Bá Võ

Chương 1169: Cực Đông Băng Thành (5)

Nhai Tí chân ý tiến vào tầng mười sáu, thì lại có biến hóa cực lớn.
Sở Hi Thanh cảm nhận được rất rõ ràng, trong nguyên thần của mình đã ngưng tụ một Thiên quy đạo luật tên là ‘Nhai Tí’.
Đây thật ra là hai Thiên quy đạo luật, bao quát cả ‘Kính Thiên’ và ‘Canh Kim’, Nhai Tí coi như là tổng hợp thể của chúng.
Đây chính là ưu thế khi tu luyện thần thông thần thú, chúng nó là tổng hợp thể của các loại pháp môn, tuy tu hành rất gian nan, nhưng thành tựu tương lai lại rất lớn.
Đáng tiếc là Nhai Tí chân ý tầng mười sáu của Sở Hi Thanh có sáu tầng là ngoại lực đẩy lên, cho nên cái Thiên quy đạo luật này bị thiếu sót rất nghiêm trọng, hao tổn cũng gấp mấy lần bình thường.
Mà trong khi Sở Hi Thanh đang tập trung nghiên cứu võ đạo ở trong khoang thuyền, hắn cảm ứng được chiếc Dục Nhật thần chu này đang nhanh chóng hạ xuống.
Đây là đến Quy Khư rồi?
Sở Hi Thanh chờ đến khi phi thuyền hạ xuống tầng mây thứ năm, thì mới rời khỏi khoang thuyền.
Khi hắn đi ra boong thuyền, liền phát hiện sư tôn Tố Phong Đao của mình đang ngưng thần nhìn về một nơi nào đó ở phía nam.
Sở Hi Thanh liếc mắt nhìn qua, đó thế mà lại là một khối băng cực kỳ khổng lồ đang trôi nổi giữa không trung.
Không đúng! Đó là một tòa Băng thành cực kỳ khổng lồ.
Đường kính của nó ít nhất phải 500 dặm, toàn thân tựa như là khay tròn, bên trong có vô số kiến trúc bằng băng, còn có vô số người qua lại.
Bên ngoài Băng thành còn có hàng ngàn hàng vạn chiến hạm màu xanh lam đang trôi nổi chung quanh, lít nha lít nhít như sao trên trời.
Bọn họ xếp thành hàng ngũ chỉnh tề, từ từ nghiền ép về phía trước, khí thế hùng vĩ che kín cả bầu trời.
“Đây là . . .”
Sở Hi Thanh híp mắt lại, ánh mắt đầy kinh ngạc: “Chẳng lẽ là ‘Cực Đông Băng thành’?”
Cực Đông Băng thành này lại có thể trôi nổi và di động?
“Không phải!” Diệp Tri Thu lắc đầu nói: “Ta từng may mắn đi qua Cực Đông Băng thành một lần. Cực Đông Băng thành là ‘tử mẫu thành’, tổng cộng tám tử và một mẫu, còn có ba mươi hai phân thành vờn quanh, đây chỉ là một tòa phân thành của Cực Đông Băng thành thôi.”
Sở Hi Thanh không khỏi hít một hơi khí lạnh.
Một tòa phân thành của Cực Đông Băng thành đã có quy mô như vậy, có ít nhất trăm vạn nhân khẩu, vậy chủ thành sẽ có quy mô như thế nào?
Còn cả một khối băng lớn như vậy, vì sao lại có thể bay lên?
“Có người nói sau khi Nhất Kiếm Khuynh Thành – Vấn Thù Y chạy ra đại dương, thì đã nhận được một thần khí cực kỳ mạnh mẽ. Những Băng thành này đều được xây dựng dựa trên thần khí kia.”
Diệp Tri Thu lại nói tiếp: “Ta thấy nơi này có gần vạn chiếc chiến hạm, trên chiến hạm có ít nhất khoảng 150 vạn binh lính, không chỉ quân trận nghiêm chỉnh, tướng sĩ đều mặc giáp và trang bị cực tốt. Binh lực mạnh mẽ, khí thế như cầu vồng, không biết là muốn làm gì?”
Nàng xuất thân từ quân ngũ, cho nên tương đối mẫn cảm với quân sự.
Phương hướng mà tòa Băng thành và vạn chiếc chiến hạm này đang bay đến, chính là bờ đông của Thần Châu.
Sở Hi Thanh không khỏi nghĩ đến kỳ Luận Võ Thần Cơ mới nhất.
“Rất có thể là vì thảo phạt Đại Ninh, Thiên Cơ tán nhân có nói, Vấn Thù Y chắc chắn sẽ báo thù, khi kiếm của nữ tử này chỉ về phía tây, Thần Châu sẽ có nguy cơ bị lật đổ.”
Sở Hi Thanh không khỏi nghĩ đến Thiết Kỳ Bang.
Quận Tú Thủy cách biển không xa, Chu gia thì lại nằm ở quận Thiên Hải bên cạnh biển.
Không biết đại quân của Cực Đông Băng thành sẽ đổ bộ ở đâu, nếu như bọn họ lên bờ ở Đông Châu, như vậy thì phiền phức lớn rồi.
Đổi thành Sở Hi Thanh, hắn cũng sẽ lựa chọn quận Lâm Hải để đổ bộ, nơi này là cửa biển sông Thần Tú, đại quân của Cực Đông Băng thành có thể dọc theo sông Thần Tú để vào nội địa.
Hơn nữa, quân lực của Đại Ninh ở ven đường cực kỳ yếu đuối, đám thủy sư và châu quân ở địa phương đều mục nát không chịu nổi, hầu như các châu đều không có sức chống cự.
Nhưng Cực Đông Băng thành cũng có một lựa chọn khác, đó chính là sông Thương Lãng cở quận Thiên Hải.
Thế nước ở sông Thương Lãng mạnh hơn sông Thần Tú nhiều, lại không có nhiều thuyền buôn như sông Thần Tú, hơn nữa có thể dọc theo sông để tấn công thành Vọng An.
Sở Hi Thanh âm thầm cầu nguyện, hi vọng Cực Đông Băng thành sẽ không đổ bộ xuống quận Lâm Hải.
Bằng không Thiết Kỳ Bang sẽ không chịu nổi dù chỉ là một chút áp lực của đối phương.
Sở Hi Thanh biết mình nhất định sẽ là một tên phản tặc.
Một khi thân phận của mình lộ ra ngoài ánh sáng, nhất định sẽ bị triều đình dốc hết sức lực để truy sát.
Vì vậy, Thiết Kỳ Bang cũng không đi theo triều đình.
Vấn đề là dù bọn họ muốn bỏ chỗ tốt theo chỗ sáng, nương nhờ vào Hải tộc và Cực Đông Băng thành, thì người ta cũng chưa chắc sẽ để ý đến.
Thiết Kỳ Bang bây giờ còn được Vô Tướng thần tông che chở.
Mà Vô Tướng thần tông bọn họ cũng là một trong những kẻ thù của Nhất Kiếm Khuynh Thành – Vấn Thù Y.
Bạn cần đăng nhập để bình luận