Bá Võ

Chương 2474 - Tuế Thần (2)

Sở Hi Thanh càng ngày càng thấy hứng thú với người này.
Hắn không khỏi ngạc nhiên không ngớt: “Một nhân vật tựa như ngươi, thế mà lại không có đất dung thân trên tinh không này?”
Đám Tổ thần và đế quân kia đều mù sao?
Một vị có tiềm lực vô cùng như vậy, thế mà không đi lung lạc?
Chỉ cần cho hắn một vị ngôi sao xứng đôi với Luyện Thiên chi pháp, sức chiến đấu của hắn có thể lên đến Vĩnh Hằng thượng vị.
Tiềm lực của người này thậm chí còn vượt qua cả Vũ Liệt thiên vương.
Nội tâm của Thần Kim Đỉnh cũng đang nổi sóng, khó có thể bình tĩnh.
Tiệt Thiên Đao của Sở Hi Thanh vẫn duy trì đến tận bây giờ.
Đã tận năm cái hô hấp rồi, vị này lại không có dấu hiệu suy yếu nào.
Thần Kim Đỉnh ý thức được, vị này chẳng những có quyền mưu khiến người ta kiêng kỵ vạn phần, mà thực lực của đối phương cũng rất khủng bố.
“Để bệ hạ chê cười rồi, chút thần thông của ta, sao dám xưng là một nhân vật? Huống hồ mấy đời tổ tiên của ta đều là nhân tộc, xem như là hậu duệ của Toại Nhân thị, các thần đều không tin được ta.”
Khi hắn nói chuyện, đã lược bỏ một ít mấu chốt.
Trong những Tổ thần kia, thật ra cũng có vài người cảm thấy hứng thú với hắn.
Vấn đề là Luyện Thiên chi pháp của hắn là quyền bính mà Hỏa Thần – Diễm Dung và Thủy Thần – Thiên Công tất phải thu hồi.
Cái này không thể không nhắc đến hai ngàn vạn năm trước, khi thiên địa sơ khai.
Có người nói, pháp khí đầu tiên trong thiên địa là do Trí Thần – Long Hi và Thủy Thần – Thiên Công luyện chế thành.
Khi đó chúng thần vừa mới ra khỏi thời địa hỗn độn, còn chưa biết chỗ tuyệt diệu của lửa.
Long Hi và Hỏa Thần – Diễm Dung cũng có quan hệ khá ác liệt, cho nên đã liên thủ với Thủy Thần – Thiên Công, sáng tạo ra phương pháp thủy luyện, dùng sức nước giội rửa, sáng tạo ra cái pháp khí hậu thiên đầu tiên trong thiên địa.
Có người nói tại thời đại đó, chúng thần và Cự linh đều mơ ước chí bảo do Thủy Thần – Thiên Công luyện chế được.
Bọn họ tụ tập ở bên sông nước mà Thủy Thần – Thiên Công dùng để luyện chế, sau đó tranh đoạt đao đá và kiếm đá, kim loại hiếm được sức nước giội rửa ở hai bên bờ sông, còn không tiếc vì thế mà đánh nhau.
Khi đó Thủy Thần – Thiên Công chính là Thánh Giả của Luyện Thiên chi pháp.
Nhưng sau đó Hỏa Thần – Diễm Dung bắt đầu xâm nhập lĩnh vực này, trở thành tử địch của Thủy Thần – Thiên Công.
Đặc biệt là khi Toại Nhân thị quật khởi, hầu như lật tung vị trí Thanh Giả thiên quy Hỏa của Diễm Dung.
Khi đó nhân tộc bị các thần hệ Hỏa nguyền rủa, không thể sử dụng bất kỳ ngọn lửa nào.
Toại Nhân thị đã cướp đoạt năng lực sử dụng lửa cho nhân tộc, hơn nữa còn thay đổi phương pháp luyện khí.
Nhưng sau khi Toại Nhân thị ngã xuống, những thành tựu này đều bị các thần hệ Hỏa cướp đi, khiến cho lực lượng của Hỏa Thần – Diễm Dung càng mạnh hơn.
Mãi đến cuộc chiến phạt thiên thứ hai, Hỏa Thần – Diễm Dung và Thủy Thần – Thiên Công lần lượt ngã xuống, Luyện Thiên chi pháp từ đó vô chủ.
Khi đó hai vị Tổ thần này bị mất một bộ phận sinh mệnh bản nguyên, không biết vì sao lại giao hòa và dung hợp với Luyện Thiên chi pháp, bởi vậy sinh ra một cái tiên thiên thần khí mạnh mẽ, lại bị Thần Kim Đỉnh lấy được.
Thần Kim Đỉnh vẫn ẩn thân trong Ma vực Chiến giới, chính là vì tránh né dòng dõi của Thủy Thần – Thiên Công và Thiên Táo Tinh Quân.
Mà bây giờ, Hỏa Thần – Diễm Dung và Thủy Thần – Thiên Công đều đã trở về, khiến cho hắn rơi vào nguy hiểm.
“Thì ra là như vậy!”
Sở Hi Thanh lại nhìn về phía thiếu nữ ba mắt: “Vì vậy nên phương pháp tẩy rửa uế khí của các ngươi, chính là phối hợp với năng lực của nàng, và con thú Hỗn Độn kia đúng không?”
Nội tâm Thần Kim Đỉnh hơi động, hắn để ý được Sở Hi Thanh rất hứng thú với phương pháp tẩy rửa uế khí.
Nói đến thì chị em Thần Lạc Anh cũng từng nhắc nhở hắn.
“Đúng vậy!” Thần Kim Đỉnh cung kính giải thích: “Thiên Mục của Tịnh Không có thể nhìn thấy tất cả uế khí trong cơ thể Thần nghiệt, Hỗn Độn thì lại có thể thả ra thanh khí. Lại do ta trung hòa uế khí, luyện thành một thể. Như vậy có thể lấy một số bộ phận trên người Thần nghiệt làm tài liệu.”
Hai mắt Sở Hi Thanh sáng lên, khóe môi cũng vểnh lên.
Lục Loạn Ly không khỏi liếc mắt nhìn Sở Hi Thanh một chút.
Nàng và Sở Hi Thanh sớm chiều ở chung, biết cái tên này mà lộ vẻ mặt này, thì nhất định là đang có ý nghĩ xấu xa nào đó.
Sở Hi Thanh lập tức hơi lắc đầu: “Đáng tiếc!”
Đáng tiếc là Thần Kim Đỉnh chỉ là Chân Linh của Luyện Thiên, tòa Kim Đỉnh kia của hắn cũng chỉ là Thánh Giả dự bị, là pháp tướng của thiên quy Luyện Thiên bây giờ.
Thần Kim Đỉnh còn chưa thể chấp chưởng Luyện Thiên chi pháp.
Nhưng người này lại là huyết mạch của Toại Nhân thị, vậy cũng có thể coi như là người mình, xem như là có thể tin cậy.
Sở Hi Thanh ý thức được, đối phương đã không còn lựa chọn nào khác.
Thần Kim Đỉnh bây giờ chỉ có thể dựa vào và ỷ lại nhân tộc.
Hắn chợt đổi giọng: “Ta nghe Thần Lạc Anh nói, ngươi nắm giữ một đường hầm trở về Ma vực Chiến giới?”
“Đúng là có một con đường như thế, xem như là một nơi có vách ngăn yếu kém trong Vô Thiên Hắc Ngục.”
Thần Kim Đỉnh lại cười khổ một tiếng: “Nhưng cái này có quan hệ với ‘thập nhị nguyên thần Tuế Thần’ trong Vô Thiên Hắc Ngục. ‘Thập nhị nguyên thần Tuế Thần’ là do các thần dùng thi hài của thần thú chế tạo ra, coi như là một thần linh nhân tạo dùng để phong tỏa vách ngăn trong và ngoài Vô Thiên Hắc Ngục.”
“Khoảng tầm 7000 năm trước, chúng ta phát hiện khi ‘thập nhị nguyên thần’ tuần hoàn đến ‘Thần Sinh Nguyên Thần’ và ‘Dần Sinh Nguyên Thần’, thì vách ngăn của Vô Thiên Hắc Ngục sẽ xuất hiện một ít kẽ nứt. Nhưng bây giờ ‘Thần sinh nguyên thần’ vẫn chưa thức tỉnh, còn kém hai năm.”
Thần Sinh thuộc long, là Thiên Cương nguyên thần; Dần Sinh thuộc hổ, là Công Tào nguyên thần.
Đây là hai vị mạnh nhất trong thập nhị nguyên thần Tuế Thần.
Sở Hi Thanh suy tư.
Hắn cũng không thất vọng, mà là nghĩ đến ‘kiếp trước’ của mình.
Tại kiếp trước của Sở Hi Thanh, thần thoại thập nhị nguyên thần Tuế Thần cũng được gọi là 12 con giáp, là thần đón giao thừa, do Thái Tuế thống lĩnh.
Nhưng ở thế giới này, thập nhị nguyên thần Tuế Thần và Thái Tuế, lại chỉ là ngục tốt phụ trách trông coi Vô Thiên Hắc Ngục.
Trong lòng hắn bỗng nhiên sinh ra một ý nghĩ, cảm xúc bỗng nhiên phập phồng.
Sở Hi Thanh lập tức thu hồi tạp niệm: “Vì lẽ đó, các ngươi nghĩ đến một biện pháp khác? Có quan hệ với đám Thần nghiệt này?”
Khi Mộc Kiếm Tiên chuyển tin tức đến, chị em Thần Lạc Anh không có đề cập đến chiến sự ở bên này.
Có thể thấy chiến sự ở đây mới phát sinh trong nửa canh giờ thôi.
Trong khoảng thời gian ngắn như vậy, không thể có nhiều Thần nghiệt chạy đến như thế.
Đặc biệt là trong những Thần nghiệt này, còn có mấy con Thần nghiệt trung vị khá hung hãn.
“Bệ hạ thực sự là nhìn xa vạn dặm.”
Thần Kim Đỉnh không khỏi than thở, vẻ mặt càng kính phục hơn: “Phương pháp của ta vẫn là cưỡng ép đột phá vách ngăn, thoát khỏi Vô Thiên Hắc Ngục.”
Lục Loạn Ly không khỏi nhíu mày: “Đột phá vách ngăn thì đơn giản, vấn đề là Thái Tuế và ‘nguyên thần Tuế Thần’.”
“Đây chính là lý do ta tụ tập Thần nghiệt.”
Thần Kim Đỉnh chỉ chỉ đám Thần nghiệt chung quanh: “Thái Tuế và ‘nguyên thần Tuế Thần’ đều không có linh trí, bọn họ chỉ biết chặn những mục tiêu có uế khí dày đặc hơn trước.”
Sở Hi Thanh và Lục Loạn Ly lập tức hiểu ra, Thần Kim Đỉnh chuẩn bị dùng những Thần nghiệt này để dụ Thái Tuế và ‘nguyên thần Tuế Thần’.
Thần Kim Đỉnh vừa dứt lời thì lại cảm thấy bất đắc dĩ.
Hắn vốn định chuẩn bị ổn thỏa rồi chờ Sở Hi Thanh đến, biểu hiện năng lực và thủ đoạn của đám người mình, nhưng lại bị Thiên Ảnh Tinh Quân phá hỏng.
Cũng trong khoảnh khắc này, Thiên Ảnh Tinh Quân kia lại phát ra tiếng kêu gào thảm thiết.
Vị thần linh này… đã sắp ngã xuống!
Bạn cần đăng nhập để bình luận