Bá Võ

Chương 929: Thời Chi Ngân (2)

Thiện công của Sở Hi Thanh vốn là 15.000, sử dụng Hành Thiên thánh kiếm chín cái hô hấp, đã hạ xuống còn 6000.
Nhưng mà thời điểm này, nó lại biến thành 999.999.999!
Đương nhiên, mấy văn tự bên trong Vô Tướng thiên ấn là văn tự của thế giới này.
Vẻ mặt Sở Hi Thanh quái dị, cảm giác này giống như bật hack vậy, dùng skill không tốn mana, hơn nữa còn dùng liên tục, không có thời gian cooldown.
Sở Hi Thanh hơi suy nghĩ, liền biết đây là có người của Vô Tướng thần tông ra tay can thiệp.
Đây chính là chỗ tốt khi ‘phía trên có người’. . .
Nội tâm hắn cũng buông lỏng, lại tiện tay phất một cái, kéo dài khoảng cách giữa ao máu và bia đá.
Từ không đến năm trước, kéo dài đến gần năm trượng.
Chu Lương Thần khống chế hơi nước màu máu rất vất vả, lúc này đã do Bạch Tiểu Chiêu tiếp nhận, mượn sức gió để ép hơi nước màu máu về một góc của hang.
Hai người thay phiên nhau, chỉ có thể cố gắng không cho hơi nước màu máu tiếp xúc với bia đá.
Nhưng khi khoảng cách kéo dài đến năm trượng, hai người bọn họ liền thoải mái hơn nhiều.
Lúc này, chân nguyên của Sở Hi Thanh cũng đang tiêu hao rất nhiều.
Tử thể Hành Thiên thánh kiếm do hắn mời đến này, không chỉ tiêu hao thiện công, mà còn cần chân nguyên trong cơ thể hắn cung dưỡng và duy trì.
Ngoài ra, Sở Hi Thanh sử dụng năng lực của Hành Thiên thánh kiếm thì cũng cần lượng lớn chân nguyên.
Nhưng may là Sở Hi Thanh có Vạn Cổ Thiên Thu Chi Huyết, nên vẫn có thể chịu đựng được.
Lúc này, hắn chỉ tiếc vì thực lực mình không đủ, không gánh vác được thần uy mênh mông của Hành Thiên thánh kiếm.
Bằng không thì không phải mời tử thể Hành Thiên thánh kiếm tứ phẩm thượng, mà ngay cả bản thể của Hành Thiên thánh kiếm cũng có thể mời đến.
Thanh thánh kiếm cấp bậc nửa bước Siêu Phẩm này, quả thực là mạnh đến đáng sợ.
Sở Hi Thanh đánh giá con Đằng Xà trăm trượng kia có sức chiến đấu tam phẩm hạ, thậm chí tiếp cận với Địa Bảng.
Nhưng lúc này hắn mượn tử thể Hành Thiên thánh kiếm cấp độ tứ phẩm thượng, lại có thể chống lại con Đằng Xà này tận mười mấy hơi thở.
Sở Hi Thanh đã không phải phát sầu về thiện công nữa, liền tiếp tục ngưng thần quan sát bia đá trước mắt.
Khoảng tầm tám mươi cái hô hấp sau, con Đằng Xà kia rốt cuộc cũng phá tan sự áp chế của Hành Thiên thánh kiếm, đầu rắn cực lớn kia liên va đập vào cửa hang.
Cửa hang động nhỏ bé kia không đủ để nó chui vào, nhưng cương lực mênh mông kia đã tràn vào trong hang, làm cho hai người một thú đều thấy miệng hơi ngọt, khóe miệng tràn máu tươi.
May mắn là lúc này, Sở Hi Thanh rốt cuộc cũng đã ghi nhớ toàn bộ đồ án trên bia đá.
Hắn đã không tìm thấy nội dung mới ở trên đó.
Sau đó, Sở Hi Thanh lại bắt ấn quyết, thao túng Hành Thiên thánh kiếm, co rút khoảng cách trăm trượng dưới chân thành ba thước.
“Chúng ta đi!”
Hắn dẫn Chu Lương Thần và Bạch Tiểu Chiêu theo, cất bước một cái là đã ra ngoài trăm trượng.
Sau khi con Đằng Xà kia đụng một cái thì đã rụt trở về, súc thể để chuẩn bị làm lại một lần. Song khi nó chuẩn bị phát lực thì lại phát hiện mấy người Sở Hi Thanh đã ở phía sau của nó.
Con ngươi của nó hơi co rút lại, lúc này mới quay đầu, nhưng lại thấy mấy tên nhân loại đáng chết kia bước một bước chính là hơn trăm trượng, chớp mắt một cái đã ra khỏi miệng núi lửa.
Lúc này, Đằng Xà trăm trượng hóa thành ánh sáng đỏ, lao ra ngoài hang động. Đôi mắt rắn đỏ thẫm của nó trợn trừng trừng, đưa mắt nhìn quanh, nhưng mãi vẫn không tìm thấy tung tích của Sở Hi Thanh.
Không chỉ không thấy Sở Hi Thanh, mà cự nhân năm trượng hóa thành tảng đá kia cũng đã không thấy bóng dáng.
Đằng Xà trăm trượng nhất thời giận không nhịn nổi, phát ra một tiếng rít không cam lòng.
Sau đó, bên ngoài cơ thể nó tuôn ra ngọn lửa tức giận, bao phủ phạm vi hơn hai mươi dặm, làm cho toàn bộ núi Hỏa Đầu biến thành biển lửa.
Sở Hi Thanh đã mượn Hành Thiên thánh kiếm để chạy trốn ra ngoài sáu mươi dặm.
Nhưng sau khi hắn bỏ xa Đằng Xà kia, Sở Hi Thanh lại phát hiện số lượng thiện công bên trong Vô Tướng thiên ấn đã xuất hiện biện hóa.
Con số 999.999.999 kia, đã biến thành 15.325.
Sở Hi Thanh hiểu là ‘hack’ đã hết hiệu lực, không khỏi chậc một tiếng, trong lòng tiếc nuối không thôi.
Quá đáng tiếc!
Chỉ cần có thể có 999.999.999 thiện công, hắn có thể quét ngang tất cả rồi.
Chu Lương Thần thì co quắp ngồi xuống, bắt đầu điều chỉnh hô hấp.
Vừa rồi, hắn đã chịu kinh hãi, lại tiêu hao hết sạch chân nguyên, toàn thân đều mệt muốn chết.
Chu Lương Thần điều tức tận nửa canh giờ, mới cảm thấy khá hơn.
Khi hắn mở mắt ra, phát hiện Sở Hi Thanh đang dùng Kim Phong Ngọc Lộ đao để diễn luyện một bộ võ học kỳ lạ.
Đây là một bộ kiếm pháp, lấy đâm làm chủ.
Chu Lương Thần hơi nhướng mày: “Chủ thượng, đây chính là võ học được khắc trên bia đá? Nhìn qua rất quái dị.”
Sau khi quan sát vài chiêu, hắn liền cảm thấy là lạ.
Nhưng rốt cuộc là lạ ở chỗ này, thì hắn nhất thời không nói ra được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận