Bá Võ

Chương 568: Cuồng (5)

Tả Thanh Vân cẩn thận lắng nghe, cảm giác những người này đều bị câu nói kia của Sở Hi Thanh làm cho tức giận, chạy đến đây là để nhìn trò hề của hắn.
Có người còn đang bất bình thay cho Bách Nghiễm Đạt và Chân Niệm.
“. . .Chỉ là hạng 29 trên Đông Châu - Thanh Vân Bảng, lại có thể trúng cử Thần Tú Thập Kiệt đao? Quả thực là lẽ nào có lí đó!”
“Trình độ võ đạo của Ngô Châu chúng ta mạnh hơn Đông Châu rất nhiều. Cái tên Sở Hi Thanh này có thể trúng cử Thần Tú Thập Kiệt, tại sao Bách Nghiễm Đạt và Chân Niệm không thể?”
“Bách Nghiễm Đạt là người thứ 14 trên Ngô Châu - Thanh Vân Bảng, Chân Niệm là người thứ 12, đao pháp cũng được xưng là song hùng, ai thấy mà không bội phục?”
“Hôm nay, hai vị này tất nhiên sẽ cho hắn một bài học.”
“Không biết có người nào mở bàn cá cược hay không? Đặt cược ở nơi nào?”
Tả Thanh Vân nghe thấy câu này xong, vẻ mặt liền hơi động, lập tức quay sang hỏi dò Sở Hi Thanh: “Cuộc chiến ngày hôm nay, Hi Thanh ngươi nắm chắc mấy phần?”
Sở Hi Thanh vừa nghe đã biết hắn định làm gì, hắn quay đầu nói: “Ngươi là bạn của ta, người ta sẽ cho ngươi chơi sao?”
Ngày xưa, Sở Vân Vân cũng muốn đặt cược một số tiền lớn ở Thắng Bại Lâu, nhưng lại bị từ chối, không nhận tiền cược.
“Hôm nay là cuộc chiến bên ngoài, nên không có quá nhiều quy củ như vậy.”
Sau đó, Tả Thanh Vân lại thở dài, móc một xấp ngân phiếu từ trong ngực ra: “Ta cũng không có bao nhiêu tiền.”
Số ngân phiếu trong tay hắn chỉ có khoảng 5000 lượng.
Vốn bị hắn khâu ở bên trong áo lót, dùng để chuẩn bị cho con đường vào kinh, nhưng không thoát khỏi mắt của đám Cẩm y vệ, vừa vào trại giam liền bị lột mất.
Chờ đến khi Sở Hi Thanh cướp thuyền cứu người, số tiền này cũng trở về tay hắn.
Sở Hi Thanh nghe vậy thì bật cười: “Ta không biết thực lực của hai người kia ra sao, nên không tiện bảo đảm. Nhưng ta có tự tin, không có nhiều người dưới Thanh Vân Tổng Bảng có thể thắng ta. Đến tận bây giờ, vẫn không có người nào nhìn thấy đao nhanh nhất, đao mạnh nhất của ta.”
Huống hồ, sau khi hắn tu luyện Cửu Luyện Cực Nguyên Tử Kim Thân đến tầng thứ tư, đao pháp của hắn lại có tiến bộ.
Tả Thanh Vân nghe vậy, lập tức hoàn toàn yên tâm. Hắn vội vã đi vào trong khoang thuyền, chuẩn bị cải trang một phen, rồi mới lên bờ tìm người đặt cược.
Độ Vân Lai, Kế Tiễn Tiễn, Tư Không Hinh ở trên thuyền đều híp mắt nhìn Sở Hi Thanh.
Tất cả đều nghĩ thầm, trận chiến mấy ngày trước, vẫn không phải là trạng thái mạnh nhất của Sở Hi Thanh?
Đao nhanh nhất, đao mạnh nhất của hắn, lại là đao như thế nào? Vì sao phải tách ra làm hai?
Lúc này, thân tàu hơi rung lên, thuyền của bọn họ đã vào bờ.
Cũng đúng lúc này, Bách Nghiễm Đạt đứng trên bệ đá ở phía xa xa, nhẹ nhàng ôm quyền về phía Sở Hi Thanh: “Sở huynh! Bách mỗ chờ ngươi ở đây đã lâu!”
Hắn cưỡi khoái mã, nên đã nên quận thành Thiên Lăng từ hai canh giờ trước rồi.
Bách Nghiễm Đạt chỉ vào một người trung niên tầm bốn mươi tuổi, thân mặc cẩm bào, khí độ ung dung ở bên cạnh: ‘Vị này là Ngũ Hành Thần Đao – Trang Chính Đức, Trang tổng tiêu đầu của tiêu cục Ngũ Hành ở Ngô Châu chúng ta, làm người công bằng chính trực, đức cao vọng trọng. Ta đặc biệt mời hắn đến đây để làm chứng và giữ gìn lẽ phải cho trận chiến của chúng ta.”
Vị Trang Chính Đức kia cười khẽ một tiếng, quay sang chắp tay với Sở Hi Thanh: “Trang mỗ cũng chỉ có chút hư danh ở Ngô Châu, không đáng nhắc đến. Nếu như Sở tiểu hữu không chê, vậy Trang mỗ sẽ làm trọng tài cho các ngươi.”
Hắn là nhân vật có danh tiếng hiển hách trong võ lâm Ngô Châu, tu vị đến ngũ phẩm thượng.
Trang Chính Đức vốn không có hứng thú gì với chuyện phân tranh của đám con cháu.
Có điều, khi nghe người khác thuật lại câu nói kia của Sở Hi Thanh, thì hắn lại sinh ra vài phần tò mò với người này.
Trang Chính Đức cũng muốn nhìn xem, rốt cuộc là hạng người gì mà lại dám khiêu khích toàn bộ thiên kiêu Thanh Vân Bảng của Ngô Châu?
Cộng thêm mặt mũi của trưởng bối hai người Bách Nghiễm Đạt và Chân Niệm, nên Trang Chính Đức cũng rút chút thời gian rảnh rỗi, để đến đây làm trọng tài.
“Có thể được Trang tổng tiêu đầu làm chứng cho trận chiến ngày hôm nay, đó là vinh hạnh của Sở mỗ.”
Sở Hi Thanh cũng biết những người có thể lên làm tổng tiêu đầu này, có thể võ đạo của bọn họ không quá mạnh, nhưng làm người nhất định phải tốt, ít nhất thì bên ngoài cũng phải như vậy.
Bằng không thì tiêu cục nhà bọn họ sẽ phải đóng cửa ngừng kinh doanh từ lâu rồi.
Mà lúc này, hắn đạp chân xuống, rồi trực tiếp nhảy lên mấy trượng, bay lượn về phía võ đài.
Sở Hi Thanh vừa rơi xuống đất, tiện tay ấn đao, nhìn về phía Bách Nghiễm Đạt: “Bách huynh, khi nào chúng ta bắt đầu? Thuyền của chúng ta không có thời gian.”
Khoảnh khắc này, toàn bộ bến tàu lại ầm ầm như sấm dậy.
Tất cả mọi người đều tức giận, tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm vào Sở Hi Thanh ở trên võ đài.
Tên tạp chủng đến từ Đông Châu này. . . quả thực là quá ngông cuồng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận