bắt đầu bay về phía trước.
Dường như trận chiến của Chúc Không Minh và hắn đã làm mất hứng thú ôn chuyện của Tam Bình cư sĩ và Kiếm Tàng Phong, chỉ ở lại quận Tú Thủy có nửa ngày thời gian, liền xuất phát sớm hơn dự tính, khởi hành lên phương bắc.
Mấy ngày tiếp theo đều rất bình tĩnh.
Ban đầu, Sở Hi Thanh cũng rất tò mò với chiếc phi thuyền này, hắn để Bạch Tiểu Chiêu lên đỉnh đầu, lại lôi kéo Lục Loạn Ly đi dạo khắp nơi ở trên thuyền, xem các loại phong cảnh.
Nhưng không lâu sau, Sở Hi Thanh liền cảm thấy tẻ nhạt.
Tuy rằng chiến thuyền Bình Thiên này rất lớn, nhưng vẫn kém hơn không ít tàu thuyền du lịch cỡ lớn ở thời hiện đại.
Thuyền vẫn luôn bay trên không trung, chung quanh đều là một mảnh mây trắng, phong cảnh không hề thay đổi, không hề biến hóa.
Trên boong thuyền cũng rất lạnh, chung quanh còn bị đóng băng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận