Bá Võ

Chương 1813: Thần Tâm (2)

Lúc này, hai đạo quang ảnh một trắng một đen lao thẳng về phía Sở Hi Thanh, tốc độ nhanh như chớp giật.
Chúng nó liên tục va chạm ở trên không trung, phát ra những tiếng nổ vang vọng, cương lực mạnh mẽ quét ngang về phía tây.
Đó chính là Bạch Tiểu Chiêu và tiểu Tóc Húi Cua, hai tên này đang tranh đấu vì vương tọa.
Sở Hi Thanh liếc nhìn chúng một chút, sau đó bất đắc dĩ mà phẩy tay một cái, dùng một màn đao bao phủ chung quanh, đẩy tất cả lực lượng của chúng lên không trung.
Với cường độ giao thủ của chúng, phòng ốc ở nơi này không chịu nổi, kiểu gì cũng bị chúng hủy đi.
Thiết Cuồng Nhân có tầm nhìn xa, khi xây dựng tổng đà Thiết Kỳ Bang thì dùng rất nhiều tài liệu thượng giai, cực kỳ kiên cố. Tứ phẩm bình thường cũng không thể để lại một dấu vết trên tường.
Nhưng tiểu Tóc Húi Cua và Bạch Tiểu Chiêu đều không phải tứ phẩm bình thường.
Chúng nó là thần thú, cũng tương đương với Siêu thiên trụ trong nhân tộc, thậm chí còn cao hơn Siêu thiên trụ nửa cấp.
Mà chỉ một lát sau, chiến đấu của hai thú đã kết thúc.
Bạch Tiểu Chiêu vẫn chiếm cứ đỉnh đầu của Sở Hi Thanh, nàng đắc ý nhìn từ trên cao xuống tiểu Tóc Húi Cua.
Chỉ bằng ngươi mà cũng đòi đấu với ta? Ngươi vẫn còn non lắm!
Tiểu Tóc Húi Cua đứng trên bả vai Sở Hi Thanh, trợn mắt nhìn nhau với Bạch Tiểu Chiêu, nghiến răng ken két.
Đáng ghét! Ta bị đầu Toan Nghê kia bắt nạt thì cũng thôi, giờ lại bị đầu Thừa Hoàng này bắt nạt, lẽ nào có lý đó!
Thù này không báo, thề không làm thú!
Nội tâm của nó tràn ngập không cam lòng, ý định lại hất lên ngọn lửa chiến tranh!
Sở Hi Thanh lập tức dùng ý niệm động viên, còn đưa tay sờ sờ đầu tiểu Tóc Húi Cua trước.
“Không tệ nha! Yêu lực đã đủ rồi, có thể dùng bí dược rồi. Hai ngày nay đi theo ta lên phía bắc, cùng thăng cấp.”
Thật ra Sở Hi Thanh đã tích trữ đủ từ nửa tháng trước rồi, hắn vẫn luôn chờ tiểu Tóc Húi Cua.
Yêu thú tuy tuổi thọ lâu dài, nhưng tích lũy yêu lực lại rất chậm, dù là thần thù thì cũng chậm hơn nhân loại.
Tiểu Tóc Húi Cua có thể dùng chung thiên phú Thần Dương và Vạn Cổ Thiên Thu Chi Huyết của Sở Hi Thanh, cộng thêm các loại thuốc mà Sở Hi Thanh cung cấp, lúc này mới miễn cưỡng theo kịp bước chân của Sở Hi Thanh.
Theo một trình độ nào đó, nó và đầu Toan Nghê kia đều là đốt cháy giai đoạn, đã là tứ phẩm, cũng coi như là kỳ thiếu niên, nhưng dáng vẻ lại vẫn như con non, chỉ có thể chờ sau này bù đắp lại.
Cũng may mà nồng độ huyết mạch không hạ xuống, trái lại còn vì cộng sinh, hai người giúp đỡ lẫn nhau, bổ trợ cho nhau, nên cường độ thân thể còn vượt xa đồng loại.
Tiểu Tóc Húi Cua quả nhiên là bình tĩnh lại.
Sau khi tiến vào tứ phẩm thượng, lực lượng của nó sẽ mạnh hơn nhiều, khi đó lại cướp giật vương tọa với Bạch Tiểu Chiêu cũng không muộn.
Nó đã lập hùng tâm tráng trí, ta tuyệt đối không làm áo vest, ta phải làm mũ.
Mà quân tử báo thù, ba ngày chưa muộn!
Sau đó, Sở Hi Thanh lại đưa tay gãi gãi cằm Bạch Tiểu Chiêu.
“Tiểu Chiêu cũng rất tốt, gần đây tiến bộ rất nhanh.”
Nửa tháng trước, Bạch Tiểu Chiêu nhận được thần lực bản nguyên của Thời Tri Mệnh, được ngàn năm yêu lực, thức tỉnh huyết mạch Thiên Nguyên.
Nhưng chỉ dùng một thời gian ngắn ngủi, đã chuyển hóa những thứ này thành thực lực của bản thân.
Sở Hi Thanh nghĩ thầm, đây cũng là do một tay mình nuôi lớn nha.
Bạch Tiểu Chiêu híp híp mắt, hưởng thụ bàn tay của Sở Hi Thanh.
Trong lòng nàng lại sinh ra cảm giác nguy hiểm.
Tiểu Tóc Húi Cua đuổi rất nhanh, nếu không có thần lực bản nguyên của Thời Tri Mệnh, thì nàng đã sắp không áp chế được tiểu Tóc Húi Cua.
Nàng nhất định phải nhanh chóng tăng lên.
Bằng không sau này đánh nhau với tiểu Tóc Húi Cua, cũng không thể cầu viện Lê Sơn Lão Mẫu chứ?
Yêu lực của Bạch Tiểu Chiêu khoảng 2800 năm, có thêm 200 yêu lực thì có thể vào tam phẩm, nàng không thể bị tiểu Tóc Húi Cua đuổi theo.
Sở Hi Thanh động tay hai tên nhóc này, sau đó liền nhìn về phía góc sân.
“Nhược Hi, có chuyện gì sao?”
Lúc này, Lưu Nhược Hi đang cung kính đứng ở trong sân.
Sở Hi Thanh cảm thấy khá kỳ quái.
Thời gian gần đây, tình hình trong bang khá thuận lợi, năng lực của Thiết Cuồng Nhân rất mạnh, quản lý Thiết Kỳ Bang ngay ngắn rõ ràng. Dựa theo lời nói của Sở Vân Vân, vị Cuồng thúc này của hắn vào triều có thể làm năng thần, tại hoang dã có thể làm kiêu hùng.
Tuy rằng một tháng qua, bang phái lại tăng thêm năm vạn bang chúng, còn có thêm bốn vị khách khanh hộ pháp, bọn họ còn cướp được bốn quận phía bắc Phì Châu, thế như chẻ tre, quét ngang những con đường quan trọng của kênh đào, nhưng mà toàn bộ bang phái vẫn rất có trật tự, lòng người vững chắc.
Đúng rồi, hồ sơ danh sách của Thiết Kỳ Bang lại bị đốt lần nữa.
Không chỉ là bản chính, mà ngay cả bản phụ được giấu ở dưới hầm ngầm cũng bị người ta dùng võ đạo và pháp môn ‘cách sơn đả ngưu’ để đánh nát thành bột mịn.
Sở Hi Thanh không thể không bảo Lỗ Bình Nguyên lại làm lại danh sách và hồ sơ.
Lần này, Sở Hi Thanh lại tăng thêm hai bản phụ, Sở Vân Vân và hắn một người một quyển, đều đặt ở trong pháp khí không gian, hắn muốn xem xem, đám người này còn đốt kiểu gì, hủy thế nào.
Nói tóm lại, Thiết Kỳ Bang bây giờ không cần Sở Hi Thanh phải lo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận