Bá Võ

Chương 2101 - Đóng băng

Con đường tin tức của Tần Thắng không phải bắt nguồn từ triều đình.
Mà Tần Phụng Tiên chết rồi, có người liên lạc với hắn, để Tần Thắng kế thừa một chút tài nguyên của Tần Phụng Tiên.
Trong đó bao quát cả con đường tin tức này, mà đặc biệt là phương diện Cự linh.
Các thế lực này có liên hệ rất chặt chẽ với Cự linh phương bắc, có thể biết được một ít tình báo mà triều đình không thăm dò được.
“Hoàng Thiên Đình?”
Trưởng Tôn Nhược Ly không khỏi híp mắt lại.
Hoàng Thiên Đình xếp hạng 5 trên ‘Thiên Bảng dị tộc’, nếu như là trước kia, ngươi này có thể sánh vai với hạng 8 Thiên Bảng nhân tộc.
Nhưng mà bây giờ, trên Thiên Bảng có Tần Mộc Ca và Độc Cô Thủ, Hoàng Thiên Đình chỉ có thể vào top 10.
Nàng đoán sức chiến đấu của kẻ này hơn nàng một đường, cộng thêm thần ân của thần linh thì thực lực sẽ càng mạnh hơn.
Cự linh đều là kẻ da dày thịt béo, chỉ cần Hoàng Thiên Đình từ bỏ ý định đánh nhanh thắng nhanh, mà dốc sức kiên trì đến khi Nguyên Dương Cửu Khiếu của Sở Hi Thanh tiêu hao hết, thì hắn sẽ thắng chắc.
Tần Thắng kéo dây cương, làm cho Phi long bốn chân bên dưới phát ra tiếng hí: “Trưởng Tôn công chúa, nếu như ngươi lo lắng và sợ Thần Ý Xúc Tử Đao của Sở Hi Thanh, thì có thể triệt binh luôn bây giờ. Nhưng triều đình sẽ rút lại tất cả điều kiện đã bàn.”
Khóe môi hắn ngậm lấy ý cười gằn: “Triều đình sẽ không ép ngươi, làm như thế nào, là do ngươi lựa chọn!”
Sắc mặt Trưởng Tôn Nhược Ly biến ảo không ngừng, biến hóa không ngừng.
Khoảng mấy hơi thở sau, nàng bỗng nhiên cắn chặt hàm răng, nhìn về phía doanh trại phía trước với ánh mắt âm lãnh: “Truyền lệnh xuống, các bộ lập tức tấn công!”
Tần Thắng nghe vậy thì sững sờ: “Bây giờ?”
Hắn lại nhướng mày: “Thật ra thì có thể chờ thêm một lát.”
Lúc trước không công, bây giờ công cái gì mà công?”
Hiện giờ, 50 vạn quân tiên phong của triều đình đã chạy đến nơi rồi, nhưng do hành quân vội vã và đường xá xa xôi, thể lực tiêu hao rất nhiều.
Trái lại thì công sự phòng ngự bên doanh trại kia đã hoàn thiện hơn nhiều.
Vị Trưởng Tôn Nhược Lam không thẹn với cái danh xưng danh tướng.
Nàng đang quất ngựa dò xét toàn doanh, cỗ vũ sĩ khí.
Tài ăn nói của nữ tử này rất tốt, cầm người nhà và trở về làm đề tài, một đường tuyên truyền, nơi nàng đi qua, tất cả tướng sĩ đều được cổ vũ, sĩ khí đại chấn.
Bọn họ còn dành thời gian đề bạt một số tướng tá cơ sở, hoàn thiện biên chế trong quân.
Có thể thấy được, trình độ trật tự và nghiêm ngặt của quân trận bên đối phương đã vượt qua lúc trước.
Đối phương đã vượt qua thời điểm suy yếu nhất.
Vì vậy bọn họ có thể chờ thêm một chút, thuận tiện chuẩn bị một ít vũ khí công thành, chờ binh mã phía sau đến.
“Không chờ được!”
Trưởng Tôn Nhược Ly khẽ lắc đầu: “Ta lo chờ thêm nữa, chúng ta sẽ không đủ thời gian.”
Với thanh thế của Sở Hi Thanh, đám Cự linh kia chưa chắc đã có thể ngăn cản.
Bọn họ chỉ cần vây ở đây bảy ngày, bên phía Trưởng Tôn Nhược Lam liền hết nước cạn lương, không chiến mà bại.
Nhưng Trưởng Tôn Nhược Ly không dám đánh cược.
Đừng nói là bảy ngày, mà nàng còn không dám chờ ở đây thêm một ngày, không dám ký thác hi vọng lên người Hoàng Thiên Đình.
Dù người này có thần ân của chín vị thần linh gia trì.
Trưởng Tôn Nhược Ly đã nghĩ rõ ràng, mẫu thân tự phong ấn, mình quả thật là có chút trách nhiệm.
Nhưng nàng cũng đã mang binh đến đây, lại còn liên thủ với đại quân của triều đình, nào còn có đường lui nữa?
Nàng nhất định phải tiêu diệt Trưởng Tôn Nhược Lam và 90 vạn phản quân Băng Thành dưới trướng trước khi Sở Hi Thanh đến, dùng cái này để cảnh cáo bộ hạ, cắt đứt đường lui của bọn họ.
“Thì ra là vậy.”
Tần Thắng trầm ngâm một tiếng, sau đó lặng lẽ cười gằn: “Cũng được! Ngươi muốn công thì công đi, nhưng bộ hạ của ta cần nghỉ ngơi. Đợt tấn công đầu tiên, do các ngươi tự đánh.”
Nữ tử này chỉ có kiến thức nửa vời với tình thế hai châu Thương và Cự, lại quá kiêng kỵ Sở Hi Thanh. Chỉ dựa vào một ít tình báo do hắn cung cấp, liền làm ra phán đoán sai lầm.
Sở Hi Thanh là không qua được, tuyệt đối không thể.
Chỉ một mình Hoàng Thiên Đình, cũng đã là cửa ải mà Sở Hi Thanh không thể vượt qua rồi.
Dù cho Hoàng Thiên Đình thất bại, phía sau còn có hai vị thần linh… đó chính là hai vị thần linh Vĩnh Hằng đi lại tại thế gian!
Nhưng cũng không sao, dù sao chết cũng không phải bộ hạ của hắn.
Đám người Băng Thành này không phải một lòng với triều đình, chết càng nhiều càng tốt.
90 vạn tướng sĩ dưới trướng Trưởng Tôn Nhược Lam, là không thể nào còn sống rời khỏi nơi này.
Trưởng Tôn Nhược Ly muốn nhận tổn thất vào lúc này, vậy thì tùy nàng.
Thế lực Trưởng Tôn gia càng yếu, bệ hạ càng vui vẻ.
Trưởng Tôn Nhược Ly lại nắm chặt nắm đấm, móng tay đâm sâu vào da thịt mà vẫn không biết.
Nàng thật sự không muốn tiêu hao chút tiền vốn cuối cùng của Trưởng Tôn gia tại nơi này.
Nhưng mà ám ảnh sau hai lần bại dưới tay Sở Hi Thanh, lại làm cho Trưởng Tôn Nhược Ly không thể yên tâm.
Nàng bỗng nhiên nghĩ đến một tình báo khác mà Tần Thắng tiết lộ cho nàng.
- Thiên Vô Nhị Nhật, Che Cổ Tuyệt Kim sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận