Bá Võ

Chương 1089: Tiệt Thiên (4)

Thật ra Sở Như Lai không biết vì sao thiên tử lại muốn chọn Sở Mính, hai đứa con trai trưởng của mình cũng có huyết mạch của hoàng gia, hơn nữa thiên phú và cách làm việc đều hơn Sở Mính rất nhiều.
Sở Như Lai chỉ có thể đoán là trong này có nguyên nhân bất đắc dĩ nào đó.
“Vậy thì bỏ tiền chuyển đổi công pháp cho nàng, chuyện này quan hệ rất lớn, không cần keo kiệt.”
Kiến Nguyên đế chưa nói xong thì đã phát hiện trên mặt Sở Như Lai hiện lên vẻ khó xử.
Hắn không khỏi nhướng mày: “Sao thế? Sở gia các ngươi không bỏ nổi số tiền đó à?”
Sở Như Lai cười khổ nói: “Bệ hạ, ngài cũng biết tình hình của Sở gia chúng ta. Trước khi gia chủ đời trước chết, thì đã giấu lượng lớn của cải, đến giờ thần vẫn chưa tìm thấy số của cải này. Nếu như phải góp số tiền này cho Sở Mính, vậy nhất định phải bán vườn thuốc, thậm chí là bí cảnh.”
Làm như vậy đúng là không có lời, những vườn thuốc và bí cảnh này đều là gốc rễ của Kinh Tây Sở thị, nuôi dưỡng mấy ngàn võ tu toàn tộc.
Hơn nữa, trong lúc nhất thời cũng không bán được giá cao.
“. . . Ngoài ra, hạ thần cũng rất lo lắng, chúng ta đầu tư rất nhiều lên người Sở Mính, chỉ sợ cuối cùng lại không thu hoạch được gì.”
Kiến Nguyên đế bật cười một tiếng, để ngọc tỷ trong tay lên bàn: “Cũng khó trách ngươi có lo lắng này, nhưng không cần lo lắng. Trẫm tự có phương pháp để cho nàng có thể tu luyện truyền thừa Huyết Nhai hoàn chỉnh.
“Nhưng đúng là Sở gia các ngươi không bỏ nổi số tiền đó, như vậy đi, nội khố sẽ bỏ số tiền này thay ngươi, chờ các ngươi tìm được khoản tiền kia của Sở Phượng Ca, lại trả cho nội khố theo quy củ vay mượn của dân gian.”
Vẻ mặt Sở Như Lai vui vẻ, vô cùng cảm kích nói: “Thần tạ ơn bệ hạ!”
Trong lòng hắn lại vô cùng khó hiểu, thiên tử có phương pháp gì để Vô Tướng thần tông cúi đầu, tặng truyền thừa Huyết Nhai cho Sở Mính?
Kiến Nguyên đế lại phất tay áo một cái: “Nếu như ngươi thật sự cảm kích trẫm, vậy để tâm đến chuyện của Sở Mính hơn đi, cố gắng làm ổn thỏa đi.”
Lúc này, sắc mặt hắn đột nhiên trầm xuống, ánh mắt lại sắc bén như đao thương kiếm kích mà nhìn mọi người trong điện: “Nói đến tài chính, sau khi Mộc Kiếm Tiên thoát vây và đăng thần, U Châu tất có biến. Các ngươi không ngại nói một chút đi, triều đình nên ứng đối thế nào? Trẫm lại nên ứng đối ra sao?”
Lúc này, bầu không khí trong điện càng lạnh lẽo hơn, trừ quốc sư ra thì sắc mặt của tất cả mọi người đều rất nặng nề.
Sở Như Lai cũng nhíu chặt lông mày.
Trên đường hắn chạy đến hoàng cung, thì đã biết chuyện Mộc Kiếm Tiên đăng thần.
Sở Như Lai nghĩ thầm, chuyện này đâu chỉ khiến U Châu có biến, mà toàn bộ thiên hạ này đều bị ảnh hưởng.
Giống như Thiết Kỳ Bang ở Đông Châu.
Sở Như Lai vốn đã soạn công văn xong, ra lệnh cưỡng chế Lục phiến môn và Án sát sứ ty Đông Châu thẩm tra lại án Tư Không Thiện mưu phản.
Nhưng hôm nay, Sở Như Lai không phát công văn này được nữa rồi.
Dù cho phát ra thì cũng bị Đông Châu đẩy trở về.
Đám người ở Đông Châu kia sẽ không tự hủy tiền đồ, cũng sẽ không liễu lĩnh đắc tội với Vô Tướng thần tông mà lật án cho Tư Không Thiện.
Dù cho Chu Tước đường của Lục phiến môn căm thù Sở Hi Thanh đến tận xương tủy, thì cũng sẽ thận trọng.
Bọn họ muốn bắt Sở Hi Thanh, vậy lực cản không chỉ là Vô Tướng thần tông.
Sau lưng người này còn có một vị thần linh có thể đối kháng với cả Chúc Quang âm.
Chu Tước đường nên trả cái giá gì để bắt người này?
Phiền phức nhất đương nhiên vẫn là phương bắc, điều này có thể khiến cho kế hoạch mười mấy năm của thiên tử trôi theo dòng nước.
Ngày xưa Mộc Kiếm Tiên chỉ là một Kiếm Tiên Siêu Phẩm, vậy mà đã che chở cho Thái Vi Viên hơn vạn năm.
Bây giờ Mộc Kiếm Tiên đã đăng thần, từ đây tuổi thọ vô cùng, cũng không cần lo lắng quấy số quấy nhiễu.
Hắn có thể bảo vệ Vô Tướng thần tông truyền thừa bất diệt.
Dù sau khi vị này đăng thần thì không thể ở lại phàm thế, nhưng dù sao đây cũng là một thần linh có thể chống lại Chúc Quang âm, chắc chắn sẽ có biện pháp can thiệp vào phàm thế!
Thử hỏi những thế lực có tâm hướng về triều đình ở phương bắc há có thể không lo? Những người có ý đi ngược với Vô Tướng thần tông cũng sẽ sinh lòng lo lắng.
Còn cả chư tông chư phái ở phương bắc nữa, thái độ của bọn họ với Vô Tướng thần tông và triều đình cũng vì thế mà thay đổi.
Sở Như Lai lại nghĩ mãi không ra phương pháp ứng đối nào.
Đây là đại thế cuồn cuộn, không phải sức người có thể ngăn cản, trừ phi triều đình cũng có thêm một cái Mộc Kiếm Tiên nữa.
Lúc này, vị thái giám lớn tuổi nhất vẫn quỳ ở bên dưới bỗng nhiên mở miệng: “Bệ hạ, nô tài muốn biết, vừa rồi bệ hạ rõ ràng là có ý muốn ngăn cản, nhưng vì sao lại đột nhiên từ bỏ? Mộc Kiếm Tiên lấy đại đạo Vĩnh Hằng từ dòng sông thời gian, rốt cuộc bên trong đó là Thiên quy đạo luật gì? Mà lại để cho ngài chủ động rút Cửu Long Thần Thiên Thủ khỏi U Châu, cũng làm cho những Cự thần cổ đại đang giấu ở phàm thế không dám hiện thân ngăn cản?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận