Bá Võ

Chương 1435: Bất cẩn (3)

“Ta không biết người phương nào sử dụng chú pháp với chúng ta, ta rất cảm kích hắn, bằng không thì bây giờ ta vẫn nằm trong quan tài, biến thành một đống xương trắng.”
Giọng nói Sở Hi Thanh rất bình tĩnh, không giống như đang nói chuyện của mình, mặt hắn hàm chứa vẻ tự giễu: “Nhưng ta cũng rất sợ, tương lai ta và Vân Vân rất có thể sẽ bị khống chế. Báo ân bình thường thì không sao, đây là chúng ta nợ hắn, chỉ sợ là phải làm con rối cho người khác.”
“Vì vậy, chúng ta phải cố gắng sống tiếp, cái gọi là Lục âm hoàn hồn, nghịch thiên sống tạm, có mượn nhất định phải có trả, mỗi ngày chúng ta đều cần trở nợ. Mà ta và Vân Vân bây giờ, là sinh tử tương hệ với nhau.”
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Lục Loạn Ly không khỏi trắng bệch.
Nàng không ngờ hai huynh muội Sở Hi Thanh không chỉ phải đối mặt với sự truy sát của triều đình, mà còn rơi vào hoàn cảnh khốn khó như vậy.
“Vậy tình hình của ngươi bây giờ thế nào?” Lục Loạn Ly đột nhiên nắm lấy tay của Sở Hi Thanh, cẩn thận cảm ứng tình trạng trong cơ thể hắn.
Nàng vừa đau lòng lại vừa áy náy.
Sở Hi Thanh đang giãy dụa cầu sinh, còn mình thì lại suy nghĩ tình tình yêu yêu.
“Ta rất tốt, may mà gần đây thức tỉnh huyết mạch Thần Dương, khiến cho ta tạm thời không cần lo về tính mạng. Đúng rồi. . .”
Sở Hi Thanh giống như đột nhiên nghĩ đến một chuyện, lại lấy khối đá Thần Khế thiên bi ra: “Ngươi cũng nhỏ một giọt máu lên trên này đi, tháng sau ngươi và Nhược Hi sẽ tiến vào bí cảnh thời gian, khi đó ta cũng có thể liên lạc với các ngươi.”
Lúc này, Lục Loạn Ly hoàn toàn nghe lời hắn, không hề nghĩ ngợi.
Nàng lập tức nhỏ một giọt máu tươi lên khối đá màu xanh.
Nhưng sau khi Lục Loạn Ly nhỏ máu xong, lại kết thành bí pháp, thì sắc mặt nàng lại tái xanh, ánh mắt âm lãnh.
Bởi vì lúc này có một màn ánh sáng màu xanh xuất hiện ở trước mặt nàng.
Phía trên là mấy câu nói của Vấn Thù Y: “Hi Thanh, ta trở về Cực Đông Băng Thành vài ngày rồi, lại tìm được vài loại thần dược có thể hỗ trợ muội muội ngươi giải trừ độc chú. Nếu Hi Thanh ngươi có rảnh, có thể đến Cực Đông Băng Thành tìm ta.”
Sở Hi Thanh cũng nhìn thấy, hắn vô cùng đau đầu, nghĩ thầm thật cmn nó rất đúng lúc.
Mà lúc này, cách đó vạn dặm, trong tòa Cực Đông Băng Thành khổng lồ đang trôi nổi trên mặt biển, Vấn Thù Y đang ngồi quỳ chân trên ‘Thái Dương tinh sàng’ trong tẩm cung của mình, mười ngón tay xinh đẹp của nàng chống ở dưới cằm, cái cổ trắng ngọc như thiên nga hơi duỗi ra, vô cùng chờ mong mà nhìn màn sáng màu xanh ở trước mắt.
Sở Hi Thanh sẽ trả lời thế nào? Hắn có đáp ứng hay không? Liệu hắn có đến Cực Đông Băng Thành không?
. . .
Cuối cùng, Sở Hi Thanh vẫn bị Lục Loạn Ly múa đao đuổi đánh ra khỏi Thần Vân lâu.
Sau khi hắn đi ra, liền tràn đầy bất đắc dĩ mã xoa thái dương.
Bất cẩn rồi!
Cái Thần Khế thiên bi này rất thần kỳ, không cần dây mạng mà cũng có thể giao lưu ở cách mấy trăm ngàn dặm.
Nói không chừng còn có thể chat riêng.
Tuy nhiên, nhìn vẻ mặt của Lục Loạn Ly thì hình như nàng không còn tức giận như lúc mới đầu nữa.
Còn cả tin tức của Vấn Thù Y nữa, không trả lời thì không hay cho lắm.
Sở Hi Thanh nghĩ, bây giờ có hai cô bé đang nhìn chằm chằm vào mình, lại cảm thấy mình quá bất cẩn.
Hắn ngưng thần suy nghĩ một chút, liền lấy hai khối linh thạch màu đen to bằng nắm tay ra, sau khi bóp nát thì dùng bí pháp trả lời: “Bàn sau!”
Đây là một khuyết điểm khác của Thần Khế thiên bi. . . chi phí sử dụng quá đắt!
Thần Khế thiên bi đúng là có thể liên lạc từ xa. Nhưng mỗi một chữ đều cần tiêu hao một viên “Thái Hư linh thạch”.
Loại linh thạch này cực kỳ hiếm thạch, giá trị một vạn lượng bạc.
Sở Hi Thanh trả lời hai chữ, chính là hai vạn lượng bạc.
Tuy rằng bây giờ hắn có tiền, nhưng nói chuyện kiểu này thì vẫn không nói nổi.
Sở Hi Thanh không biết là, Vấn Thù Y ở cách đó vạn dặm đang rất thất vọng, cơ thể mềm mại hơi ngửa ra sau, chôn sâu vào trong biển lửa vô biên của ‘Thái Dương tinh sàng’.
Sắc mắt Sở Hi Thanh hơi nghiêm túc, trong mắt hiện lên vẻ suy tư.
Thật ra hôm nay hắn chuẩn bị dùng bí dược để thăng cấp.
Thần Luyện Cố Nguyên đan của Vấn Thù Y không chỉ có thể giúp hắn khôi phục khí huyết, mà còn có thể gia tăng tốc độ tu hành ở trình độ nhất định.
Trong vòng hai mươi ngày nay, Sở Hi Thanh đã tu luyện đến trạng thái tràn đầy.
Nếu hôm nay Lục Trầm không rời đi, hắn đã chạy đi hái thuốc để phối chế bí dược rồi.
Đương nhiên, bây giờ cũng chưa muộn.
Tiểu Tóc Húi Cua cũng nhảy ra khỏi vạt áo của hắn, đứng ở trên bả vai của Sở Hi Thanh.
Nó dùng đầu lưỡi liếm mặt Sở Hi Thanh, sau đó cũng rất hưng phấn mà nhìn về phía vườn thuốc.
Trong vòng hai mươi ngày này, tiểu Tóc Húi Cua cực kỳ vui vẻ. Phạm vi 800 dặm nơi này, mặc cho nó đùa nghịch chạy nhảy, còn có cả tiểu Huyền Vũ và tiểu Toan Nghê chơi đùa với nó.
Nhưng ngày hôm nay, tiểu Tóc Húi Cua không có lòng dạ nào để nô đùa.
Nó đã nhìn thấy hai gốc Tiên Hộc Lan Vận bên trong vườn thuốc, cũng chờ mong hai phần bí dược này từ lâu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận