Bá Võ

Chương 2686 - Thời gian (2)

Chữa trị nhật nguyệt đơn giản hơn Sở Hi Thanh nghĩ.
Thiên địa này vốn có nhật nguyệt, trước bị sao Thái Dương và sao Thái âm che đậy, không thể soi sáng thế giới.
Ty Thần Tinh Quân muốn đúc lại sao Thái Dương và sao Thái âm, thay thế nhật nguyệt là rất khó khăn.
Thật ra Sở Hi Thanh cảm thấy che đậy nhật nguyệt thì không ổn lắm.
Nhưng hắn đã đáp ứng Ty Thần, để Ty Thần thay thế mặt trời, nữ thần Ám Nguyệt thay thế mặt trăng, không tiện đổi ý.
Vị Tinh Quân này giúp hắn rất nhiều, nếu không có ba mũi Thần Yên Tiễn của Ty Thần Tinh Quân, trận chiến này không sạch sẽ gọn gàng như vậy.
Sở Hi Thanh dứt khoát bỏ mặc chuyện này, ta không ngăn cản ngươi thay thế nhật nguyệt, nhưng muốn ta giúp thì không thể nào.
Hắn cũng phân chia Thái âm và Thái Dương chi pháp ra, do hắn và Vấn Tố Y chấp chưởng.
Thái Dương ở đây là chỉ khí chí dương, lực lượng chí dương trong thiên địa.
Thay thế mặt trời, không cần phải là Thánh Giả của Thái Dương chi pháp.
Mấu chốt là, hiện giờ Ty Thần Tinh Quân không đánh lại hắn.
Sở Vân Vân lại khá bất mãn với chuyện này, lại do Sở Hi Thanh trợ giúp cha mẹ và mấy vị huynh trưởng thoát khỏi phong ấn, nên không tiện trở mặt với s.s
Giao thủ luận bàn cũng không có tác dụng gì, thần khu của Sở Hi Thanh bây giờ ngày càng mạnh.
Nếu Sở Vân Vân không dùng Khai Thiên chi pháp, căn bản không phá nổi phòng ngự của Sở Hi Thanh.
Tất cả lực lượng khác, dùng trên người Sở Hi Thanh thì không bằng gãi ngứa.
Toàn bộ quá trình, Sở Hi Thanh đều không đánh trả, mặc kệ nàng ra tay.
Vấn đề là sau đó, tên này rõ ràng không bị thương, lại vác khuôn mặt sưng vù lắc lư trước mặt mấy người Đông Hoàng, để mấy vị huynh trưởng, thậm chí là Long Hi và Đế Oa đều khá lúng túng.
Sở Vân Vân tức giận không thôi, dứt khoát chuyển đến Hậu Tắc thần cung của Đế Oa ở mấy năm, mãi đến khi Sở Hi Thanh chạy đến xin lỗi chịu thua, liên tục dỗ dành lừa gạt, mới trở về thiên đình dưới ánh mắt lưu luyến của Đế Oa.
Sở Hi Thanh mới xây thiên đình, lấy các thần tinh không và ba ngàn giới Ma vực làm căn cơ, thành lập thiên triều Đại Luật.
Trước là vì đối kháng với các thần, Sở Hi Thanh không thể không mượn long khí.
Nhưng long khí bắt nguồn từ ý niệm lòng dân, mà lòng người, theo Sở Hi Thanh là không thể ỷ lại.
Bởi vì dục vọng của con người là không thể thỏa mãn.
Người đói bụng, chỉ cần cho hắn một bát cháo thì hắn sẽ cảm kích; nhưng người đã ấm no, thì sẽ khát cầu nhiều thứ hơn, nhiều của cải hơn, hưởng thụ về tinh thần, nói chung vĩnh viễn không biết đủ.
Sở Hi Thanh biết mình quản lý quốc gia tốt đến mấy, thì lòng người cũng không được như lúc mới lập quốc.
Nếu tiếp tục như vậy, hắn sớm muộn gì cũng bị lòng người liên lụy, thậm chí là ô nhiễm.
Thần Chân Như ngã xuống, chính là bắt nguồn từ đây; Huyền Hoàng và Thánh hoàng đời thứ ba dù có thể trường sinh bất diệt, là do họ thoát ly phàm thế vào thời khắc huy hoàng nhất.
Cái gọi là kháng long hữu hối, sự vật gì đi đến cực hạn, đều sẽ xuống dốc.
Tuy Đại Luật vẫn chưa đến mức này, nhưng nhất định phải đề phòng.
Sở Hi Thanh chuẩn bị dùng 1000 năm, một mặt di dân lên Trung Thổ, thông qua mở rộng lãnh thổ để hóa giải mâu thuẫn, duy trì long khí tinh khiết; một mặt là để Đại Luật từng bước bay lên tinh không.
Mãi đến một thời khắc nào đó, lại nhường ngôi vị hoàng đế phàm giới.
Đến khi đó Đại Luật vẫn ngưng tụ lòng dân, vẫn nắm giữ long khí khổng lồ, lại chỉ lấy lợi mà không bị hại.
Hoàng đế phàm giới ngu ngốc, bách tính lầm than, nhưng liên quan gì đến vị hoàng đế đã thối vị như hắn?
Bách tính sẽ chỉ càng hoài niệm vị Thánh hoàng đời thứ tư như hắn, hoài niệm thời đại áo cơm không lo, ngũ cốc được mùa, Thánh hoàng cai trị, sẽ càng kính ngưỡng vị hoàng đế là hắn hơn.
Nếu Sở Hi Thanh muốn bảo vệ và trấn áp khí vận nhân tộc, nhất định phải chém bỏ phàm giới.
Vận mệnh của phàm giới, phải dựa vào bọn họ, không thể đánh mất trái tim tự cường.
Sở Hi Thanh có thể bảo vệ họ nhất thời, không thể bảo vệ họ cả đời.
Sau đó chính là làm từng bước.
Nguyên Thủy năm 123, Đại Luật thống nhất tất cả thổ địa không bị uế khí xâm nhiễm, cũng xác định 197 châu ở Trung Thổ.
Nguyên Thủy năm 232, ba ngàn giới Ma vực sửa xong, Lục Loạn Ly có thể chứng đạo Vĩnh Hằng, ngưng tụ ra nguyên chất Phù Văn và Trận Pháp cấp gần Tạo Hóa.
Đồng thời còn có mấy người Kiếm Tàng Phong, Phương Bất Viên đăng thần.
Nguyên Thủy năm 345, thần hoang dã và tất cả thần linh đánh mất ngôi sao, cộng thêm bách tộc trên tinh không, bị Đại Luật éo phải di chuyển vào ‘ba ngàn giới Thiên vực’ mới.
Nguyên THủy năm 424, các thần liên thủ, cường hóa phong ấn của Bàn Cổ.
Nguyên Thủy năm 473, uế khí đình chỉ sinh sôi, gần mười vạn Thần nghiệt trong Vô Thiên Hắc Ngục bị các thần ‘Tịnh hóa’.
Lúc này, lực lượng của Sở Hi Thanh đã có thể loại bỏ và tịnh hóa uế khí trong cơ thể họ.
Nhưng hắn không muốn tốn công sức, dù sao đám người này cũng không phải nhân tộc.
Đây cũng không phải chuyện tốt với nhân tộc, cũng không có ích cho thiên địa.
Số lượng thần hoang dã trong thiên địa quá nhiều, là gánh nặng.
Nguyên Thủy năm 514, lực lượng Luật Pháp trong thiên địa đạt đến trạng thái cực thịnh, Thiên đế đời thứ năm Thần Hạo trở về, lại nắm giữ sao Liêm Trinh.
Nguyên Thủy năm 783, Sở Hi Thanh cuối cùng cũng thanh lý hết Vô Thiên Hắc Ngục, thành công phân tách Thái Tuế, làm Thiên đế đời thứ chín và Tử Vi đời đầu có thể trở về.
Hắn lấy Vạn Tai chi pháp từ Phong Thần, sắc phong Thần Vũ là Thần Thái Tuế, chấp chưởng tất cả tai nạn và vận rủi trong thiên địa.
Lại sắc phong Thập nhị nguyên thần Niên thú, chấp chưởng tam tai cửu nạn.
Nguyên Thủy năm 883, Thiên đế đời thứ tư Đông Hoàng lại tiến vào Tạo Hóa, thụ phong Đông Cực Thiên Hoa đại đế.
Nguyên Thủy năm 895, thần kuh Sở Hi Thanh cô đọng, đạt đến Thái Thượng, sơ chưởng quyền lực Tạo Hóa.
Nguyên Thủy năm 919, Bạch Đế Tử cuối cùng cũng đạt đến cảnh giới trọn vẹn.
Nguyên Thủy năm 924, Thiên Công rốt cuộc hoàn thành ngân hà, thành tựu Tạo Hóa.
Nguyên Thủy năm 956, Đế Sát chứng thành Tạo Hóa, thành Tạo Hóa thứ năm trong thiên địa.
Nguyên Thủy năm 983, Táng Thiên khôi phục toàn thịnh, mượn di trạch của Thần Chân Như, tiến vào Tạo Hóa.
Nguyên Thủy năm 1324, Sở Hi Thanh nhường ngôi cho Văn Chu, anh kiệt mới của nhân tộc, hoàn thành bước cuối cùng thăng lên thiên đình.
Chỉ 3 ngày sau, Sở Vân Vân rốt cuộc cũng ngưng luyện ra thần khu Tạo Hóa.
Cũng trong một ngày này, Sở Hi Thanh cảm ứng được hắc thủ khổng lồ kia lại đánh nát phong ấn của 9 lương 12 trụ, thăm dò tiến vào thế giới này.
“Đến rồi…”
Sở Hi Thanh ngồi trong tĩnh thất của mình, ánh mắt nghiêm túc nhìn hắc thủ khổng lồ trên tinh không kia.
Vị Siêu Thoát Giả này tiến vào thế giới này, còn sớm hơn hắn nghĩ rất nhiều.
Tuy rằng trong 1300 năm qua, mấy người Đông Hoàng Tán Thiên đều bước vào Tạo Hóa. Nhưng Già Thiên chi pháp của Thánh hoàng đời thứ ba và Khi Thiên của Sở Vân Vân đều che giấu được.
Phong ấn của Bàn Cổ cũng được cường hóa nhiều lần.
Sở Hi Thanh muốn kéo dài lâu hơn, để nhiều người tiến vào Tạo Hóa hơn!
Vì vậy hắn cố ý áp chế thần khu, không để mình bước vào Tạo Hóa!
Bởi vì hắn hiểu, bọn họ giấu diếm được cảm ứng của người kia, nhưng rất khó giấu được linh thức cảnh báo nguy cơ của người kia.
Một khi thần khu của Sở Hi Thanh vào Tạo Hóa, vị Siêu Thoát Giả này nhất định sẽ cảm ứng được nguy hiểm.
Sở Hi Thanh dự tính, tình huống lý tưởng nhất là Thương Hoàng và Thần Hạo cũng biến vào Tạo Hóa.
Cái này không cần quá nhiều thời gian…
Nhưng hắn vẫn không được như ý, Sở Vân Vân vừa lên cấp đã kinh động đến người kia.
Sở Hi Thanh lập tức nở nụ cười tiêu sái.
Thế gian này há có chuyện hoàn mỹ?
Siêu Thoát Giả có thể cho hắn 1300 năm để chuẩn bị, Sở Hi Thanh đã rất thỏa mãn.
Hắn giơ tay lên, lập tức có hai thanh thần binh bay tới.
Đó là thần binh Huyết Nhai cấp Thái Thượng và thần binh Hỗn Độn cấp bậc Tạo Hóa.
Hỗn Độn là do Thần Chân Như giúp đỡ mà có, Huyết Nhai thì lấy Huyết Nhai thần đao làm trụ cột, dùng vô số thiên tài địa bảo và Như Ý chi pháp, từng bước cải tạo thành.
Sở Hi Thanh lại gọi Cửu Diệu Thần Luân kiếm bay đến bên người.
Sở Hi Thanh không những dung nhập Trừ Tà thần lôi vào Cửu Diệu Thần Luân kiếm, mà còn đưa chín trong 12 đạo Bàn Cổ tinh hồn vào trong dó.
Hiện giờ, Cửu Diệu Thần Luân kiếm tương đương với một tòa Tạo Hóa chi môn, hơn nữa còn mạnh hơn cả Tạo Hóa chi môn.
70 năm trước, thần khu của Sở Hi Thanh đã có thể tiến vào Tạo Hóa, nhưng vẫn bị áp chế đến nay.
Mà hôm nay, hắn không cần nhẫn nại nữa.
Khi Sở Hi Thanh tay cầm song đao đi ra ngoài ,thì thấy thê tử hắn là Sở Vân Vân Lục Loạn Ly Vấn Tố Y; mấy người Táng Thiên, Bạch Đế Tử, Đế Sát, Thiên Công, Thánh hoàng đời thứ ba, Đông Hoàng… tất cả đều bay lên, tụ tập trước người hắn.
Sở Hi Thanh đầu tiên là nhìn Sở Vân Vân: “Có nắm chắc không?’
Thê tử của hắn, chính là mấu chốt cho trận chiến ngày hôm nay.
Sở Vân Vân không trả lời ngay.
Nàng nhìn về phía trường thương màu đen trên tay phải mình.
1300 năm qua, bọn họ vẫn không thể thu thập tất cả mảnh vỡ của Khai Thiên thần phủ.
Nhưng các thần liên thủ, dùng Nghịch Thần Kỳ làm căn cơ, sáng tạo ra một cái ‘Tích Địa thần thương’ hoàn toàn mới.
Sở Vân Vân nghiêm túc nói: “Chỉ là một cái đuôi do Bàn Cổ đại nhân để lại mà thôi, ta há lại không làm được?”
Sở Hi Thanh gật đầu.
Hắn quay đầu, lại nhìn lên tinh không.
Lúc này, vị Siêu Thoát Giả kia đã nhận ra vị trí của hắn, bắt đầu vung tay, vồ về phía bên này.
Sở Hi Thanh nắm chặt song đao: “Vậy thì nghênh chiến đi! Trận chiến này quyết định sinh tử của chúng ta, chư vị tận hết khả năng đi!”
Khi hắn nói xong, tòa thiên đình hùng vĩ nơi họ đang đứng, bị một đạo hắc quang chèn ép cho nát bấy!
Bạn cần đăng nhập để bình luận