Bá Võ

Chương 463: Thùng phá sảnh (8)

Con ngươi của Thiết Cuồng Nhân co lại, sau đó liền ôm quyền: “Thay ta cảm tạ vị sau lưng ngươi, tin tức này giá trị vạn kim. Mặc kệ kết quả ngày hôm nay ra sao, Thiết mỗ cũng nợ các ngươi một ân tình. Người đâu, mau lấy năm vạn lượng bạc cho vị Ngô nương tử này.”
Khóe môi Ngô Mị Nương cong lên, nàng đứng lên thi lễ với Thiết Cuồng Nhân, sau đó dáng người yêu kiều thướt tha đi về phía mép thuyền.
Thiếu Tiếu Sinh ở bên cạnh nhìn bóng lưng của cô gái này, nhíu chặt lông mày nói: “Nếu như tin tức của nữ nhân này không sai, thì chỉ sợ đám người kia muốn đẩy tiểu Sở vào chỗ chết!’
Thiết Cuồng Nhân thì lại yên lặng nhìn về mặt sông ở phương xa.
Hắn cảm giác được áp lực từ bốn phương tám hướng đang phả vào mặt mình.
Nhưng chỉ vẻn vẹn một hơi thở, Thiết Cuồng Nhân liền nở nụ cười kiệt ngạo.
Như vậy mà đã muốn đánh gục hắn và tiểu Sở sao? Không dễ dàng như vậy!
. . .
Mà lúc này, trước Văn gia bảo.
Sau khi Lỗ Bình Nguyên nhận được ba tấm tin phù, liền đi đến bên cạnh Sở Hi Thanh.
“Đường chủ đại nhân, có ba tin tức xấu, quân doanh vệ quận Tây Sơn bỗng nhiên có hành động kỳ lạ. Chỉ huy sứ Diêm Quá thống lĩnh 2300 binh mã của quân doanh Tây Sơn đi đến núi Tiểu Dương ở phía tây trấn, cách chỗ này không đến hai mươi bốn dặm. Thám tử dưới trướng ta nói, lần này trong quận quân Tây Sơn còn có không ít tộc binh của Thẩm gia.”
“Tin thứ hai cũng là từ Tây Sơn, Cửu Đao Ổ và Bạch Vân Trại đã tập hợp 1300 người, trong đó có ba vị lục phẩm, mười hai vị thất phẩm, bọn họ đã đi qua Nhất Tuyến hạp, lao thẳng về phía Tây Sơn.”
“Tin thứ ba là Văn gia bảo, ta thông qua quan hệ đặc thù, thăm dò được một tin tức. Giờ thìn ngày hôm nay, có hai vị lục phẩm hạ, sáu tên thất phẩm đã đi vào Văn gia bảo.”
Lỗ Bình Nguyên âm thầm kêu khổ, cảm khái mệnh của mình kiểu gì thế này?
Hắn làm việc cho Lưu Định Đường chưa được ba năm, thì Tây Sơn Đường đã ngã.
Mà tình hình của vị đường chủ trước mắt này, dường như cũng không ổn, chỉ có thể chống đỡ hơn một tháng.
Sở Hi Thanh thì lại đưa tay cầm ba tấm tin phù trong tay Lỗ Bình Nguyên, sau khi liếc mắt nhìn xem, hắn lại thấy buồn cười.
“Đây là muốn đưa ta vào chỗ chết đây mà, ác độc thật! Nhưng đáng tiếc đây chỉ là một đám gà đất chó sành, không làm nên chuyện.”
Nói như thế nào bây giờ nhỉ? Cảm giác giống như là trò poker vậy.
Đối phương có bài rất tốt, không phải sám cô thì chính là tứ quý, là hai đôi. Đối phương cũng cảm thấy rất hài lòng với bài của mình, tựa như là chỉ cần lật bài thì sẽ thắng hắn vậy.
Nhưng đáng tiếc trong tay Sở Hi Thanh lại là thùng phá sảnh.
Quận quân Tây Sơn và Cửu Đao Ổ, Bạch Vân Trại, tất cả đều là kẻ địch mạnh mẽ, uy hiếp ngay ở phía hông bọn họ.
Lúc này, chỉ cần Tây Sơn Đường hơi bất cẩn một chút, thì nhất định là toàn quân bị diệt.
Vấn đề là kẻ địch trước mặt có thể chống đỡ được nửa khắc thời gian không, có chống đỡ được đến khi đám viện bình này xuất hiện hay không.
Sở Hi Thanh ngước mắt lên, liếc nhìn ổ bảo kiên cố ở đối diện, còn cả cánh cửa dày cộm kia nữa.
“Loạn Ly, Thần Sơn, Ngụy Dương, Lương Thần!’
Bốn người đều là vẻ mặt nghiêm túc, ôm quyền về phía Sở Hi Thanh: “Có thuộc hạ!”
Sở Hi Thanh nhướng mày kiếm lên: “Vào thời điểm này thì không cần chiến thuật gì cả, lát nữa Vân Vân sẽ đốt cửa bảo, các ngươi theo ta hợp lực giết vào trong. Nhược Hi, ngươi phụ trách trông giữ phía sau.”
Hắn nói xong câu này, liền liếc mắt nhìn Chu Lương Thần, đồng thời mở kho chứa đồ trong tầm mắt của mình ra.
---Có sử dụng thẻ thiên phú Thần Thương tam giai (bản thuộc hạ) với Chu Lương Thần hay không?
Chú: Sau khi sử dụng thẻ này, chỉ có hiệu lực khi đối tượng đang ở dưới trướng của ngươi, một khi đối tượng thoát ly khỏi thế lực của ngươi, thẻ thiên phú sẽ mất hiệu kwc trong vòng ba tháng, cũng trở về kho chứa đồ, tiến vào trạng thái chưa sử dụng. (Lời tác giả: đã sửa lại, thẻ khuôn và thẻ thiên phú như nhau, sau khi thoát ly khỏi thế lực thì sẽ mất hiệu lực trong vòng ba tháng)
Sở Hi Thanh dùng ý niệm lựa chọn ‘có’.
Thật ra thì đối tượng mà Sở Hi Thanh muốn sử dụng tấm thẻ này là Lục Loạn Ly, thiên phú và ngộ tính của nàng đều đạt tiêu chuẩn.
Nhưng đáng tiếc là, tấm thẻ thiên phú này không thể sử dụng trên người của Lục Loạn Ly.
Hệ thống giải thích là, thiên phú của Lục Loạn Ly vượt qua tấm thẻ này, có thể nói là không kém Sở Vân Vân, nên không thể sử dụng bất cứ thẻ khuôn hay là thẻ thiên phú nào.
Bản thân nàng chính là khuôn mẫu rồi. . .
Sau đó, Sở Hi Thanh đứng lên, cuồng phong quấn quanh người.
“Vân Vân, có thể bắt đầu rồi.”
Sở Vân Vân đứng ở trên một tòa pháp đàn giản dị, nàng nghe thấy thế thì gật đầu, hai tay bắt linh quyết, một con Toan Nghê cực lớn xuất hiện ở sau lưng của nàng.
Một cái chớp mắt sau, con Toan Nghê toàn thân bốc lửa kia bỗng nhiên lao thẳng về phương hướng Văn gia bảo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận