Bá Võ

Chương 2662 - Như Ý (2)

Chốc lát sau, Phong Thần – Đế Sát hiện thân trên một vùng biển rộng.
Tham Lang Tinh Quân chạy trước một bước vừa hay lướt qua cạnh hắn.
Tham Lang phát hiện bóng người Đế Sát thì hơi do dự, vẫn bất đắc dĩ phải tiến đến bên cạnh.
Hắn vác đại đao, sắc mặt lạnh lẽo, nói với vẻ khó chịu: “Phong Thần bệ hạ đến tìm ta?”
Tên này có thể phóng hỏa, lại không cho hắn đốt đèn?
“Ta không phải âm Thần, Hư Thần, không định làm gì ngươi.” Đế Sát chắp tay sau lưng, nhìn bầu trời: “Ngươi muốn lấy nguyên chất của Dục Vọng chi chủ cũng được, nhưng phải giúp ta một chuyện. Nếu làm thỏa đáng, ta đảm bảo không ai trong thiên địa này có thể làm gì ngươi.”
Tham Lang đã đoán được Đế Sát muốn mình làm gì, hắn không chút biến sắc hỏi: “Ngài nói trước đi.”
“Tiếp theo, Vấn Tố Y nhất định sẽ ngưng tụ sao ở phương bắc.” Đế Sát chỉ chỉ tinh không: “Giúp ta ngăn cản, không thể để nàng thành công. Đương nhiên, không chỉ mình ngươi, khi đó đám người Tử Vi cũng sẽ ra tay.”
Ánh mắt hắn lạnh lùng nhìn Tham Lang: “Chúng ta đều bị thằng ranh Sở Hi Thanh kia đùa giỡn trong lòng bàn tay, ngươi không tức giận sao?”
Tham Lang lại không đáp lại như dự đoán của hắn, trái lại còn nở nụ cười đầy răng năng: “Phong Thần bệ hạ, ngươi phải biết mũi của Lang tộc chúng ta rất thính, ta còn là Thánh Giả Khứu Thiên chi pháp.”
“Hả?” Đế Sát kinh ngạc nhướng mày: “Vậy thì sao?”
Nếu bàn về năng lực cảm ứng, Phong Thần hắn cũng là nhân vật đỉnh cao trong thiên địa.
“Khi đó ngươi không cảm ứng tình hình trong sơn mạch đúng không? Khi đó ta ngửi thấy một mùi vị rất quen thuộc, rất rất quen thuộc. Ngươi đoán là ai?”
Tham Lang nhìn Đế Sát, đôi mắt màu xanh lục ngậm lấy vẻ châm biếm: “Là Táng Thiên! Chiến thần Táng Thiên! Hắn không chết, hoặc là đã trở về!’
Đế Sát lập tức quay người, nhìn về phía Thíết Bích sơn mạch.
“Không thể nào, chuyện này tuyệt đối không thể!”
Đế Sát khó mà tin nổi, nơi đáy mắt lộ ra vẻ kiêng kỵ.
Hắn tận mắt nhìn thấy Táng Thiên chết trận!
Chân linh của Táng Thiên đã tán trong thiên địa, không thể tụ lại nhanh như vậy được!
Đế Sát lập tức nhíu mày: “Trở về thì đã sao? Nhân tộc không có vốn liếng giúp hắn khôi phục lại thời kỳ toàn thịnh.”
“Nhưng mà ngươi không dám mạo hiểm, đúng không? Ta cũng vậy.” Tham Lang tiếp tục bỏ chạy về phía bắc tinh không: “Hiện giờ ta muốn trở về, đóng cửa tự thủ. Nếu ngươi ép ta, vậy chính là cá chết lưới rách.”
Hắn đoán là Đế Sát sẽ không tiêu hao thời gian quý giá lên người mình.
Sau đó cũng như dự đoán của hắn, mãi đến khi Tham Lang Tinh Quân bay lên chín tầng mây xanh, Đế Sát vẫn không có bất kỳ động tác nào.
Nhưng sau đó, Tham Lang chợt dừng lại, nhìn về phía vị trí trung ương của tinh không vô ngần.
Mặt trời và mặt trăng vẫn nằm trong trạng thái tối tăm kia, lúc này lại hiện ra một góc.
Tham Lang Tinh Quân không khỏi cười khẽ một tiếng, như bất đắc dĩ, như là tự giễu.
Âm Thần – Nguyệt Hi lại tiếp tục Điên Đảo âm Dương vào lúc này.
Đúng lúc thi tai bùng phát, các thần không rảnh quan tâm chuyện khác, Xa Nguyên cũng không còn hơi sức để ngăn cản.
Đây quả thực là thời cơ tuyệt vời!
Xa xa, Đế Sát cũng cực kỳ đau đầu.
“m thần!”
Hắn biết tình hình bây giờ càng rắc rối hơn rồi.
Nếu như điều này cũng nằm trong dự tính của Sở Hi Thanh, như vậy…

“Cheng!”
Trong hư không, Sở Hi Thanh đẩy Thần Vũ kiếm của Xa Nguyên ra.
Đây là thần binh cấp Tổ thần, uy lực cực kỳ đáng sợ.
Xa Nguyên chính là dựa vào Thần Vũ kiếm này, mới có thể sử dụng Thái Hư chi pháp sau khi bị Thần Khế thiên bi ‘mượn’ mất.
Lúc trước Sở Hi Thanh vẫn đề phòng, không cho binh khí của mình giao phong chính diện với thanh kiếm này của Xa Nguyên.
Nhưng thời khắc này, sau khi Sở Hi Thanh đẩy lùi kiếm của Xa Nguyên, Thiên Tâm Tru Huyền đao trong tay hắn lại không hề tổn hại.
Thần thái của hắn ngày càng thong dong, không còn chật vật và vất vả như ban đầu.
“Hay cho Như Ý chi pháp!’
Xa Nguyên mặt không đổi sắc, nội âm lại cực kỳ âm trầm.
Đây là do nghi thức Như Ý của Sở Hi Thanh lại tiến thêm một bước, sinh sôi lượng lớn nguyên chất Như Ý.
Sở Hi Thanh lấy Như Ý chi pháp cường hóa thần binh, làm chúng vượt qua cấp độ, có thể đối kháng với thần khí như Thần Vũ kiếm.
Sở Hi Thanh lại dành chút thời gian, nhìn vào cột nguyên chất của mình.
Nguyên chất: Hỗn Độn (47), Đao đạo (34), Nhai Tí (50), Tru Thiên (41), Như Ý (48), kim cương (28), vĩnh hằng (29), bất diệt (28), Trảm Thiên (31), Trụ Thiên (35), Tiệt Thiên (35), Nghĩ Thiên (27), Hàn Thiên (27), Phong Thiên (27), Cấm Thiên (23), Đống Thiên (24), Đại Nhật (30).
Nguyên chất Hỗn Độn vẫn còn tăng lên, pháp môn căn cơ sẽ sinh sôi nguyên chất gấp mấy lần, cái này không phải nói giỡn.
Dù Sở Hi Thanh đã gia tốc quá trình đăng thần, từ bỏ một phần thu hoạch, nhưng nguyên chất Hỗn Độn vẫn có khả năng cao tăng lên cấp Tạo Hóa.
Ngoài ra, nguyên chất Như Ý của hắn cũng đã tiếp cận cấp Tạo Hóa.
Còn cả nguyên chất Tru Thiên cũng vượt qua ngưỡng cửa Thái Thượng, cũng chính là bậc cửa cấp Tổ thần.
Điều này chứng tỏ mọi chuyện đang biến hóa theo dự đoán của hắn.
Hỗn độn trong lòng bàn tay, như ý tùy tâm!
“Như ý như ý, như tâm ý ta.” Sở Hi Thanh cười khẽ một tiếng: “Nếu như thế giới này đều theo tâm ý ta. Như vậy bây giờ đại quân của Thiên đế đời đầu Thần Chân Như đang trên đường tập kích Thái Hư thần cung rồi, đây chính là cơ hội nàng vẫn chờ đợi, là cơ hội duy nhất để cướp đoạt ‘Tạo Hóa chi môn’.”
Tạo Hóa chi môn… chính là quyền bính của các đời thiên đế.
Thứ này cũng xuất từ tay Thần Chân Như, công dụng tương tự với Khư Hạch trên mi tâm của Sở Hi Thanh, nhưng lại mạnh hơn rất nhiều.
Người khống chế Tạo Hóa chi môn, có thể nắm giữ thiên đạo ở một mức độ nào đó.
Nhưng dựa theo quy tắc do Thần Chân Như đặt ra, chỉ có người được bảy phần mười Tinh Quân trong thiên địa này tán thành, thì mới có thể chấp chưởng Tạo Hóa chi môn.
Ngày xưa khi Thiên đế đời thứ chín Thần Vũ chấp chưởng Tạo Hóa chi môn, lực lượng có thể tương đương với hơn nửa cái Tạo Hóa chi chủ.
Nếu không bị Cửu Phượng bán đứng, để Tạo Hóa chi môn thoát khỏi sự khống chế của Thần Vũ, hắn vốn đứng ở thế bất bại.
Sau khi Thái Hạo ngã xuống, Tạo Hóa chi môn lại rơi vào tay Cung Thần – Thiên Nghệ, sau đó bị Xa Nguyên cướp đoạt.
Nhưng mấy vị Tổ thần vẫn tranh chấp không ngừng, cha con Hư Thần và Tử Vi mãi không thể trở thành thiên đế chân chính, cũng không thể chân chính chưởng khống Tạo Hóa chi môn.
“Nếu như ta đoán không sai.”
Sở Hi Thanh dốc sức chống lại Xa Nguyên, trong con ngươi hiện lên một tia kỳ dị: “Tạo Hóa chi môn kia cũng là mấu chốt để ngươi thành tựu Tạo Hóa?”
Hiện giờ, Xa Nguyên còn có thể ngồi yên được sao?
Xa Nguyên lại mặt không cảm xúc, khí tức lạnh lẽo như băng: “Trước khi Thần Chân Như công hãm Thái Hư thần cung, đã đủ để giết ngươi rồi!”
Hắn đã cảm ứng được, khí tức và sát ý của Kim Thần – Bạch Chúc, Hỏa Thần – Diễm Dung và Phong Thần – Đế Sát ở gần đây.
Bạn cần đăng nhập để bình luận