Bá Võ

Chương 563: Uy (5)

Cùng lúc đó, tại tổng đà của Thiết Kỳ Bang, Thiết Tiếu Sinh lại cười to một tiếng: “Ta chỉ cho rằng tiểu Sở là thiếu niên anh hùng! Nhưng bây giờ xem ra, muội muội của hắn cũng không phải người bình thường. Trận chiến núi Hắc Hùng này thật sự là quá đẹp, bảo sao tiểu Sở lại dám yên tâm đi đến kinh thành.”
Hắc chà chà hai tiếng: “Có điều, chờ tiểu Sở trở về thì ta vẫn phải chuốc cho hắn một trận rượu mới được. Lần này đúng là cho ta toát mồ hôi lạnh thay cho Tây Sơn Đường của hắn.”
Chuyện Sở Hi Thanh hộ tống cha con Tả gia vào kinh, tất nhiên là không có gì để nói nhiều.
Phàm là người biết chuyện, đều sẽ nói một tiếng bội phục, tán thưởng một tiếng nghĩa khí.
Tất cả mọi người bên trong Thiết Kỳ Bang cũng cực kỳ bội phục cách làm người của Sở Hi Thanh.
Tuy nhiên, sau khi Sở Hi Thanh rời đi, cục diện mà Tây Sơn Đường phải đối mặt lại làm cho Thiết Tiếu Sinh mất ngủ vài đêm, thực sự là lo lắng sợ hãi một phen.
Thiết Tiếu Sinh không thể không tìm hồn của mình về.
Thiết Cuồng Nhân cũng ngạc nhiên không thôi: “Lần đầu gặp mặt Sở Vân Vân kia thì ta cũng cảm thấy bất phàm. Nhưng không ngờ nàng còn nhỏ tuổi mà đã khá như vậy rồi. Tài năng của nữ tử này đã đủ để chống đỡ Tây Sơn Đường rồi, không thể so sánh với nữ tử tầm thường được.”
Sau đó, hắn cười khẽ một tiếng: “Nhưng mà trận đại thắng ở Tây Sơn ngày hôm nay, lại là do tiểu Sở bày mưu ở trước khi rời đi, năng lực này quá kinh người. Từ này về sau, 7500 cây cung đao của Tây Sơn sẽ hết lòng với Tây Sơn Đường. Lần này, hắn lại cho ta một niềm vui bất ngờ rồi.”
Tùng Phong Kiếm – Lâm Thạch thì lại hơi cau mày: “Ta chỉ lo lắng võ tu bán yêu ngũ phẩm kia, thân phận kẻ này không rõ, mục đích không rõ, không thể không đề phòng. Còn nữa, thực lực của Tây Sơn Đường lớn mạnh như vậy, tương lai có thể trở thành họa của Thiết Kỳ Bang ta.”
Thật ra thì hắn càng muốn phân tách Tây Sơn Đường. . .
Nhưng mà Thiết Kỳ Bang chưa từng có quy củ này.
Nếu như tổng đà trực tiếp cướp đoạt sản nghiệp và bang chúng của Tây Sơn Đường, như vậy mười lăm ngoại đường của Thiết Kỳ Bang, và hơn ngàn vị chủ thuyền phụ thuộc Thiết Kỳ Bang, đều là lo lắng bất an, lòng người cũng sẽ không còn.
Lâm Thạch đoán là Thiết Cuồng Nhân cũng sẽ không đáp ứng, bởi vậy cũng lười nhắc đến.
Thiết Cuồng Nhân quả nhiên là bật cười: “Đừng nói vậy, tiểu Sở và Tây Sơn Đường chính là cánh chim cánh tay của ta, ta chỉ hận trong bang không có nhiều nhân vật như tiểu Sở, bằng không thì lúc nào chúng ta mới có thể nhảy ra khỏi vũng bùn quận Tú Thủy này? Huống hồ, cách làm người của tiểu Sở thì không cần phải nói, từ chuyện hắn hộ tống cha con Tả gia lần này, đã có thể thấy được chút ít rồi.”
Lâm Thạch yên lặng không nói gì.
Bọn họ lăn lộn giang hồ, luôn lấy nghĩa khí làm đầu.
Loại người có nhân phẩm cao như Sở Hi Thanh, luôn được mọi người yêu thích.
Nếu nói đến sức ảnh hưởng, dù là trận đại thắng của Tây Sơn Đường ở núi Hắc Hùng lần này, cũng không bằng hành trình đến kinh thành của Sở Hi Thanh.
Hiện giờ, tất cả nhân vật giang hồ trong quận Tú Thủy, đều lấy Sở Hi Thanh làm vinh. Tất cả những câu chuyện của bọn họ bây giờ, đều sẽ đề cập đến Sở Hi Thanh, nói sự tích của hắn, tán thưởng nhân phẩm của hắn.
Vô số người trẻ tuổi trong quận đều coi đó làm tấm gương, chỉ hận không thể gia nhập Tây Sơn Đường, ra sức và làm việc cho anh hùng hào kiệt Sở Hi Thanh này.
Nếu như nói người như vậy có dã tâm hay phản bội, thì bản thân Lâm Thạch cũng không tin.
Thiết Cuồng Nhân lại quay đầu nhìn về phía Thiết Tiếu Sinh: “Tây Sơn Đường xuất binh đến thành Tú Thủy, chính là giúp chúng ta uy hiếp quận thành. Cô bé Sở Vân Vân kia rất khôn khéo, nhìn ra tình cảnh quẫn bách của Thiết Kỳ Bang chúng ta. Chúng ta không nên uổng ý tốt của nàng, lát nữa ngươi thống lĩnh Tuyển Phong Đường và Thiết Kỳ Đường của ta lên thượng du, vật cổ tay với đám người Thập Thất Liên Hoàn Ổ đi.”
Lần trước, tuy rằng Thiết Kỳ Bang bọn họ đánh bại Thập Thất Liên Hoàn Ổ, nhưng lại không thể đánh trọng thương bọn họ.
Thập Thất Liên Hoàn Ổ đã khống chế quận Tầm Dương mười mấy năm, căn cơ sâu dầy, Long đầu Nhậm Đạo Hành cũng là một nhân vật kiêu hùng.
Sau trận đại chiến kia, Thập Thất Liên Hoàn Ổ cũng đã thay đổi sách lược, bọn họ không tiếp tục quyết chiến với Thiết Kỳ Bang nữa.
Mà mượn ưu thế nhân lực và tài nguyên để phá đám, bọn họ lợi dụng thuyền nhanh xuôi dòng xuống phía nam, cướp bóc tàu buôn của Thiết Kỳ Bang.
Chủ lực của Thiết Kỳ Bang lại bị kiềm chế ở quận thành Tú Thủy, nên bất đắc dĩ mà chẳng làm được gì.
Bọn họ nhìn như là mở rộng phạm vi thế lực, nhưng tình cảnh lại tương đối quẫn bách.
Tuy nhiên, sau ngày hôm nay, cục diện sẽ xuất hiện biến hóa vô cùng to lớn, công thủ sắp đảo ngược.
“Tốt! Ta đi chuẩn bị luôn đây!”
Thiết Tiếu Sinh đồng ý ngay, hắn lặng lẽ cười gằn: “Đám tạp chủng Thập Thất Liên Hoàn Ổ kia, lần này ta sẽ kiếm đủ một đám, rồi băm cho chó ăn!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận