Bá Võ

Chương 1210: Thiên tử trả giá (5)

Lý Trường Sinh cũng nghĩ như vậy.
Để Chu Tước hầu ở thành Vọng An, sẽ uy hiếp đến Sở Hi Thanh, nhưng nếu đưa người này lên phương bắc, vậy lại có thêm một hảo hán.
Hắn không có đồng ý ngay, trái lại còn quay sang nhìn nhau với Bắc Thần Thần Hầu: “Theo ta được biết, tam phẩm thần bộ áo tím Trang Minh Đạo của Lục phiến môn là người thông minh tháo vát, có nhiều công lớn, là một lựa chọn tuyệt vời để kế thừa Chu Tước đường.”
Bắc Thần Thần Hầu cũng biết đây là điều kiện của Lý Trường Sinh là điều kiện để Chu Tước hầu sống sót.
Thần bộ Trang Minh Đạo chính là đệ tử chân truyền của Vô Tướng thần tông.
Thật ra có rất nhiều đệ tử của Vô Tướng thần tông đều vào làm việc cho Lục phiến môn.
Hắn hơi suy tư một chút, sau đó gật đầu nói: “Võ đạo và nhân phẩm của Trang Minh Đạo đúng là rất tốt, chỉ cần điều tra người này không có việc xấu, vậy ta sẽ đích thân tiến cử hắn lên làm Chu Tước hầu.”
Bắc Thần Thần Hầu cũng không thấy phản cảm với chuyện này.
Lục phiến môn bọn họ đã bị thiên tử và các đại tông môn thẩm thấu từ lâu rồi.
Hơn nữa, không biết vô tình hay cố ý mà những năm gần đây thiên tử luôn áp chế đệ tử Vô Tướng thần tông trong Lục phiến môn, đối xử rất bất công, thường xuyên chèn ép.
Bây giờ, Lý Trường Sinh đánh thẳng vào hoàng cung, giẫm lên mặt thiên tử rồi, Lục phiến môn tự nhiên phải biết điều.
Trong mắt của Bắc Thần Thần Hầu, chỉ cần các thần bộ tận hết chức trách của mình, vậy thì bọn họ là người của ai cũng không quan trọng.
“Tốt!” Trên mặt Lý Trường Sinh rốt cuộc cũng hiện ra ý cười: “Lần này, đại nội Trực điện giám mai phục ở Quy Khư, làm đệ tử thánh truyền nhà ta trọng thương, lại tiêu hao mấy chục quả ngọc phù, hỏng vài món pháp khí quý giá, cộng thêm vô số đan dược quý máu mới may mắn thoát được, việc này cũng cần một câu trả lời.”
Hắn đã lấy được thứ mình muốn, bây giờ nên đòi bồi thường cho Sở Hi Thanh.
Trên vương tọa, ánh mắt Kiến Nguyên đế hơi trầm xuống.
Lão già này quả thực là không muốn mặt!
Căn cứ theo lời của vị Huyết Hải thiếu giám kia, vì Băng thành Vương nữ xuất hiện, nên Sở Hi Thanh gần như là không bị mất một cọng tóc nào.
Nhưng thời điểm này, rõ ràng là nắm đấm của Lý Trường Sinh to hơn, muốn lý luận cũng không được.
Kiến Nguyên đế đã chú ý đến ánh mắt đang đảo qua thân mấy người Trấn Thiên Lai của vị tông chủ Vô Tướng thần tông này.
Hắn cũng biết Lý Trường Sinh sợ ném chuột vỡ đồ, không có ý giết hắn.
Nhưng chưa chắc sẽ không giết đám người Trấn Thiên Lai này.
Lý Trường Sinh vẫn có thể tìm một cái cớ, hoặc là ra tay bất ngờ dể lấy mạng của đám người Trấn Thiên Lai.
Hoặc là để đám người này bị đày lên phương bắc giống Chu Tước hầu và Tông Thiên Lưu.
Hắn tin là có rất nhiều quan văn trong triều sẽ vui vẻ khi nhìn thấy cảnh đó.
Kiến Nguyên đế thì tuyệt đối không muốn nhìn thấy tình cảnh này.
Những người như Trấn Thiên Lai và Bộ Siêu Vũ, chính là gia sản mà hoàng thất Đại Ninh tích góp mấy trăm năm, cũng là phụ tá đắc lực của hắn.
Tổn thất bất kỳ một người nào, cũng sẽ dao động đến uy quyền của thiên tử hắn.
Hắn đã bị ép phải đưa Tông Thiên Lưu lên phương bắc, tuyệt đối không thể tổn thất thêm nữa.
Vì vậy, nhất định phải bồi thường, nhưng không thể để mặc lão già này nói cái gì thì là cái đó được.
“Còn có việc này? Vậy đúng là trẫm không đúng. Việc này do đại nội Trực điện giám làm sai, vậy nội khố sẽ bồi thường.”
Kiến Nguyên đế khẽ mỉm cười, vẻ mặt hào phóng mà vung tay lên: “Trấn đại bạn, lát nữa người tự mình đến nội khố, chọn hai mươi quả phù Địa Sát, một pháp khí tam phẩm, nhớ kỹ, nhất định phải là tinh phẩm. Ngoài ra lấy thêm ba bình Bát luyện Tẩy Tủy đan, ba bình Bát luyện Kim Thân đan, rồi giao hết cho Lý tông chủ. Còn nữa, trẫm lại ban thưởng mười vạn lượng vàng cho bị thánh truyền này để an ủi.”
“Đúng rồi, trước đây không lâu trẫm cũng nghe nói đến Sở Hi Thanh, hắn không phải là phó thiên hộ của Cẩm y vệ sao? Từ hôm nay, thăng lên làm phó Vạn hộ, tất cả lương bổng và đãi ngộ đều theo Vạn hộ, tất cả võ học dưới tam phẩm của Cẩm y vệ cũng mở ra với hắn.”
Ngũ tạng của Trấn Thiên Lai vẫn như đang bị thiêu đốt, khí huyết quay cuồng, hắn nghe vậy thì lập tức đồng ý: “Nội thần tuân mệnh.”
Trong lòng hắn âm thầm thở phào.
Kiến Nguyên đế không hỏi Lý Trường Sinh con số cụ thể là đúng, hỏi thì mới là không ổn.
Chẳng bằng cứ vẽ một ranh giới trước, sau đó trao đổi trên cơ sở này.
Sắc mặt Lý Trường Sinh lại lạnh xuống, lắc đầu nói: “Bệ hạ, tổn thất của chúng ta vượt xa mấy thứ này. Lần này, Tố đại trưởng lão nhà ta xuất quan, dẫn đệ tử đến Quy Khư, chính là vì nghe nói trong Quy Khư có một cây Thiên Địa căn, có thể chuyển đổi huyết mạch cho Sở Hi Thanh, để Sở Hi Thanh kế thừa Huyết Nhai thánh truyền. Nhưng mà đại nội Trực điện giám của các ngươi lại làm cho cơ duyên của thánh truyền nhà ta biến thành không khí.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận