Bá Võ

Chương 2538 - Tan tác (2)

Khi Kim Thần – Bạch Chúc hiện thân, vô số thần binh canh kim hiện ra quanh thân hắn.
Chúng ngậm lấy lực xuyên thấu và sắc bén, đánh thẳng về phía Táng Thiên.
Bạch Chúc là Vạn Binh chi chủ đời đầu.
Sau khi hắn ngã xuống, Lê Tham đã cướp lấy vị trí Thánh Giả của lĩnh vực này.
Cùng lúc đó, lực lượng của Bạch Chúc cũng đang quấy nhiễu hai cái thần binh trong tay Táng Thiên.
Thần khí hóa thể của Bạch Chúc cũng không phải đối thủ của Táng Thiên, song phương mới giảo thủ một kích, cánh tay hắn đã nổ nát.
Nhưng chỉ giây lát, cánh tay này đã khôi phục.
Khi thần khí hóa thể của hai vị Tổ thần bị Táng Thiên đánh bay, ánh mắt của họ nhẹ nhàng nhìn nhau, trong mắt không hề có chút nhiệt độ nào.
Hư Thần – Xa Nguyên hơi híp mắt lại.
Hắn lững thững đến muộn là vì đang chờ Bạch Chúc ra tay trước.
Trước khi Kim Thần – Bạch Chúc phục sinh, mạch Hư Thần được công nhận là minh chủ trong thần linh Bàn Cổ.
Nhưng mà bây giờ, theo Bạch Chúc thu hồi con ngươi của mình, nắm giữ ‘Bàn Cổ tinh hồn’, thì lực lượng của mạch Kim Thần lại trở nên rất đáng sợ.
Nhưng hắn chung quy vẫn là thất bại, Bạch Chúc phục sinh xong, lại trở nên kiên nhẫn hơn, lòng dạ ác độc hơn cả hắn nghĩ.
Băng Thần – Huyền Đế thấy cảnh này, đầu tiên là nhếch môi cười châm biếm.
Sau đó lập tức bình phục lại, bắt đầu biến hóa ra thú thể của mình.
Mấy vị huynh đệ này của hắn, cuối cùng cũng coi như là không ngồi xem.
Tuy rằng chỉ để thần khí hóa thể đến, nhưng dù sao cũng tốt hơn là không.
Một cái chớp mắt tiếp theo, bão táp vô tận mang theo hàn lực cuồng bạo bùng nổ quanh người Huyền Đế.
Thú thể của Huyền đế là Đông thần Huyền Minh, còn gọi là Ngu Cương.
Dáng vẻ như một quái vật mặt người thân chim, sau lưng có hai cánh cực lớn, trên cổ và hai chân có ba con rắn xanh quấn quanh.
Lực lượng của Huyền Đế tuy bị Phong Thần và âm Thần cướp đoạt, nhưng hắn cũng ăn mòn lực lượng của Phong Thần và âm Thần, thậm chí hắn còn không buông tha cho cả huynh đệ tốt là Thủy Thần.
Đây cũng là chuyện đã định sẵn từ trước khi Hỗn Độn mở ra, Bàn Cổ cũng điêu khắc hắn như vậy, có cả băng, thủy và hàn phong.
Tại trung ương của bão táp, một thanh trường đao sáng lóng lánh đột nhiên bổ về phía ngực Táng Thiên.
Khi hai tồn tại khủng bố này giao thủ, thần khu 900 trượng của Táng Thiên bị Băng Thần – Huyền Đế đóng băng trong giây lát.

Ngoài Minh giới.
Thánh hoàng đời thứ ba và Thần Bàn Nhược lại ác chiến một lần nữa.
Khi Táng Thiên hành động nằm ngoài dự đoán của mọi người, Thánh hoàng đời thứ ba đã lập tức ra tay.
Hắn muốn áp chế Thần Bàn Nhược, tuyệt đối không cho phép Thần Bàn Nhược điều khiến sát linh quanh người Táng Thiên.
Trận chiến này còn khốc liệt hơn trước, mấy vạn dặm chung quanh đều bị vỡ vụn và chôn vùi.
Thần Bàn Nhược không chỉ là Khi Thiên và Vạn Trá chúa tể, mà còn là Thánh Giả của Ngạo Mạn và Lược Thiên.
Ngạo Mạn là chi nhánh của Tín Niệm chi pháp.
Thần Bàn Nhược càng ngạo mạn, càng tự tin, thì thần lực của hắn sẽ càng mạnh.
Hắn thậm chí còn có thể dùng Khi Thiên và Vạn Trá chi pháp để tự lừa gạt mình, từ đò nhận được sức mạnh cử thế vô địch.
Mà Lược Thiên chi pháp của hắn thì lại có thể liên tục cướp đoạt lực lượng của đối thủ, dùng để tấn công kẻ địch.
Thánh hoàng đời thứ ba thì đã lột xác lần thứ ba, sức mạnh của hắn đã tăng gần gấp đôi!
Điều này khiến cho trận chiến này khốc liệt hơn trước rất nhiều.
Thánh hoàng đời thứ ba chợt mỉm cười, giọng nói đầy trào phúng: “Sao vậy? Muốn đả kích các thần sao? Bọn họ ngồi nhìn Táng Thiên đánh nát La Hầu, để nghi thức của ngươi thất bại, ngươi muốn các thần trả giá đắt?”
Lúc này, cường độ sát linh trên người Táng Thiên đã không bằng một phần người lúc trước, còn đang liên tục giảm đi.
“Sao các hạ lại nói vậy?”
Thần Bàn Nhược vẫn bình tĩnh lạnh nhạt như cũ: “Không phải các hạ đang kiềm chế và ngăn cản ta sao? Ngươi xem đi, ngươi đã lột xác lần thứ tư rồi, không cần phải nói mấy câu ly gián như vậy.”
Thánh hoàng đời thứ ba suýt thì bật cười: “Ngươi cho rằng bọn họ sẽ tin ngươi? Cho rằng bọn họ không hiểu?”
Hắn có thể hoàn thành lột xác thần thứ tư, cũng là do Thần Bàn Nhược đình chỉ lừa dối thân thể hắn.
Trước đó, Thần Bàn Nhược vẫn luôn lừa gạt máu thịt trong người hắn, khiến cho hắn không thể nắm giữ chính xác cơ thể mình, khiến cho tốc độ lột xác rất chậm.
Nếu như Thánh hoàng đời thứ ba không được Thái Sơ Huyền Nữ đưa lên làm Chân Linh của Chân Thiên và Vạn Mưu chi pháp, thì hắn đã không có sức phản kháng rồi.
Thần Bàn Nhược thật sự quá đáng sợ!
“Ta không thẹn với lương tâm, cần gì quan tâm đến cái nhìn của họ? Vì vậy có tin hay không cũng không quan trọng.”
Thần Bàn Nhược đúng là không thèm để ý.
Hắn chính là muốn dùng cách này để thể hiện sự bất mãn của mình.
Có đôi khi, quá ẩn nhẫn sẽ khiến đám người kia càng kiêng kỵ hơn, càng không yên tâm với mình.
Hiện giờ, Thần Bàn Nhược để ý đến Sở Hi Thanh nhiều hơn.
Lúc nãy, hắn nhìn thấy Sở Hi Thanh và hoàng hậu Đông cung trở về phàm giới.
Đây vốn là cơ hội rất tốt để giết chết Sở Hi Thanh, các thần lại chỉ có thể từ bỏ như vậy.
Thật ra lúc nãy cũng có một vài thần linh muốn thử ra tay ngăn cản.
Dù sao cũng không phải tất cả thần linh đều nhìn chằm chằm vào Táng Thiên.
Giống như Thất Sát Tinh Quân vậy.
Nhưng bọn họ đều thất bại.
Vị Nhân hoàng bệ hạ kia không chỉ có lực lượng Vĩnh Hằng trung vị, mà còn có Nam Cực Trường Sinh đại đế làm hậu thuẫn, có thể triệu hoán pháp thể của Mộc Kiếm Tiên bất cứ lúc nào.
Điều này có nghĩa, chỉ có một nhóm thần linh cực nhỏ trong thiên địa này mới có thể ngăn cản độn pháp của Sở Hi Thanh.
Ánh mắt Thần Bàn Nhược ngậm lấy nghi hoặc và suy tư.
Sở Hi Thanh trở về phàm giới vào lúc này, là từ bỏ thật sao? Cứ bỏ mặc Táng Thiên ngã xuống, đồng quy vu tận với Băng Thần sao?
Theo bản năng, hắn sinh lòng nghi ngờ.
Theo những gì hắn biết về kẻ này, hắn cũng ý thức được trong này có vấn đề.
Cái này không đúng! Rất không đúng!
Người này suy tính và bố cục rất sâu, mượn chuyện Táng Thiên thảo phạt sao La Hầu, ly gián quan hệ của hắn và thần linh Bàn Cổ, tất có mưu đồ khác!
Hắn tuyệt đối không chỉ vì Băng Thần – Huyền Đế và ‘Bàn Cổ tinh hồn’ trong tay Băng Thần – Huyền Đế.
Khoảnh khắc này, Thần Bàn Nhược lại thấy oán hận các thần, đám ngu xuẩn này lại ép Thần Phổ Chiếu đi về phía đối thủ, khiến cho năng lực tình báo của họ giảm mạnh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận