Bá Võ

Chương 1720: Quả cầu tuyết Sở Hi Thanh (3)

“Đây là Thực Thiên chi pháp?”
Sở Hi Thanh cảm ứng một lát, trong mắt hiện ra vẻ kinh ngạc: “Những con đường này đều bị lực lượng thiên quy ăn mòn mà thành?”
“Không chỉ là Thực Thiên, mà còn có Sơ Thiên. Lực lượng của Cơ Dương chẳng những có thể ăn mòn tất cả trời đất, mà còn có thể sắp xếp và chải thông tất cả sự vật hỗn độn và bế tắc.
“Thật ra lăng mộ của nàng vốn là một mảnh hỗn độn, bị sức mạnh của nàng sắp xếp thành một mảnh thánh địa. Những hành lang này, thật ra có thể coi như cửu khiếu của Thần thú Hỗn Độn.”
Lệ Hiên liếc mắt nhìn bốn phía: “Nhưng đây không phải là đạo của nàng, phong ấn nơi này cũng không phải để phong ấn nàng, mà là đề phòng thi độc trên người nàng tiết ra ngoài, vì đề phòng người đi vào.”
Sở Hi Thanh nghe vậy không khỏi híp mắt lại.
Hắn cảm thấy 12 đạo long khí trong người mình đang xao động.
Tựa như nơi sâu xa trong mộ, có một người nào đó, hoặc một vật nào đó đang kêu gọi hắn.
Sau chuyện lần này, có cần xuống xem một chút không?
Sở Hi Thanh lập tức lắc đầu.
Hắn bây giờ có rất nhiều chuyện, cũng lười gây thêm rắc rối.
Huống hồ những nhân vật từ mấy chục vạn năm trước này, ai biết sẽ có loại phiền phức gì?
Sở Hi Thanh cũng không ham muốn bảo tàng của vị công chúa này.
Con gái của Long Khôi và Hạn Bạn… Dù Sở Hi Thanh dùng gót chân để nghĩ, cũng biết vị này nguy hiểm đến cỡ nào.
Khi Sở Hi Thanh đang áp chế long khí trong cơ thể, Sở Vân Vân bỗng nhiên đứng lại ở trước một ngã tư, nhìn về phía nam.
Sở Hi Thanh cũng nghiêng đầu nhìn theo: “Vân Vân, ngươi cảm ứng được?”
Sở Vân Vân nắm giữ cột cờ Nghịch Thần Kỳ, nàng có thể cảm ứng được vị trí chính xác của lá cờ.
“Cảm ứng được.” Sở Vân Vân hơi gật đầu, đưa tay chỉ về phía một đường hầm: “Là phương hướng này, tại nơi sâu nhất.”
Trong mắt nàng lóe lên một tia kinh ngạc: “Ta cảm ứng được lá cờ kia đang di chuyển rất nhanh. Quỷ Ảnh – Hà Thất chắc hẳn vẫn chưa chết, độn pháp của hắn cũng rất tốt.”
Sở Vân Vân sở dĩ chắc chắn như vậy, là vì nàng cảm ứng được rất nhiều võ tu đang thay đổi phương vị theo vị trí của lá cờ, rõ ràng là đang vây bắt chặn đường.
Trong mắt Sở Hi Thanh nhất thời hiện lên một vệt kỳ dị: “Liên Thành, chúng ta tăng tốc.”
Tuy rằng Quỷ Ảnh – Hà Thất này đã nuốt lời, nhưng người này cầm lá cờ Nghịch Thần Kỳ đọ sức với quần hùng thiên hạ một lúc lâu, vẫn có chút khổ lao.
Hơn nữa, bởi vì một số lý do, người này còn nguyện ý hiệu lực cho hắn.
Sở Hi Thanh nghĩ thầm, nếu người này không chết, đúng là có thể dùng được, thử xem có thể cứu mạng của hắn hay không.
Phong Liên Thành chỉ thấy hơi bất đắc dĩ, nhưng vẫn phải ra vẻ xúc động: “Thuộc hạ tuân lệnh!”
Ai bảo hắn là kẻ đầu tiên lòi đuôi chứ?
Hắn tay đè trước kiếm, bay vào đường hầm trước.
Đoàn người gia tăng tốc độ gấp bốn lần.
Sắc mặt mấy người Thi Sơn tông đắng chát, bọn họ đã không theo kịp, chỉ có thể chọn những nơi quan trọng để chữa trị trước.
Khi bọn họ đi theo chỉ dẫn của Sở Vân Vân được khoảng trăm dặm.
Tay cầm kiếm của Sở Hi Thanh hơi căng thẳng, mấy người đi đầu cũng hiện ra vẻ ngưng trọng.
Bọn họ đều cảm ứng được hai đạo khí cơ ở phía trước.
Lúc này, Trưởng Tôn Nhược Lam đã rút kiếm ra: “Hàn Phong!”
Mặt đất trong hang động lập tức hóa thành kẽ băng nứt, thời gian và không gian gần như bị đóng băng.
La Hán Tông ở phía sau cũng mở trận bàn ra: ‘Tinh Khóa!”
Đó là pháp thuật nhất phẩm Tinh La Thần Liên.
Tuy lần này không có đại trận phụ trợ, nhưng lực lượng tinh thần của La Hán Tông vẫn nhanh chóng khóa chặt hai bóng người đang phi độn ở phía trước.
“Băng Thành Phong Kiếm - Trưởng Tôn Nhược Lam!” Phía xa xa truyền đến tiếng cười gằn: “Thế gian đồn đại, nói Vấn Thù Y coi trọng Vô Cực Đao Quân – Sở Hi Thanh, hai người tình đầu ý hợp, coi là trai lơ, không ngờ việc này là thật. Nhưng chút năng lực này mà cũng muốn nhốt lão phu? Các ngươi đừng hòng!”
Hai người kia mạnh mẽ phá tan thiên quy của La Hán Tông và Trưởng Tôn Nhược Lam, bỏ chạy về phía một con đường khác.
Nhưng một cái chớp mắt tiếp theo, bóng người của bọn họ lại hơi dừng lại, sau đó bị Tinh La Thần Liên của La Hán Tông khóa lại lần nữa.
Sở Hi Thanh liếc mắt nhìn tay của Sở Vân Vân một chút.
Tay thiếu nữ giáp đỏ đang tản ra một ánh huỳnh quang màu đỏ.
Đây rõ ràng là Tuyệt Thiên chi pháp của nàng, khiến cho nơi này hóa thành tuyệt địa.
Lần này Sở Vân Vân không dùng võ đạo, mà dùng hình thức pháp thuật.
Đây rõ ràng là pháp thuật nhất phẩm Chỉ Địa Thành Cương!
Nhưng sắc mặt của Sở Vân Vân lại hơi khó coi.
Mặt của Sở Hi Thanh cũng đen xì, trong mắt tràn đầy sát cơ.
Kẻ này quả thực là hết chuyện để nói, tên này đúng là muốn hắn chết mà!
Sở Hi Thanh liếc mắt nhìn qua, sau đó cười khẽ một tiếng.
Hắn đã nhìn thấy hai người trước mắt trên Luận Võ Thần Cơ.
Đại trưởng lão Thiên Nguyên Thủ - Ngụy Nguyên Tùng của Vô Thượng huyền tông. Đại trưởng lão Ẩm Huyết Thiên Đao – Điền Phong của Thần Ma tông. Cả hai đều là nhất phẩm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận