Bá Võ

Chương 598: Một đao (6)

Huống hồ, có đấu tiếp cũng vô vị, Vương Mệnh hắn tự nhiên là cón chưa thi triển thiên phú huyết mạch, còn chưa bùng nổ toàn bộ thực lực.
Nhưng Sở Hi Thanh ở đối diện, cũng đã dùng toàn lực sao?
Tại trong tình báo, vị này có thiên phú Táng Thiên, càng bị thương thì càng mạnh.
Mà đến giờ hắn cũng chưa từng sử dụng Nhai Tí đao ý của mình.
Phong Đao – Vương Mệnh ôm quyền, lộ ra ý cười bất cần đời: “Đao của Sở huynh thật là nhanh, hiếm thấy trong thất phẩm bát phẩm, Vương Mệnh bội phục!”
“Đa tạ!”
Sở Hi Thanh cũng thu đao vào vỏ: “Nhưng nếu như Vương huynh còn dám dây dưa không ngớt như mấy ngày trước, thì ta nhất định sẽ chém đầu ngươi xuống để nhắm rượu. Sở mỗ đã nói trước, đừng bảo ta chưa nhắc nhở ngươi.”
Khóe môi Vương Mệnh không khỏi giật giật vài cái.
Quả thật là hắn có dự tính như vậy, đi theo thuyền của Sở Hi Thanh, mãi cho đến khi hắn chiến thắng mới thôi.
Lúc này, Sở Hi Thanh đã quay đầu, nhìn về phía tòa tửu lâu ở phía sau: “Hoàng Tuyền, đi xuống chiến đấu một trận đi, để ta xem sau khi từ biệt ở Lâm Hải, thì đao pháp của ngươi đã tiến bộ bao nhiêu.”
Nếu như là ngày hôm qua, Sở Hi Thanh dám nói như vậy, thì tất cả người ở bên dưới võ đài sẽ cho rằng hắn ngông cuồng.
Nhưng tại thời điểm này, tất cả mọi người đều yên lặng không nói gì.
Tuy nhiên, người nhảy từ trên đó xuống, lại là Thần Yến Đao – Lý Tú Trường!
Thần Yến Đao – Lý Tú Trường lăng không rơi xuống đối diện Sở Hi Thanh, ánh mắt hắn lạnh lùng, sắc mặt xanh trầm: “Ta đã bàn với Hoàng Tuyền rồi, trận chiến này, sẽ do ta đánh trước!’
“Đúng là ngươi đã nói, nhưng ta vẫn chưa đồng ý!”
Sau đó, Tư Hoàng Tuyền cũng nhảy từ lan can xuống, rơi vào trên đài đá.
Tay hắn đè đao, ánh mắt nhìn về phía Lý Tú Trường với vẻ bất mãn: “Lý Tú Trường, hôm qua ta và Sở huynh đã hẹn trước, ngươi làm như vậy là không hợp quy củ.”
Lý Tú Trường nghe vậy, liền bình tĩnh ôm quyền: “Xin Tư huynh bao dung! Tư huynh và vị Sở thiếu hiệp này là bạn tốt, các ngươi muốn giao thủ và luận bàn, thì có thể tiến hành bất cứ lúc nào. Lý mỗ lại không có cơ hội như vậy, hiếm khi có cơ hội giao thủ với Thần Tú Thập Kiệt đao.”
Hắn nhìn Sở Hi Thanh, đôi mắt hẹp dài như cành liễu hơi híp lại, lộ ra hàn mang như lưỡi đao: “Ta không muốn chờ đến khi người này khí suy sức yếu thì mới luận bàn so tài với hắn, như vậy thì rất vô vị.”
Lúc này, Sở Hi Thanh vẫn đang trong trạng thái đỉnh phong, khí huyết cực thịnh, lộ ra sắc bén.
Chỉ có đánh bại Sở Hi Thanh trong trạng thái mạnh nhất thì mới thú vị.
Chờ Sở Hi Thanh và Tư Hoàng Tuyền chiến đấu xong, thì không biết sẽ ra sao.
Sở Hi Thanh có thể sẽ bại dưới đao của Tư Hoàng Tuyền, cũng có thể là suy yếu đi.
Cũng có thể là trong quá trình hai người giao thủ, Lý Tú Trường sẽ nhìn thấu đao pháp của người này.
Như vậy thì quá vô vị.
Cảm giác như ăn thừa đồ ăn của người khác, không có mùi vị gì.
Tư Hoàng Tuyền không khỏi nhíu mày.
Ngay khi hắn chuẩn bị nói cái gì đó, Sở Hi Thanh lại thấy buồn cười: “Nếu vị Lý huynh này muốn đánh trước, vậy Tư huynh liền nhường cho hắn đi. Tư huynh có thể chờ một lát, trận chiến này hẳn là sẽ không mất bao nhiêu thời gian.”
Tư Hoàng Tuyền nghe vậy thì sững sờ, ngưng thần nhìn Sở Hi Thanh.
Ý nghĩ đầu tiên của hắn là, Sở Hi Thanh ngông cuồng, quá tự đại.
Tư Hoàng Tuyền lập tức lại nghĩ đến, Sở Hi Thanh đã đặt thuyền vào cuối giờ thìn, còn cả tình cảnh hắn dùng một đao để chế trụ cổ họng của Vương Mệnh.
Hắn hơi suy nghĩ giây lát, liền lui về phía sau vài bước, đứng ở góc của võ đài.
Mà lúc này, đám người ở ngoài võ đài và tửu lâu đều ồ lên.
“Thằng chó Đông Châu này quá ngông cuồng!”
“Quả thực là làm càn!”
“Đao pháp của người này không tệ, chỉ là quá tự phụ, Thần Yến Đao – Lý Tú Trường và Phong Đao – Vương Mệnh là hoàn toàn khác nhau. Vương Mệnh dùng đao và thân pháp cực kỳ quỷ dị, khó có thể dự đoán, lực bộc phát cũng rất mạnh mẽ. Nhưng nói đến tốc độ đao, sức mạnh và đao pháp, thì Lý Tú Trường vẫn dẫn đầu trong ba người. Đao của hắn đường đường chính chính, cứng rắn đến mức không thể phá!”
“Hai tháng trước, Lý Tú Trường đã dùng một thức Yến Lạc, một đao chém giết một con Thần Huyết yến thất phẩm ở cách đó ba trượng, vì vậy mà được xưng là Thần Yến Đao. Tốc độ đao của hắn còn nhanh hơn Vương Mệnh một đường! Sở Hi Thanh này muốn đánh nhanh thắng nhanh, là tuyệt đối không thể.”
“Hãy chờ xem, cái tên tự cao tự đại này, nhất định phải ăn quả đắng.”
Thần Yến Đao – Lý Tú Trường ở trên đài không những không giận mà còn cười, lời nói hàm chứa thâm ý: “Nghe nói Sở huynh đã đặt thuyền, sẽ xuất phát vào cuối giờ thìn ngày hôm nay? Ngươi thực sự rất tự tin với võ đạo của mình.”
Hắn nói xong câu này, đám người dưới võ đài lại bắt đầu ồn ào. Những tiếng nghị luận ở bên trong tửu lâu cũng vang ầm ĩ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận