Bá Võ

Chương 959: Thăng cấp (4)

Sở Hi Thanh nhìn màn hình huỳnh quang hư ảo trước mắt, khóe môi không khỏi cong lên.
Sau khi nguyên công tiến vào lục phẩm, hắn đã có thực lực đối kháng với ngũ phẩm.
Mười mấy ngày tiếp theo, tố chất thân thể của hắn còn tiếp tục được cường hóa.
Đến khi đó, dù là sức mạnh, thân pháp hay là tốc độ đao, thì hắn đều không rơi vào thế yếu.
Chỉ tiếc là, thứ mà Sở Hi Thanh thèm bây giờ là Quang âm Thuấn Ảnh Chi Thân cửu giai lại chưa từng xuất hiện.
Sở Hi Thanh quét hơn ba mươi điểm huyết nguyên rồi liền từ bỏ.
Lúc này cách thời gian mấy người Chu Lương Thần hoàn thành chuyện ghép Chân ý Đồ còn phải nửa tháng.
Hắn chuẩn bị chậm rãi quét, từ từ quét trong nửa tháng này.
Dựa theo Sở Hi Thanh dự đoán.
Nếu hắn muốn nghiên cứu kiếm chiêu hoàn chỉnh, muốn ứng phó với ba Chúc Cầu kia, nhất định phải có Quang âm Thuấn Ảnh Chi Thân cửu giai.
Cứ mỗi khi thiên phú huyết mạch tăng lên ba cấp thì sẽ xuất hiện biến hóa vô cùng lớn, còn thức tỉnh năng lực mới.
Điều này có thể khiến cho Sở Hi Thanh nắm giữ lực lượng thời gian mạnh mẽ hơn, hiểu biết nhiều hơn về nó.
Đến khi đó khẳng định là vẫn không thể đánh lại ba con Chúc Cầu kia, nhưng sẽ không bị chúng nó nghiền ép giống như lần trước.
. . .
Nửa ngày sau, khi Sở Hi Thanh trở lại bên bờ Hắc Hải, quả nhiên là Chu Lương Thần và Bạch Tiểu Chiêu vẫn đang bắt cá ở trong hồ.
Lãnh Sát Na cũng đang giúp đỡ, hiệu suất giết cá của vị Sát Na Kiếm này cực cao, vung kiếm lên là có thể giết một mảng lớn.
Kiếm pháp của hắn là Thần Hư Cửu Cung Kiếm, nắm giữ một loại lực lượng không gian, vì vậy hắn hoàn toàn không bị ảnh hưởng bởi nước trong hồ, kiếm khí cực kỳ chuẩn xác.
Chỉ là tiến độ của bọn họ vẫn chậm hơn dự tính của Sở Hi Thanh.
Chân Ý Đồ của Hắc Hải cũng có chín tấm.
Chu Lương Thần chỉ mới ghép được hai bức đồ hoàn chỉnh, bảy bức còn lại vẫn nằm trong trạng thái tàn khuyết, ngay cả đường viền còn không có.
Tuy nhiên, theo Sở Hi Thanh trở về, tiến độ của bọn họ bắt đầu tăng mạnh.
Sở Hi Thanh không thể nhìn những vảy cá nhưng, cũng không thể tiếp xúc gần với Lỏa Lý ở trong hồ.
Dù hắn chỉ liếc mắt nhìn hoa văn trên vảy cá kia, cũng sẽ khiến ba con Chúc Cầu kia chạy đến.
Sở Hi Thanh lại có thể bắt cá.
Hắn để Chu Lương Thần tập trung ghép tranh, còn mình thì niêm phong năm giác quan, chỉ dùng thần thức để cảm ứng chung quanh, rồi hóa thân thành cuồng nhân giết cá ở dưới đáy hồ.
Phàm là có Lỏa Lý bơi đến phạm vi trăm trượng quanh người hắn, thì đều bị hắn dùng lực lượng lôi đình đánh chết.
Bên bờ phía nam của Hắc Hải cũng đã có một núi Lỏa Lý, theo thời gian trôi qua, núi cá này càng ngày càng to hơn, cũng hấp dẫn rất nhiều yêu thú mạnh mẽ ở quanh đó.
Nửa tháng sau, Chu Lương Thần rốt cuộc cũng hoàn thành bức Chân Ý Đồ thứ chín.
Hắn dùng chín tấm da yêu thú lục phẩm làm trụ cột, xếp những vảy cá kia lên trên đó, ghép lại thành chín bức đồ hoàn chỉnh.
Lúc này, Chu Lương Thần đã mệt mỏi đến kiệt sức.
Vì tăng tốc độ hoàn thành, một tháng qua hắn không chỉ không tu luyện võ đạo, mà thậm chí còn không nghỉ ngơi tốt.
Đến cuối cùng, Chu Lương Thần phải mượn đan dược để chống đỡ.
Cho nên khi tấm vảy cá cuối cùng được khảm lên da thú, Chu Lương Thần liền không chịu được nữa, trực tiếp ngã xuống mặt đất mà ngủ say như chết.
Sở Hi Thanh cũng không xem mấy bức Chân Ý Đồ kia, hắn cuộn chín bức đồ lại, sau đó quấn ở phía sau người.
Lúc này, Lãnh Sát Na đang đứng ở cách đó ba trượng, nhìn hắn với vẻ trào phúng.
“Những thứ này đã hoàn thành rồi, nhưng ngươi chuẩn bị dùng thế nào? Dù ngươi chỉ liếc mắt nhìn một chút, hoặc là lấy tay sờ vào một chút, cũng sẽ bị ba con Chúc Cầu kia giết chết.”
“Ta tự có biện pháp.” Sở Hi Thanh vừa nói chuyện vừa ôm Bạch Tiểu Chiêu đang mệt mỏi vào ngực, dùng tay vuốt ve đầu của nàng.
Nhìn như hắn đang an ủi Linh sủng của mình, nhưng thật ra đang dùng huyết mạch Lôi Sinh thú ngũ giai kia lên người Bạch Tiểu Chiêu.
Bạch Tiểu Chiêu tiến hóa huyết mạch Thừa Hoàng, có thể sẽ phải ngủ say vài ngày, trì hoãn tốc độ ghép tranh, cho nên Sở Hi Thanh vẫn chưa dùng.
Cho đến hôm nay, khi đã hoàn thành thì Sở Hi Thanh lập tức sử dụng tấm thẻ này lên người Bạch Tiểu Chiêu.
Trên mặt hắn thì lại tựa như cười mà không phải cười: “Lãnh sư huynh không nên quan tâm chuyện này, nếu như ngươi thật sự muốn biết, không ngại dùng mười vạn lượng bạc đến mua.”
Sắc mặt Lãnh Sát Na chìm xuống, hắn trực tiếp đưa tay ra, giọng nói không chút khách khí: “Ai quan tâm ngươi tìm đường chết kiểu gì? Hiện giờ, Chân Ý Đồ đã hoàn thành, ngươi nên trả tiền.”
Sở Hi Thanh cũng không nói nhiều, hắn trực tiếp lấy xấp ngân phiếu trị giá sáu vạn lượng bạc trong tay áo ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận