Bá Võ

Chương 1501: Tàng khí tại thân (3)

Đô Hồng Liên thu hồi tầm mắt, sau đó tay đè đao, lạnh lùng nhìn một gian nhà dân ở bên trái.
“Vạn hộ Tả Đô của Địa nha Cẩm y vệ! Ngươi tự đi ra chịu trói, đừng để chúng ta phải động thủ.”
Trong gian nhà dân kia lại không có động tĩnh gì, một lát sau giọng nói âm trầm của Tả Đô mới truyền ra.
“Thực sự là nực cười, Tả mỗ trung thành tuyệt đối, từ khi nhậm chức Vạn hộ đến nay, vẫn luôn làm việc cẩn trọng, đặt quyền lợi chung lên trên quyền lợi riêng, tại sao lại có án nào rơi vào tay các ngươi?”
“Trái lại thì đám người ngu xuẩn các ngươi có biết hai tên trọng phạm của Hình bộ đang ở trong tòa tửu lâu kia không? Hôm nay hành động vây bắt của Cẩm y vệ U Châu ta bị thất bại là do các ngươi. Tả mỗ nhất định sẽ báo lên trên, trị tội các ngươi!”
Đô Hồng Liên âm thầm cười cười.
Hai người bên trong tửu lâu kia, là một tên Vạn hộ như ngươi có thể đối phó sao?
Dù thêm cả đám người Thiên nha bọn họ, thì cũng không làm được.
Đô Hồng Liên khẽ lắc đầu: “Ta khuyên ngươi vẫn đi ra chịu trói đi. Chúng ta đã điều tra được việc ngươi ăn hối lộ trái pháp luật, mưu hại lương dân, tàn hại đồng liêu, chứng cứ xác thực. Nếu như ngươi cảm thấy mình bị oan, sau khi áp giải vào kinh thì có thể giải thích với thái sư.”
Ầm!
Đô Hồng Liên còn chưa dứt lời, vách tường gian nhà dân kia bất ngờ nổ tung, xuất hiện một cái lỗ cực lớn.
Bên trong bụi mù, Vạn hộ Tả Đô lao ra ngoài.
Hắn nhìn Đô Hồng Liên với ánh mắt âm lãnh: “Hay cho câu chứng cứ xác thực! Ta chỉ hỏi các ngươi, các ngươi có công văn truy bắt Tả mỗ không? Lại đã hỏi Chỉ huy sứ Thiên nha Cẩm y vệ Tiếu Hồng Trần Tiếu đại nhân chưa?”
Lúc này, Đô Hồng Liên liền lấy một quyển công văn ra, rồi mở ra.
Phía trên chính là hình cáo thị của Vạn hộ Tả Đô, còn có rất nhiều văn tự, liệt kê các loại tội danh của Tả Đô.
Bên dưới còn có con dấu đỏ thắm của ‘Quyền Vạn hộ Thiên nha Cẩm y vệ thứ chín’.
Mặt Đô Hồng Liên thản nhiên như không: “Chúng ta trực thuộc Sở Hi Thanh Sở đại nhân! Sở đại nhân phụng lệnh thái sư, dùng chức phó vạn hộ để thống lĩnh Vạn hộ quan sở thứ chín, phụ trách giám sát chiến cuộc phương bắc, và giám sát quan dân làm việc trái pháp luật ở bốn châu Băng U Cực Tuyệt! Tất cả mọi chuyện lùng bắt đều không cần báo cáo và xin chỉ thị.”
Tả Đô nhìn công văn kia một chút, lại không khỏi tức đến phát cười.
“Khốn nạn! Đây chính là chuyện cười. Đô Hồng Liên, chẳng lẽ ngươi không biết Sở Hi Thanh là người Vô Tướng thần tông?”
Những tội danh trên công văn, quả thực là không phải thêu dệt hay vu oan, mà là hắn phụng mệnh cấp trên làm ra.
Trong những năm gần đây, triều đình có ý chèn ép Vô Tướng thần tông.
Hắn cũng phụng mệnh cấp trên, lợi dụng quyền lực trong tay, thậm chí sử dụng một ít thủ đoạn, để làm một số vụ án có liên quan đến Vô Tướng thần tông.
Tả Đô kiêng kị Vô Tướng thần tông lật bàn, cho nên cũng không dám quá đáng.
Hiện giờ, những vụ án đó lại trở thành bằng chứng cho việc ăn hối lộ trái pháp luật, mưu hại lương dân, cái này không phải là buồn cười và hoang đường sao?
“Sở đại nhân là do đích thân thái sư bổ nhiệm, mà chứng cứ đã xác thực, Tả Đô ngươi không cần chống chế.”
Đô Hồng Liên hít mắt lại: “Chẳng lẽ các hạ muốn chống cự lệnh bắt?”
Nàng suy nghĩ một chút, vẫn nể tình đồng liêu mà nhắc nhở một câu: “Ta khuyên ngươi đừng làm như vậy, nơi này là châu thành U Châu!”
Sắc mặt Tả Đô nhất thời lúc xanh lúc trắng.
Nơi này có vô số người và đệ tử của Vô Tướng thần tông.
Đại đa số người ở đây đều hận hắn thấu xương.
Ngày xưa hắn khoác lớp da Vạn hộ Cẩm y vệ, đám người kia không thể làm gì.
Nhưng một khi Tả Đô hắn chống cự, trở thành tội phạm bỏ trốn, vậy thì hôm nay hắn tuyệt đối không thể sống sót.
Trái lại thì bị bắt, rồi áp giải về kinh thành, thì Tả Đô hắn còn có cơ hội xoay người.
Tả Đô suy nghĩ thật nhanh, cuối cùng một hơi thật sâu, thả binh khí trong tay xuống: “Các ngươi đang tàn hại trung lương, vẽ đường cho hươu chạy!”
Hắn mặc kệ hai tên Thiên nha Cẩm y vệ đi qua đeo gông xiềng lên tay mình.
Những người này còn đóng từng cái từng cái Trấn Nguyên Đinh lên người hắn.
Tả Đô nhịn đau, đè lửa giận xuống, liếc mắt nhìn Đô Hồng Liên: “Ngươi có biết ngươi đang làm gì không? Nỗ lực hơn mười năm của triều đình, tất cả đều bị các ngươi phá hoại! Ngươi sớm muộn gì cũng phải hối hận.”
Đô Hồng Liên lại lười để ý, nàng quay người đi về phía nam thành.
Hôm nay, nàng không chỉ muốn bắt một mình Tả Đô. Mà còn muốn bắt rất nhiều người của Hộ tào, Kho tào, Lục phiến môn vân vân.
Làm người ta vướng tay vướng chân nhất, chính là ba nhân vật quan trọng của Thiết Sơn Tần thị.
Đô Hồng Liên âm thầm đau đầu.
Nàng biết mục đích khi thái sư xây dụng Vạn hộ quan sở thứ chín, lại bổ nhiệm Sở Hi Thanh thống lĩnh, chính là vì lôi kéo vị này, động viên Vô Tướng thần tông.
Nhưng có lẽ thái sư cũng không nghĩ đến, Sở Hi Thanh vừa tiếp nhận chức vụ thì đã làm to chuyện, ra tay còn rất ác độc.
Nếu như bắt người theo danh sách của Sở Hi Thanh, vậy các con cờ của thiên tử và Thiết Sơn Tần thị cài cắm vào U Châu sẽ bị quét quá nửa.
Mà lúc này, trên tầng cao nhất của tửu lâu, hai người Tẩy Bích Thiên và La Dương không khỏi hai mặt nhìn nhau.
“Thú vị!”
Khóe môi Tẩy Bích Thiên cong lên: “Bây giờ ta càng ngày càng tò mò với vị Vô Cực Đao Quân này.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận