Bá Võ

Chương 2259 - Giữ lại có ích gì

Sở Hi Thanh lại điều động toàn bộ Đại La Nghĩ tộc tiến về phía trước.
Nửa ngày sau, trên một nhánh cây của ‘Tạo Hóa thần thụ’, thương thế của Thần Tịnh Ly cũng đã khôi phục như lúc ban đầu.
Khi nàng rời khỏi tòa thần miếu, một đoàn linh quang liền xuất hiện bên cạnh nàng.
Đó là Thần Phổ Thiên, hắn thở dài một tiếng: “Các thần cực kỳ bất mãn với hành động của ngươi, đặc biệt là Tử Vi Tinh Quân, hắn rất tức giận.”
Hắn đang nói đến chuyện Thần Tịnh Ly rút khỏi chiến trường ở bốn ngày trước.
Thần Tịnh Ly vừa rời đi, mấy vị thần linh đang chiến đấu với Sở Hi Thanh lập tức rơi vào hoàn cảnh nguy hiểm.
Máu thịt hóa thể của Cự Môn Tinh Quân còn suýt nữa bị Sở Hi Thanh giết chết.
Mà Cự Môn chính là một phụ tá đắc lực của Tử Vi Tinh Quân.
Vị đế quân điều động thuộc hạ hạ phàm vào thời điểm cần bảo tồn thực lực, chính là vì tru diệt mầm họa mang tên Sở Hi Thanh kia.
Kết quả Tử Vi Tinh Quân trả giá đắt như vậy, lại vì Thần Tịnh Ly tự ý rút lui, khiến cho mọi công sức trôi theo dòng nước, thử hỏi hắn há có thể không giận?
Mà trên một trình độ nào đó, Thần Tịnh Ly chính là người khởi xướng cho trận chiến ở mấy ngày trước.
Thần Tịnh Ly lại rút lui đầu tiên, cái này quả thực là không còn gì để nói.
Sau trận chiến hôm đó, Tử Vi Tinh Quân đã bay thẳng đến sao Thiên Tịnh để hưng sư vấn tội. Thần Tịnh Ly lại đi trước một bướ,c đã tự phong ấn bản thể trong sao Thiên Tịnh, khiến Tử Vi Tinh Quân không thể làm gì.
Nhưng vị đế quân này vẫn nhìn chằm chằm vào sao Thiên Tịnh tận nửa khắc đồng hồ, sau đó mới xoay người rời đi.
“Lúc ta ta không đi, lẽ nào ở lại chờ chết?”
Sắc mặt Thần Tịnh Ly cùng cực kỳ khó coi: “Huống hồ khi đó đã không còn hi vọng, trước khi ta rời đi cũng đã nhắc nhở bọn họ. Bọn họ mới đầu không coi trọng, bây giờ lại oán trách ta.”
Khi đó nàng bị Thần Ý Đao của Sở Hi Thanh chém tận một canh giờ, nguyên thần bị thương rất nặng.
Khi Sở Hi Thanh đẩy cánh cửa kia ra, bước vào Bán Thần trong chốc lát, thì Thần Tịnh Ly đã không chịu nổi nữa.
Nếu tiếp tục như vậy, phân hồn của nàng sẽ bị Sở Hi Thanh chém nát.
Bộ máu thịt hóa thân này của Thần Tịnh Ly cũng phải mất ba ngày thời gian mới khôi phục bình thường.
Nàng thậm chí còn không thể không ẩn thân ở trong thần miếu của mình, dùng lực lượng của một lượng lớn của tín đồ để khôi phục.
Thần Phổ Thiên nghe vậy thì cười khổ, hắn thông cảm cho bạn tốt, chỉ là…
“Ngươi không nên nói với ta, chúng thần trên trời là không thông cảm cho ngươi. Tử Vi đế quân cũng sẽ đòi ngươi một câu trả lời.”
“Ta biết, đám người mềm yếu kia chỉ cần một nơi trút giận mà thôi, ta lại là người thích hợp nhất. Còn Tử Vi đế quân, hắn đang mượn cơ hội để phát tác thôi, chỉ cần ta chịu trả giá đắt, vậy việc này sẽ êm xuôi.”
Giọng nói của Thần Tịnh Ly rất bình tĩnh, sắc mặt lại trắng bệch.
“Đúng rồi, sau khi ra đi đã phát sinh chuyện gì? Sở Hi Thanh ở nơi nào, có động tĩnh gì không?”
Máu thịt hóa thể của nàng cần bế quan chữa thương, bản thể lại tự phong ấn để né tránh Tử Vi Tinh Quân. Nên mấy ngày nay vẫn nằm trong trạng thái bế tắc.
“Còn có thể phát sinh chuyện gì? Sở Hi Thanh bình yên vô sự, hắn bỏ ra tận ba ngày để khắc ấn thiên quy, khi đó không ai dám quấy rầy.”
Thần Phổ Thiên thở dài một tiếng.
Đây thực sự là sỉ nhục của chư tộc Cự linh và thần linh Vĩnh Hằng.
Tứ đại thần sơn coi như không nhìn thấy hắn.
Các thần thì lại để hắn khắc ấn thiên quy ngay dưới mí mắt mà không thể làm gì.
“Đúng rồi, phía nam phát sinh một chuyện lớn. Cái thằng nhãi ranh này thật sự là cực kỳ khó chơi, hắn điều động Nghĩ tộc tàn phá phương bắc, lên cấp ở ngay dưới mắt trong ta, đồng thời còn tính toán Kiến Nguyên đế ở phía nam.”
Thần Phổ Thiên nói qua về chiến sự phía nam, sau đó cảm khái một tiếng: “HIện giờ, tình hình của Kiến Nguyên đế rất tồi tệ. Chỉ nửa ngày sau trận chiến đó, Tương Vương đã khởi binh, cầm 270 vạn binh mã tiến lên phía bắc, đại quân đánh thẳng đến dưới thành Vọng An. Hiện giờ thì không rõ lắm, không biết Kiến Nguyên đế có đẩy lùi được hay không, nhưng ít nhất thì vị Tương Vương kia cũng cắt cứ được mấy nơi.”
“Ngoài ra, các quận Lương Châu và Thiết Châu, kể cả hơn 200 vạn biên quân ở nơi này đều đổi sang cờ của đại tổng quản bắc vực. Còn cả Thương Châu, Kỳ Châu, Cự Châu, vân vân… những địa phương từng bị Băng Thành chiếm cứ kia, đều đã đổi màu cờ. Nửa đông bộ của Thần Châu đã thuộc về Sở Hi Thanh. Hơn nữa, lòng người ở hai châu Hà Lạc và thành Vọng An đều bàng hoàng, bất an.”
“Bạn tốt, ngươi muốn để nhân tộc Thần Châu duy trì thế cân bằng, chỉ sợ là không thể toại nguyện rồi. Nếu chúng ta không nhúng tay vào, Đại Ninh chỉ chống đỡ được nhiều nhất là nửa năm, thậm chí còn không được nửa năm. Nếu như tham gia vào, thì lại không thích hợp…”
Thần Phổ Thiên chợt dừng lại, rồi cười khổ một tiếng.
Kiến Nguyên đế là âm dương một thể, âm mưu phá phong ấn cho Đế Oa.
Các thần há có thể giúp hắn?
Nhưng nếu ngồi nhìn Sở Hi Thanh thống nhất Thần Châu, trở thành Nhân hoàng mới, tựa như cũng rất không thích hợp.
Chẳng may nhân tộc lại xuất hiện một Thánh hoàng nữa thì làm sao bây giờ?
Cái này cũng không thể không phòng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận