Bá Võ

Chương 1500: Tàng khí tại thân (2)

Thiết Diện Phán Quan – La Dương nghe vậy thì hơi suy tư: “Triều đình kiêng kị Vô Tướng thần tông, đây không phải chuyện ngày một ngày hai, cũng nhiều lần ra tay với ân công. Bằng không một năm trước Lý Trường Sinh đã không mạnh mẽ xông vào hoàng thành, quét ngang đại nội. Người này hiển nhiên là kẻ địch của triều đình, Bích Thiên ngươi không cần quá lo lắng.”
Tẩy Bích Thiên không tỏ ý kiến.
Hắn nghĩ La Dương nói đúng, không sai.
Nhưng mà với địa vị, thân phận, tài lực của người này. Nếu như hắn muốn mời chào cao thủ, phát triển thế lực, thì có người nào mà không mời được?
Phải biết, bây giờ ngay cả triều đình cũng phải lôi kéo hắn.
Chỉ một tháng trước, triều đình còn ban cho hắn chức vị ‘Quyền vạn hộ Thiên nha Cẩm y vệ’, có người nói còn cho quyền lực rất lớn.
Vì vậy nên Tẩy Bích Thiên rất khó hiểu.
Người kia cần gì phải cấu kết với bọn họ, không sợ dẫn lửa thiêu thân sao?
Người kia lại đầu tư cho bọn họ một số tiền lớn, rốt cuộc là có ý đồ gì?
“Hơn nữa, bây giờ chúng ta nghĩ những thứ này cũng vô dụng.” Thiết Diện Phán Quan – La Dương nghiêm túc nói: “Trên đời này không có bánh từ trên trời rơi xuống, chúng ta nợ người ta, nhất định phải trả lại. Mặc kệ hắn có mục đích gì, chúng ta cố gắng giúp hắn là được.”
Tiếp nhận sự giúp đỡ của người kia, chính là hắn quyết định.
Không phải La Dương không biết đây có thể là uống rượu độc giải khát, khiến bọn họ rơi vào vũng bùn.
Nhưng La Dương lại sợ tu vị của bọn họ không đủ, một ngày nào đó sẽ chết trong tay đám chó săn của triều đình.
Hắn càng sợ bôn ba nhiều năm lại uổng công vô ích, cuối cùng không thể báo thù cho thiếu chủ và các huynh đệ đã chết.
Vì vậy, hắn nguyện trả giá đắt để đổi lại tu vị tam phẩm như bây giờ.
Tẩy Bích Thiên thì lại hừ lạnh một tiếng.
Nếu như mục đích của người kia chỉ bình thường thì cũng thôi.
Chỉ sợ người kia mưu đồ rất lớn, vượt qua năng lực của bọn họ.
Hắn uống một hơi cạn sạch rượu trong chén: “Thôi, cứ nghe xem vị kia nói như thế nào đi. Đúng lúc ta cũng muốn gặp mặt vị này, xem xem phong thái vô địch thiên hạ là như thế nào? Nhai Tí Đao vô địch thiên hạ lại như thế nào? Hắn có từng nói muốn gặp mặt ở đây và bao giờ không?”
La Dương hơi lắc đầu: “Còn chưa liên lạc được, lúc trước chỉ bảo chúng ta đến U Châu, hắn sẽ dành chút thời gian để gặp chúng ta.”
Tẩy Bích Thiên nhất thời nhíu chặt lông mày, nghĩ thầm người này thật kiêu căng.
Cũng vào lúc này, vẻ mặt Tẩy Bích Thiên hơi động, nhìn ra ngoài cửa sổ với vẻ khinh bỉ.
“Chúng ta chuyển sang nơi khác đi, đám chó săn triều đình đến rồi.”
Hắn phát hiện vài bóng người đang ẩn giấu trong hẻm nhỏ đang dòm ngó nơi này.
Trải qua nhiều trận đuổi giết, Tẩy Bích Thiên chỉ liếc mắt là nhận ra đám người kia là Cẩm y vệ của U Châu.
Dù hắn cách mấy dặm, thì cũng ngửi thấy mùi trên thân đám này.
La Dương lại âm thầm thở dài, vẻ mặt bất đắc dĩ, cầm đống hành lý bên cạnh lên.
Mặc dù Tẩy Bích Thiên là khâm phạm của triều đình, nhưng làm việc lại là thích làm gì thì làm.
Lúc nãy hắn không thèm che giấu, giữ nguyên khuôn mặt lạnh lùng được treo thưởng năm triệu lượng bạc mà đi từ cửa thành đến đây.
Hai người bọn họ không bị triều đình nhìn chằm chằm thì mới là kỳ lạ.
Nhưng một cái chớp mắt tiếp theo, Tẩy Bích Thiên lại ồ một tiếng.
Hắn kinh ngạc nhìn ra ngoài cửa sổ.
La Dương cũng nhìn theo tầm mắt của hắn, sau đó cũng nhướng mày lên.
“Thật kỳ lạ, đây là chó cắn chó?”
Trong mấy con hẻm nhỏ u ám kia, lại có hai nhóm Cẩm y vệ đang phát sinh xung đột.
Một nhóm trong đó xuất thân từ Địa nha, số lượng khoảng ba trăm người, ẩn núp ở trong nhà dân bên trong hẻm. Một nhóm người khác chỉ hơn ba mươi, quần áo không giống Cẩm y vệ bình thường, vai có đồ án cá chuồn, đó chính là Thiên nha Cẩm y vệ!
Cái gì gọi là cá chuồn? Đó chính là rồng không trảo.
Số lượng của đám người này tuy ít, nhưng rõ ràng là chiếm thượng phong.
Kẻ cầm đầu là một nữ tử, mặc quần áo Thiên hộ của Thiên nha Cẩm y vệ, khoảng tầm ba mươi tuổi, dung mạo xinh đẹp tuyệt trần.
“Nữ nhân này. . . hình như là Đô Hồng Liên.”
Tẩy Bích Thiên hơi suy tư, nghĩ đến tình hình thay đổi nhân sự của Cẩm y vệ gần đây: “Là người mới thăng cấp Thiên hộ, bị điều đến dưới trướng Vạn hộ Sở Hi Thanh, có người nói đây là lệnh của thái sư Độc Cô Thủ.”
Bên ngoài ba mươi trượng, Tẩy Bích Thiên cũng ngẩng đầu nhìn về phía tòa tửu lâu.
“Thần Quyền Phán Quan – Tẩy Bích Thiên! Thiết Diện Phán Quan – La Dương!”
Đô Hồng Liên không khỏi nheo mắt lại.
Hai người này đều là nhân vật có tên trên Hắc Bảng của Hình bộ.
Một người lấy tu vị tam phẩm thượng để đứng hàng 27 Địa Bảng, treo thưởng cao đến năm triệu lượng bạc.
Một người là tứ phẩm thượng, treo thưởng cũng cao đến ba mươi lăm vạn!
Đô Hồng Liên lại nhận ra khí tức khác thường trên người La Dương.
Hắn đã không còn là tứ phẩm.
Điều này khiến cho Đô Hồng Liên phải cau mày.
Đám dư nghiệt của Kinh Tây Sở thị này, càng ngày càng phiền phức.
Nếu không bắt giết bọn họ, chắc chắn sẽ thành họa lớn của triều đình!
Nhưng mục đích của nàng hôm nay, lại không có quan hệ gì với hai người này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận