Bá Võ

Chương 1337: Bảy đời Thượng phụ

“Xem ra tất cả mọi người đều rất kiêng kỵ vị này.”
Nhậm Tiếu Ngã chắp tay sau lưng, quét mắt nhìn bốn phía: “Đều là người thông minh. Trước khi Vấn Thù Y bị loại, bọn họ sẽ không tự giết lẫn nhau.”
Tông Tam Bình rơi vào suy ngẫm: “Hành vi thị uy vừa rồi của Vấn Thù Y lại có tác dụng ngược, kiếm đạo và Băng pháp của vị này đã che đậy quần hùng, nếu mọi người còn tàn sát lẫn nhau, thì chỉ có lợi cho vị này. Ta đoán là đến tầng cuối cùng, sẽ có một trận đại chiến. Hoặc là Vấn Thù Y bị loại, hoặc là trấn áp quần hùng.”
“Vấn đề là. . .” Phương Bất Viên đứng trên lưng tiểu Huyền Vũ, cười híp mắt nói: “Vô Tướng thần tông chúng ta nên đứng ở bên nào?”
“Đứng ở bên nào cũng không tốt.” Kiếm Tàng Phong lắc đầu: “Chúng ta quá nhỏ bé, vẫn nên ngồi xem thì hơn.”
Mọi người nghe vậy, đều gật đầu tán thành.
Nếu như trợ giúp Vấn Thù Y, bọn họ tất sẽ bị tất cả nhằm vào đầu tiên.
Nếu như Vấn Thù Y thất bại, những người này nhất định sẽ ra tay với Huyết Nhai thánh truyền là Sở Hi Thanh.
Vì vậy, ngồi xem là ổn thỏa nhất.
Yến Quy Lai cũng suy nghĩ rất nhiều.
Vân Hải tiên cung rơi vào trong tay Nhất Kiếm Khuynh Thành – Vấn Thù Y, vậy thì không có gì là không ổn, ít nhất thì cũng tốt hơn là rơi vào tay đám kẻ thù một mất một còn kia.
Đáng tiếc là giống như lời Kiếm Tàng Phong nói, thực lực bọn họ có hạn, không có tiền vốn để nhúng tay vào.
Yến Quy Lai lập tức nhướng mày, hắn một tay đè kiếm, nhìn về phía sau mình.
Phía sau lưng bọn họ khoảng mười trượng, không chỉ có Đại Hắc Thiên – Nhật Già La, mà còn có một cái Cửu vĩ yêu hồ Hồ Tâm Mị.
Một người một hồ này, quả thực là không để yên cho bọn họ.
Có điều, để Yến Quy Lai khó hiểu chính là, hắn phát hiện hai người này dường như không có địch ý thật.
Bọn họ dựa vào gần như vậy để làm gì? Lẽ nào cho rằng mình sẽ ra tay trợ giúp bọn họ khi chiến đấu nổ ra sao?
Lúc này, Sở Vân Vân lại nhìn chằm chằm vào Sở Hi Thanh.
Nàng phát hiện Sở Hi Thanh đang nhìn Vấn Thù Y, ánh mắt lại lấp lóe không yên.
Trong đôi mắt màu xanh lam của Sở Vân Vân không khỏi hiện lên vẻ tò mò: “Đang suy nghĩ cái gì? Ngươi muốn giúp nàng?”
“Đang do dự.” Sở Hi Thanh khẽ thở dài một tiếng.
Một mặt là hắn có thể cảm nhận được thiện ý của Vấn Thù Y, cũng rất có thiện cảm với vị Nhất Kiếm Khuynh Thành – Vấn Thù Y này. Một mặt là hắn biết rõ, nếu như Vấn Thù Y bị loại, đó cũng là một tin tốt với bọn họ.
“Đó là Nhất Kiếm Khuynh Thành, không cần chúng ta lo lắng.” Cuối cùng, Sở Hi Thanh lắc lắc đầu, hắn chuyển sự chú ý về trụ đá xoay tròn kia: “Thuận theo tự nhiên đi, trước mắt cứ nhanh chóng lĩnh ngộ thức cực chiêu này thì hơn.”
“Dựa theo quy tắc của Thần Ngao Tán Nhân, ai có thể học được Phong Tẫn Tàn Ngân, đồng thời có âm lệnh và Dương lệnh, thì sẽ có tư cách qua ải này. Nhưng hắn lại không nói là nhất định phải còn mười hai đội ngũ. Một chi chiến đấu nổ ra, chỉ sợ chúng ta không thể chỉ lo cho thân mình.”
Thời khắc cuối cùng, ai nắm giữ thức ‘Gần Thần chi chiêu’ Phong Tẫn Tàn Ngân trước, thì người đó có thể lựa chọn chiến đấu đầu tiên, sẽ không cho phép những người còn lại yên ổn nghiên cứu và lĩnh ngộ.
Đến khi đó, rất có thể sẽ là một trận loạn chiến, mà bọn họ sợ là không đủ thời gian để nghiên cứu thức Phong Tẫn Tàn Ngân này.
Sở Hi Thanh đánh giá, có lẽ còn không đủ năm đội ngũ có thể thông qua cửa ải này.
. . .
Cùng lúc đó, trước sơn môn của Vô Tướng thần tông, hai bóng người xuất hiện ở nơi này.
Một người trong đó mặc áo bào màu tím, đầu đội Cửu Lương quan, chân đi giày đạp mây.
Hắn khoảng sáu mươi tuổi, mày rậm mặt rộng, mũi như huyền đảm, tướng mạo đường đường, thân thể và khung xương đều cao lớn khôi ngô.
Khí chất của này lại cực kỳ uy nghiêm, chắp tay đứng ở hư không, tựa như đang quan sát cửu thiên thập địa, trong lúc nhìn quanh còn ngậm lấy uy áp vô cùng, khiến cho tất cả đệ tử ở trước sơn môn không khỏi hơi cúi đầu, hoặc là nhìn qua chỗ khác, không ai dám nhìn thẳng.
Bọn họ lập tức phản ứng lại, tức giận trừng mắt với người đến, sau đó lại cảm thấy con ngươi đau nhói, không thể không chuyển ánh mắt đi.
Ông lão khoảng sáu mươi này, khí huyết dồi dào, thần thức mạnh mẽ, quả thực là như mặt trời, hầu như bao phủ toàn bộ sườn núi Vô Tướng thần sơn.
Đại đa số đệ tử Vô Tướng thần tông cũng nhận ra vị khách không mời mà đến này.
Đó chính là đệ nhị thiên hạ đương đại, từng chiếm giữ vị trí đầu Thiên Bảng hơn hai trăm năm, Bảy đời Thượng phụ - Độc Cô Thủ!
Bên cạnh Độc Cô Thủ còn có một thái giám mặc áo cá chuồn.
Hắn khoảng bảy mươi tuổi, mái tóc bạc trắng, tướng mạo đoan chính gầy gò, thân như tùng hạc.
Đó chính là hạng 19 Thiên Bạng, đại nội Trực điện giám chưởng ấn Bôn Dật Tuyệt Trần – Tông Thiên Lưu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận