Bá Võ

Chương 1482: Hoàn toàn xứng đáng (5)

---Có cùng 150 vạn điểm huyết nguyên để dung nhập Vô Cực thần trảm giai đoạn thứ ba vào Thần Nguyên Vô Tướng công hay không?
---Có dùng 700 vạn điểm huyết nguyên để diễn hóa Vô Cực Thần Đao và Vô Cực đao ý hoàn chỉnh không?
Sau khi Sở Vân Vân tri triển xong, sắc mặt của nàng cũng trắng bệch.
“Đây chính là Vô Cực thần trảm giai đoạn thứ ba, nhưng giai đoạn này có yêu cầu rất cao về nguyên thần và tu vị, đối với ngươi mà nói thì rất miễn cưỡng. Trước mắt thì giai đoạn thứ hai vẫn đủ dùng.”
Sau khi thu đao lại, Sở Vân Vân hô hấp thật sau, bình phục khí huyết trong cơ thể.
“Ta chỉ có thể nghiên cứu đến đây thôi, tương lai ngươi có thời gian thì có thể thôi diễn thành một bộ đao quyết hoàn chỉnh, đao ý, hoặc là công pháp. Như vậy có thể hạ thấp ngưỡng cửa của pháp môn này, cách sử dụng sẽ phong phú hơn.”
“Cực hạn của Vô Cực thần trảm giai đoạn thứ ba, đại khái có thể diễn hóa ra đao quyết mười tám tầng, phía sau như thế nào, thì ngươi phải tự suy nghĩ. Con đường của ta không thích hợp với Vô Cực Trảm, không thể tiếp tục nghiên cứu nữa. Nếu tương lai ngươi có thể làm được, không ngại dạy cho ta.”
Con đường của nàng là Tuyệt Thiên và Thông Thiên.
Đó là sức mạnh tuyệt đối, mà Vô Cực thần trảm giai đoạn thứ ba lại là “Hỗn Độn” chưa biết.
Sở Vân Vân dự tính, sau Hỗn Độn chính là chung cực của Thiên quy đạo luật, là ‘Chân lý’ chân chính. Nhưng do Tuyệt Thiên chi đạo của bản thân, nàng không thể nào vượt qua cái ngưỡng cửa Hỗn Độn này.
Có điều, tuy nàng không thể nghiên cứu, nhưng lại có thể học tập, có thể nắm giữ.
Vì vậy, nàng rất chờ mong Sở Hi Thanh có thể đi tiếp trên con đường này.
Sở Hi Thanh lại hơi vuốt cằm nói: “Tương lai mà có thời gian, thì ta sẽ thử.”
Hắn sẽ không dùng điểm huyết nguyên để nghiên cứu, như vậy không có lời.
Sở Hi Thanh có thể mượn thẻ nhân vật để gia tăng ngộ tính của mình.
Chỉ là điểm huyết nguyên của hắn bây giờ đã có công dụng khác.
Sở Hi Thanh ngưng thần nhìn màn hình huỳnh quang trước mắt, nhìn con số 100 vạn kia, trên mặt không khỏi hơi đỏ lên.
Hôm nay thật sự là sông hỷ lâm môn.
Cũng đúng lúc này, Lý Trường Sinh ngự không mà đến, hạ xuống trước Sở Hi Thanh.
Hắn cười khổ nhìn Sở Hi Thanh một chút.
Hôm nay, tiểu tử này không khiêm tốn chút nào, cái này hoàn toàn khác biệt với phong cách làm việc của người hay ‘cẩu’ như hắn.
Nhưng Vô Tướng thần tông và hắn vẫn có thể chịu đựng được!
Lý Trường Sinh lại tò mò hỏi: “Hi Thanh, ngươi gửi tin để ta đến đây là vì chuyện gì?”
Lúc này, trong lòng Sở Hi Thanh lại hơi căng thẳng.
Hắn đang suy nghĩ, mình nên nói như thế nào mới để cho Lý Trường Sinh đồng ý giao Vô Thượng Kiếm Tâm – Hạ Bạch Thạch cho mình?
Chuyện liên quan đến Hạ Bạch Thạch, Sở Hi Thanh đã có một phương án từ trước.
Tuy nhiên, khi đối mặt với Lý Trường Sinh thì hắn vẫn suy nghĩ rất nhiều.
Sở Hi Thanh đầu tiên quay đầu nhìn Kế Tiễn Tiễn: “Tiễn Tiễn, chắc là Tiếp Khách viện đã chuẩn bị lễ vật xong rồi, ngươi và Lương Thần cũng nhau đi tặng đồ đi.”
Kế Tiễn Tiễn bĩu môi một cái, nàng biết đây là đang đề phòng mình.
Trong lòng nàng lại rất tò mò, tựa như một con mèo bị gãi ngứa, nhưng chỉ có thể rời đi.
Sở Hi Thanh chờ Kế Tiễn Tiễn đi xa, lúc này mới nghiêm túc nói: “Vân Vân mói nói với ta, nàng đã hết cách với thương thế của Hạ sư bá, nhưng lại có một biện pháp chữa trị đạo tâm cho Hạ sư bá.”
“Hả?”
Con ngươi của Lý Trường Sinh nhất thời trợn lên, một thân quần áo và râu tóc đều là không gió tự bay.
Hắn vô cùng giật mình mà nhìn về phía Sở Vân Vân: “Vân Vân, lời này là thật chứ?”
Hắn nghĩ thương thế của Hạ Bạch Thạch tuy trí mạng.
Nhưng chỉ cần đạo tâm của Hạ sư huynh khôi phục, cái gọi là vết thương trí mạng này, chẳng mấy chốc sẽ khôi phục như thường.
Đạo tâm của Hạ sư huynh mới là đầu nguồn của mọi việc.
Sắc mặt Sở Vân Vân lành lạnh, hơi gian nan mà gật đầu.
Nàng nào có biện pháp gì?
Tự xưng có biện pháp chính là Sở Hi Thanh.
Cái tên này muốn dùng danh nghĩa của nàng thôi.
Sở Vân Vân nghĩ thầm, coi như chữa ngựa chết thành ngựa sống đi.
Hạ Bạch Thạch cũng đã như vậy rồi, để Sở Hi Thanh thử một lần cũng không sao.
Sắc mặt Sở Hi Thanh nghiêm túc, nói cứ như thật: “Phương pháp trị liệu của Vân Vân có chút nằm ngoài dự liệu của mọi người. Đầu tiên, chúng ta phải nghĩ biện pháp tẩy trí nhớ của Hạ sư bá, để cho hắn tin tưởng mình là thuộc hạ của ta. Sau đó trong bất tri bất giác, chờ đợi đạo tâm của Hạ sư bá tự chữa trị.”
Sau khi nghe xong, Lý Trường Sinh chỉ cảm thấy hoang đường đến cực điểm.
Tẩy trí nhớ của Hạ Bạch Thạch, để hắn trở thành thuộc hạ của Sở Hi Thanh? Đây là cái lung ta lung tung gì?
Bạn cần đăng nhập để bình luận